-
HOÀI NIỆM
Tôi viết bài thơ của đời tôi
Của thời mơ mộng đã xa xôi
Bảo lòng giữ mãi thời thơ ấu
Thịt nát, xương tan chẳng đổi dời
Trách ai sao khéo gợi niềm đau
Để cho tình sớm nhạt sắc màu
Hờ hững, lạnh lùng hay niềm nở
Cũng chỉ thế thôi, có khác đâu
Sao nỡ lãng quên một khoảng trời
Cho người lặng lẽ bước đơn côi
Sầu đau nhặt lấy lời thơ rớt
Để ép vào tim ... nhớ một người
Người ấy sao giờ như áng mây
Dửng dưng ngày mỗi một chất đầy
Sao đành khép lại yêu thương ấy
Cho buồn len vào, sống mũi cay
Lẩn thẩn hồn buồn tôi hỏi tôi
Hỡi người yêu dấu của tôi ơi
Có còn giữ chút thương yêu cũ?
Hay đã đổi thay hóa đá rồi?
(http://i95.photobucket.com/albums/l131/bienvang_h/mrm1301977595.jpg)
-
Để góp vào chùm thơ Hoài Niệm, tớ nhặt lại một vài bài bên diễn đàn cũ mời các bạn đọc cái tài làm thơ, đáp thơ và đảo thơ của các thi sĩ.
1/Nỗi niềm
Bỗng dưng buồn một sớm mai
Bỗng dưng than vắn thở dài từng đêm
Chợt nghe lá rớt bên thềm
Giật mình tưởng bước chân êm hôm nào
Bỗng dưng muốn ngắm trăng sao
Bỗng dưng tâm sự dạt dào riêng tây
Sương rơi làm ướt vai gầy
Tình rơi làm cả trời mây u sầu
Tieukhe
-----------------------------------
Bỗng dưng, buồn thế, ai ơi
Bỗng đưng, thở vắn, than dài mà chi
Có nghe lá rụng ngoài kia
Hãy mơ mộng bước chân về đêm nao
Cùng ai ngắm mãi trăng, sao
Sẻ chia tâm sự hanh hao nỗi sầu
Sương khuya dẫu bạc mái đầu
Trời quang, mây tạnh, nỗi sầu ,,,tình rơi
Vinhphuc
2/Thiệp hồng cho ai
Tháng năm trời gọi mưa nguồn
Suy tư bên mỗi \\\" giọt buồn không tên\\\"
Thiệp hồng bất chợt cầm lên
Tên ai trang trọng kề bên tên mình
Làm thơ cho chính bản thân
Vui say đã lắm, gian truân cũng nhiều
Thuyền xơ xác cập bến yêu
Bán câu chìm nổi mua điều gian nan!
Tesforad
----------------------------------
Bán câu chìm nổi lên bờ
Gian nan mua lại, xác xơ con thuyền
Vui say, gian khổ đành quên
Bài thơ như khúc tự tình mong manh
Tên ai ghi cạnh tên anh
Thiệp hồng trang trọng vô tình cầm lên
Cà phê buồn giọt không tên
Tháng Năm trời gọi về bên mưa nguồn
Tieukhke
(http://img101.imageshack.us/img101/5914/cafedrop2.gif)
-
Nếu trưa nào anh qua một khoảng đường êm
Chỉ có nắng và chân mình đạp lá
Trời thành phố khép hàng mi êm ả
Anh đi cùng chiếc bóng của mình
Anh sẽ chọn một bóng râm dịu mát
Để bảo rằng – đấy chính là em
Nếu khuya nào anh vào xưởng ca đêm
Giờ ngon giấc của em trong giấc ngủ
Anh sẽ gọi hương ngọc lan đầu phố
Theo dọc đường và bảo – đấy là em
Ở nơi nào mà anh chẳng có em
Có cả lúc một mình đi xuống phố
Đi theo anh chỉ lá me và gió
Thì lá me và gió chính là em
(St)
-
Có một thời vừa mới bước chân ra
Mùa xuân đã gọi mời trước cửa
Chẳng ngoái lại vết chân trên cỏ
Vườn hoa nào cũng ở phía mình đi
Đường chẳng xa, núi không mấy cách chia
Trong đáy mắt trời xanh là vĩnh viễn
Trang nhật ký xé trăm lần lại viết
Tình yêu nào cũng tha thiết như nhau
Có một thời ngay cả nỗi đau
Cũng mạnh mẽ ồn ào không giấu nổi
Mơ ước viển vông, niềm vui thơ dại
Tuổi xuân mình tưởng mãi vẫn tươi xanh
Và tình yêu không ai khác ngoài anh
Gã trai mới vài lần thoáng gặp
Luôn hy vọng để rồi luôn thất vọng
Tôi đã cười, đã khóc những không đâu
Một vầng trăng niên thiếu ở trên đầu
Một dải đất cỏ xanh rờn trước mặt
Khi mái tóc đã pha màu sợi bạc
Nỗi vui buồn cũng khác những ngày xưa
Chi chút thời gian từng phút từng giờ
Như kẻ khó tính từng hào keo kiệt
Tôi biết chắc mùa xuân rồi cũng hết
Hôm nay non, mai cỏ sẽ già
Tôi đã đi qua mấy chặng đường xa
Qua mấy núi, mấy rừng, qua mấy biển
Niềm mơ ước gửi vào trang viết
Nỗi đau buồn dồn xuống đáy tâm tư
Em yêu anh hơn cả thời xưa
Cái thời tưởng chết vì tình ái
Em chẳng chết vì anh, em chẳng đổi
Em cộng anh vào với cuộc đời em
Em biết quên những thứ đáng quên
Em biết nhớ những điều em phải nhớ
Hoa cúc tím trong bài hát cũ
Dẫu vẫn là cung bậc của ngày xưa
Quá khứ đáng yêu, quá khứ đáng tôn thờ
Nhưng đâu phải là điều em luyến tiếc.
(Sưu tầm) - Thơ Xuân Quỳnh
-
ĐÊM CUỐI
Nhận tin nhắn anh đang chờ em đó
Giữa đường đêm phố xá đông người
Nghẹn ngào sao với màu phượng đỏ
Gặp người yêu rộn rã tiếng cười
Và trong lòng reo vui như hội mở
Đã xa nhau biết mấy đêm trường
Anh vẫn thế , vẫn hiền hòa như thế
Đứng bên em gần gũi đến thân thương
Đi với nhau cho hết một đêm trường
Để sáng mai anh về Quảng Trị
Không nói gì sao mà bâng khuâng thế ?
Đêm xứ Huế thấp thoáng đèn sông
Bỗng nhớ về Quảng Trị dòng trong
Hơn một lần em được nhìn thấy
Đã xa rồi sao còn nhớ mãi
Cái ngỡ ngàng buổi đầu gặp mặt
Xanh một màu thương nhớ mênh mang
-
NHỚ CHÚT THÔI...
Một chút thôi, em nhớ người một chút
Mà sao buồn mất ngủ đến từng đêm?
Bước chân ai hay xác lá bên thềm?
Mà xào xạt như tình yêu vẫy gọi
Một chút thôi, sao từng lời người nói
Chẳng thể quên, em nhớ mãi bên lòng
Để tháng ngày ôm ấp lẫn đợi mong
Một chút thôi, có chắc là một chút?
-
TÊN ANH
Em muốn viết tên anh vào trang giấy
Nhưng sợ rằng trang giấy quá mỏng manh
Em muốn nhớ tên anh vào giấc ngủ
Sợ cơn mơ chợt đến xóa đi nhanh
Thì thôi nhé tên anh em xin giữ
Ở trong tim, dòng máu nóng tuôn trào
Đến khi chết và tim em ngừng đập
Tên của anh mãi mãi vẫn còn lưu
-
TÌNH YÊU CHIA ĐÔI
Tình yêu này chia đôi
Nửa cho anh, nửa tôi
Nửa anh, anh níu giữ
Nửa tôi, tôi đợi chờ
Đôi ba năm gặp lại
Giữa chợ đời buồn vui
Cố nhân anh có nhớ
Tình nào nỡ ... chia đôi?
Lòng tôi đau như cắt
Nuốt giọt lệ tình côi
Anh thôi đừng vương nhé
Chút tình buồn ... riêng tôi!
(http://i95.photobucket.com/albums/l131/bienvang_h/Q2.jpg)
-
ANH CÓ BIẾT
Anh có biết em buồn?
Từ ngày mình chia đôi
Bao niềm thương mong ước
Em dấu kín vì người
Tình buồn để lại nhau
Cho đời nhuốm u sầu
Tình yêu không chung lối
Trách chi cho lòng đau?
Người ơi em không giận
Ân tình dẫu phai phôi
Một đời em vẫn giữ
Bóng hình người mãi thôi
Vì buộc mình cứng rắn
Nên em đâu thèm khóc
Nhưng...anh ơi, lệ đắng
Rớt âm thầm tim em
-
VÌ SAO
Anh đã biết là buồn
Sao còn nói xa nhau?
Tình mình còn đẹp thế
Em chẳng hiểu vì đâu?
Có phải em nghèo hèn?
Nên tình chia hai lối?
Hay vì em nông nổi?
Nên không giữ được anh?
Hãy trả lời vì sao?
Cho em không thắc mắc
Để đêm dài tỉnh giấc
Không dám trách người lâu
-
KHI TÌNH ĐÃ XA
Em chẳng hề hối tiếc
Khi tình ấy đi qua
Vì khi yêu em đã
Tình trao người thiết tha
Em nhủ thầm tình đó
Đẹp mãi đến trăm năm
Giờ tình không còn nữa
Đêm trở mình băn khoăn
Dù lệ rơi em dấu
Dù lòng đau em cam
Vẫn mím môi đứng lại
Không lăn gót theo người
Lệ kia dù rơi mãi
Cho đến hết cuộc đời
Dù tình kia gian dối
Vẫn nhớ hoài người ơi
Trái tim anh chia nhỏ
Chẳng ngăn nào cho tôi?
Tình em không thay đổi
Vẫn xa người mãi thôi.
-
bichthuy_md đã viết :
VÌ SAO
Anh đã biết là buồn
Sao còn nói xa nhau?
Tình mình còn đẹp thế
Em chẳng hiểu vì đâu?
Có phải em nghèo hèn?
Nên tình chia hai lối?
Hay vì em nông nổi?
Nên không giữ được anh?
Hãy trả lời vì sao?
Cho em không thắc mắc
Để đêm dài tỉnh giấc
Không dám trách người lâu
TRẢ LỜI EM
Trong anh em luôn đẹp
Hơn mọi thứ trên đời
Tình anh cao vời vợi
Vì em không biết thôi
Giàu nghèo đâu có tội?
Trách chi người lòng đau?
Em không hề nông nổi
Mà tinh tế cao sâu
Chỉ là duyên không phận
Nên đời chẳng có nhau
Em thôi đừng rơi lệ
Để mi mắt vương sầu
Ngẩng cao đầu em nhé
Sống tốt cho ngày mai
Khi em thôi giọt lệ
Đời dâng về niềm vui
:)
-
ĐÁNH ĐỔI
Gần nữa kiếp người em mãi chờ anh
Để được nghe lời dỗ dành yêu dấu
Nhưng lòng em, anh nào đâu hiểu thấu
Em đợi chờ đau đáo một niềm đau
Ông nỡ nào chia cắt hỡi trời cao?
Để cứ mãi kiếm tìm nhau suốt kiếp
Rồi đem cả nhớ nhung vào giấc điệp
Và ngỡ ngàng nghe nghèn nghẹn trong tim
Yêu thương nhau nên lặng lẽ kiếm tìm
Người đi mãi như cánh chim muôn hướng
Cứ vùng vẫy, cứ tung tăng bay lượn
Mỏi cánh bay, xin gắng gượng tìm về
Rồi muộn màng ta kết nghĩa phu thê
Và mỗi sớm đi về cùng chung bước
Ta đánh đổi nữa đời giờ mới được
Cùng bên ai tròn nguyện ước trăm năm!!!
(ST)
-
@bác G5
Em thôi rơi giọt lệ
Chúc anh bước nhẹ nhàng
Quay đi không ngoảnh lại
Chấp nhận tình dở dang
Hãy vui lên anh nhé
Dù đời chẳng có nhau
Em không trách anh nữa
Dù tình vẫn cứ đau
Biết tình anh vời vợi
Lòng cũng đỡ xót xa
Mong anh luôn hạnh phúc
Bên đời nhiều gấm hoa
Nếu tim anh vẫn nhớ
Người yêu dấu ngày xưa
Xin bình an người nhé
Để đời vui sớm trưa.
-
BUỒN
Chẳng biết vì sao lại thấy buồn
Hay vì ta bỗng thấy cô đơn
Mênh mông biển đấy ai là bạn ?
Sưởi ấm tim ta những chiều hôm
Nhớ nhà nhớ mẹ nhớ anh yêu
Để nhói tim ta những buổi chiều
Buồn thay đời nghèo không về được
Chỉ biết sống chung nỗi nhớ nhiều
Chiều nay sóng biển không dịu êm
Nỗi nhớ về anh chẳng êm đềm
Thuyền anh lắm bến anh neo đậu
Biết đến bao giờ đậu bến em ?
-
BẤT CHỢT
Bóng tối tràn khi mặt trời biến mất
Nụ cười tắt khi niềm vui không còn
Sầu vấp ngã trong đời ta có thật
Một bàn tay chẳng có lấy nâng mình
Khi ta hiểu đời ta là hư ảo
Bỗng nguội đi bao đau khổ đang về
Những bực dọc lo toan muôn nẻo rẽ
Bỗng chỉ còn một lối nhỏ sơn khê
Ta vui bước đường đời không sáng lắm
Nhưng không còn đau khổ lẫn ganh , ghen
Ta thoả mãn những gì ta có được
Bỗng thấy mình chẳng vất vả bon chen
-
Chiều rơi chút nắng
Lạnh lòng môi đắng chén rượu cay
Đêm xuống cùng mây
Im lìm trăng sao không thấy bóng
Người say sưa chi giấc mơ tuyệt vọng
Gió hát buồn chi, để sóng miên man
Cứ tưởng chiều xuống đêm trôi đến ngày tàn
Hay đâu sáng mai xuân xanh nắng gọi
Phiêu bạt bao lâu thấy đời mệt mỏi
Sớm một ngày về, thuyền gọi bến hoan ca.
Túy
-
CỎ TÌNH YÊU
Lá cỏ tình yêu sắc tựa gai
Đâm nỗi nhớ anh đã bao ngày
Hoa xưa sắc thắm nhưng nay vắng
Chỉ còn lá cỏ cứa hồn ai
Nhớ thuở ngày xưa hai đứa mình
Cười đem nhẫn cỏ để chứng minh
Ngày sau hai đứa là chồng vợ
Cỏ thắm màu xanh một mối tình
Giờ đây tình ấy đã thờ ơ
Người mang thương nhớ trả hững hờ
Người cho cỏ thắm không mềm nữa
Đem cứa hồn em đến tận giờ
Ngày xưa ai nói cỏ tình yêu
Sẽ thắm tình ta tuổi xế chiều
Để nay ai nát hồn thương nhớ
Nát cả tình em lạnh đìu hiu .
-
HẠNH PHÚC ƠI
Khóc cha già cả một đời lam lũ
Khóc mẹ hiền ủ rũ những buồn đau
Khóc anh hai chẳng biết những ngày sau
Khóc cho mình năm tháng vẫn u sầu
Quê hương ơi ! Hoà bình lâu lắm rồi
Sao vẫn còn khói lửa ở quanh tôi ?
Sao vẫn còn nỗi buồn trong mắt đợi
Của mẹ hiền mong ngóng đứa con về ?
Nghĩ độc lập sao dạ bỗng tái tê ?
Có nghĩa gì khi chẳng còn hạnh phúc
Những con người nông dân chân thật
Đâu đủ lòng nghĩ đến chuyện xa xôi
Quê hương ơi , cả một đời lam lũ
Mẹ cha già chẳng ngủ giấc bình yên
Ta khóc thương cố soi đuốc đi tìm
Một cái gì gọi là hạnh phúc
Nhưng quanh ta tất cả đều rất thật
Chỉ cha già cả một đời ấm ức
Chỉ mẹ hiền chẳng ngủ giấc bình yên
Hạnh phúc ơi ! Ta đang cố đi tìm
-
NGÀY HẠNH PHÚC
Thời gian thấm thoát như thoi
Đến ngày bẻn lẻn song đôi bên chàng
Gió đưa nhánh phượng Hè sang
Có chàng xin cưới đưa nàng về dinh
Duyên tình chồng vợ chúng mình
Ta trao từ đấy hữu tình bên nhau
Song thân chúc phúc nguyện cầu
Xin cho đôi trẻ bên nhau suốt đời
Thăng trầm cuộc sống nổi trôi
Xin cho đôi trẻ suốt đời bên nhau
Lời nay Cha Mẹ nguyện cầu
Chúng con Hạnh phúc ân sâu nghĩa tình
(ST)
-
LẶNG YÊN..
Trăng gầy soi dáng em cong
Đàn chim vỗ cánh bay vòng ngẩn ngơ
Tự tình ru khúc mong chờ
Lặng yên suy gẩm trong mơ cuối đầu
Tình đời sao lại dối nhau
Để rồi bỏ cuộc phai màu thời gian
Đêm khuya dưới ánh trăng vàng
Có người con gái hoang mang nỗi sầu
Trên cao trăng sẽ về mau
Màn đêm phủ kín tìm đâu thiên đàng
Như bầy chim mãi lang thang
Thân em ngã quỵ vô vàn tiếc thương
Nằm im một cõi đời thường
Mơ hồ cây cỏ buồn vương giữa đời
Ngỡ ngàng như giọt nắng rơi
Cong tay khúc khủy rã rời niềm đau ..
Cảm tác qua bức tranh.
San Jose Ngày 24 Tháng 6 Năm 2010
Hồ Duy Hạ
(http://i95.photobucket.com/albums/l131/bienvang_h/LngYn.jpg)
-
VẾT TÌNH
Cuộc đời anh với cuộc đời em
Mang bao cay đắng lẫn ưu phiền
Có lẽ đôi tim càng sát lại
Chỉ mang thêm nỗi sầu triền miên
Đã biết bao lần em cố tìm
Tình yêu anh từa tựa cánh chim
Vết tình ngày qua theo mất dạng
Em biết tìm đâu , nó tựa kim
(http://i95.photobucket.com/albums/l131/bienvang_h/Vi_Vi.jpg)