Người Tôi Cưu Mang
CUỘC SỐNG QUANH TA => Tâm sự - Chia sẻ => Kỹ năng sống => Tác giả chủ đề:: to-balance vào 14-06-2010 15:44:52
-
Mến chào các bạn,
tôi gởi đến các bạn câu chuyện này để đọc, có thể có bạn đã biết đến. Đây là câu chuyện của một người VN đã gởi cho tôi. Người này nói là nếu bạn gởi chuyện này đi tiếp cho 20 người bạn khác đọc trong vòng 4 ngày, bạn sẽ nhận được tin vui trong vòng 15 ngày. Tôi chưa kịp gởi đi tiếp thì tin vui đã đến với tôi.
Đây là một câu chuyện cảm động và nhiều ý nghĩa. Nếu các bạn gởi đi cho nhiều người cùng đọc thì hay lắm và mong các bạn nhận được tin vui! Khi nhận được tin vui xin cho Người Tôi Cưu Mang biết để chúng ta cùng chung vui nhé!
Ở Nhật xảy ra một câu chuyện có thực 100% như thế này: Có một người vì muốn sửa lại nhà nên dỡ tường ra; tường nhà kiểu kiến trúc Nhật thường đế một tấm gỗ ở giữa, hai bên trát xi măng, nhưng thực chất bên trong để rỗng.
Khi anh ta dỡ tường ra, phát hiện có một chú thạch sùng đang ngủ ở trong đó, đuôi nó bị đóng vào vào tường bởi một chiếc đinh được đóng từ ngoài vào trong. Anh này thấy tình cảnh đó vừa thấy thương thạch sùng vừa thấy tò mò, anh ta chăm chú quan sát chiếc đinh, trời ạ! đây là chiếc đinh được đóng khi xây nhà 10 năm trước.
Rút cục là có chuyện gì thế này nhỉ? Chú thạch sùng này đã mặc kẹt trên tường mà vẫn sống được trọn 10 năm! Sống được 10 năm trong bức tường tối, thật không đơn giản chút nào. Có gì đó bất thường thì phải? Anh ta tiếp tục tục nghĩ ngợi, đuôi nó bị đóng chặt, không thể xê dịch được, thế nó đã sống được nhờ vào điều gì mười năm qua? Anh ta quyết định chưa sửa công trình của mình vội, muốn quan sát xem chú thạch sùng này đã ăn gì? Anh muốn nghiên cứ tìm hiểu xem sao.
Một lát sau, không biết từ đầu bò ra một chú thạch sùng khác, miệng nó ngoặm miếng thức ăn… ồ! Anh ta lặng người đi. Thế này là sao nhỉ? Vì một bạn thạch sùng bị đinh đóng vào đuôi không thể đi lại được, một bạn thạch sùng khác đã kiếm tìm thức ăn mớm cho bạn trong suốt mười năm qua. Tôi nghe xong thấy xúc động vô cùng và thực sự cũng không nghĩ thêm về mối quan hệ của chúng nữa.
To-Balance
contact@to-balance.de
-
Đọc câu chuyện về hai chú thạch sùng mình rất cảm động , trong suốt 10 năm ròng rã hai người bạn thạch sùng này đã cưu mang nhau , 10 năm -quả là 1 quãng thời gian rất dài đối với hai sinh vật bé nhỏ như vậy , thiết nghĩ tình yêu thương giữa hai sinh linh bé nhỏ sao thật đáng quý ,thật đáng khâm phục , đáng để chúng ta ngưỡng mộ và đáng để chúng ta suy nghĩ : liệu... nếu là con người với nhau thì có hành xử như vậy hay dửng dưng bỏ đi không thương tiếc . Hãy tự trả lời câu hỏi này với chính bản thân mình . Mình đã đọc được rất nhiều trường hợp tương tự như hai chú thạch sùng này trên mạng , loài vật còn thương nhau , thấy đau xót khi đồng loại của chúng gặp nạn huống hồ chi loài người lại vứt bỏ nhau .Đọc rồi để tự ngẫm lại mình , để nhìn lại mình và để thấy rằng trên đời không phải chỉ con người mới có tình cảm mà ngay cả đến con vật cũng có tình cảm , tình người bạc bẽo liệu... sẽ có mối xích nào để kéo họ trở về với thưở sơ khai của con người . Đọc rồi để
thấy những gì bản thân mình làm vẫn chưa là gì cả , trong cuộc sống rất cần những tấm lòng như hai bạn thạch sùng biết thương yêu nhau và không vứt bỏ nhau khi hoạn nạn. Thật là một câu chuyện cảm động về nghĩa cử cao đẹp .
-
Câu chuyện này cũng hay nhưng mà sao lại là con thạch sùng nhỉ? Nghe không hợp lý lắm.
Loài Thạch Sùng có thể tự cắt đuôi cơ mà. Hay là Thạch Sùng Nhật không có khả năng này :P
-
Oàj! Truyện người ta viết ra cốt để người đọc hiểu được giá trị nhân văn trong câu truyện, không nên quá cố chấp vào tính thực hư, logic của truyện mà làm câu truyện mất hay.
P/s: Cảm ơn bạn, câu chuyện của bạn thật sự rất ý nghĩa.
-
:) :) ,CHÚNG TA ĐÃ ĐỌC XONG CÂU CHUYỆN, VÀ BÂY GIỜ LÀ HÀNH ĐỘNG CỦA CHÚNG TA RA SAO ĐÂY? :) , ĐỪNG CHỈ CÓ ĐỌC, SUY NGHĨ..... TRÊN HẾT LÀ CẦN HÀNH ĐỘNG! HÀNH ĐỘNG THẬT SỰ! cẢM ƠN VÌ ĐÃ ..
WE ARE HUMAN!