Người Tôi Cưu Mang
CUỘC SỐNG QUANH TA => Văn Nghệ => Văn học - Thơ ca => Tác giả chủ đề:: Nguyệt Minh vào 12-08-2010 23:26:12
-
Chênh vênh!
“Anh!
Cơn lốc cuốn qua đời em rất vội
Anh!
Ánh sáng chói loà trong màn đêm
Làm em loá mắt
Làm em lạc bước chân đi
Quên mất mình là ai khi ở bên anh
Trái đắng mà vẫn ngọt ngào
Tỉnh giấc mơ
Mới thấy đời mặn chát
Khi giọt lệ tuôn trào trên khoé mắt
Chênh vênh nỗi nhớ
Chênh vênh niềm đau
Chênh vênh trong vòng tay anh ôm ấp
Vùi mặt vào gối
Khóc!
Em đã ko thắng nổi những đam mê
Nhận ra trái tim mình bỏng rát
Mà chẳng thể biết
Tim đập để làm gì?”
-
NỖI NHỚ !
Biết giấu nỗi nhớ vào đâu?
Em lặng im thu mình vào bóng tối
Xót xa nghe nhịp tim mình đập vội
Biết giấu nỗi buồn đi đâu?
Anh lặng yên nhìn em vẫy vùng trong tơ nhện
Chẳng thể thoát ra khỏi những đam mê
Nông nổi, dại khờ mà xót xa đến thế
Hai mặt tình yêu không thể dối lòng mình
“Ta đến với nhau muộn màng trong đớn đau”
Em hát lên lới ca xót xa cay đắng
Mặc lệ rơi trên bờ mi mặn chát
Người ơi em sẽ phải làm gì?