Tác giả Chủ đề: Băng rừng, vượt núi giải cứu con gái  (Đã xem 2499 lần)

0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.

Ngủ rồi lehung73

  • Thành Viên Gắn Kết
  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 1.622
  • Thanked: 93 times
  • Thích 1
  • Giới tính: Nam
Trả lời #2 vào: 27-12-2010 19:47:52
chào bạn dzuonglinh ..
cảm ơn bạn đã cho cả nhà đọc một bài viết về tình cảm gia đình rất hay.
dzuonglinh mến.mình trộm nghĩ có lẽ  do bạn mới gia nhập diễn đàn nên còn bỡ ngỡ chưa post bài đúng chủ đề.bạn chú ý lại chủ đề của topic này chút nhé bạn..đây là khu vực của những trường hợp đã xác minh và giúp đỡ,chuyển vào đây để tổ theo dõi cập nhật theo từng khu vực vùng miền.
bài viết của bạn nếu đưa vào khu vực topic tâm sự chia sẻ thì rất hay hen bạn.khu vực phía bên phải đó.thanks  :)
nhờ mod xem lại bài viết có nên chuyển đi ko nhé.cảm ơn nhiều

Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương.
 


Ngủ rồi dzuonglinh

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 3
  • Thích 0
Trả lời #1 vào: 27-12-2010 18:27:31
- Ẩn sau dáng vóc gầy gò là một nghị lực phi thường, một tình yêu thương bao la của người đàn ông ở hồ Đại Lải (tỉnh Vĩnh Phúc) đã băng rừng, vượt núi để giải cứu người con gái bị bán sang xứ người.

Ngày định mệnh

Đó là ông Hồ Xuân Nhâm (SN 1949) ở đội 4, thôn Bắc Ái, xã Ngọc Thanh, thị xã Phúc Yên, tỉnh Vĩnh Phúc. Rót chén nước chè mời khách, ông Nhâm gọi người con gái từng bị lừa bán sang Trung Quốc lên cùng nói chuyện.

Chuyện xảy ra ngày 12-7-2006, bà Đỗ Thị Xy (SN 1942, chị vợ ông Nhâm, quê ở thôn Bạch Đa, xã Kim Hoa, huyện Mê Linh, Hà Nội) đến nhà bảo con gái ông Nhâm là chị Hồ Thị Hằng (SN 1974) sang Trung Quốc làm ăn đến tết về. Ngay đêm hôm ấy bà Xy cùng con gái là Hường đưa chị Hằng đi chuyến tàu Lào Cai lúc 23g đêm, sau đó vượt biên trái phép sang Trung Quốc.

Tối, ông Nhâm về nhà, phát hiện con gái đã bị đưa đi thì nổi giận, mắng vợ con. \\\"Chúng nó là bọn buôn người đấy, các người có biết không?\\\", ông Nhâm giận dữ.

Ông Nhâm làm đơn tố cáo gửi đến CQCA nhưng không có hồi âm, ông thấy tuyệt vọng. Nỗi đau buồn, mong chờ tin con khiến tâm lực ông hao mòn. Ông gầy trông thấy, chẳng ai nhận ra nổi ông Nhâm ngày trước nữa.


Ông Nhâm: \\\"Chưa ngày nào tôi nguôi ngoai nỗi nhớ đứa con gái út\\\"
Hành trình tìm con

Ngày 20-7-2009, ông Nhâm nhận được một cuộc điện thoại từ Trung Quốc. Kể đến đây, không kìm được lòng mình, ông Nhâm khóc. \\\"Giọng bên kia là của con gái tôi, nó mượn điện thoại của một người bên đó gọi về, nhận ra giọng nói của nó. Tôi mừng quá\\\".

Suốt một năm sau đó, ông Nhâm lần theo số điện thoại này để hỏi tin con. Ông cầu cứu cơ quan chức năng, nhưng những chứng cứ ông đưa ra không thuyết phục được họ. Không ai giúp, ông Nhâm càng thêm tuyệt vọng. Bao đêm không ngủ, ông Nhâm nghĩ bằng mọi giá phải cứu và đưa được con về nước. Ông vay 3 triệu tính lãi ngày, vun vén cả nhà được vài trăm nghìn đồng nữa rồi đi theo sự chỉ dẫn của con gái qua điện thoại. Vậy mà ông đến được tận nơi chị Hằng ở. Nơi ấy nhà cửa thưa thớt, đến một ngôi nhà lụp xụp, được dựng lên bằng mấy cái cọc, đủ kê một cái giường ở giữa rừng chuối mênh mông, ông Nhâm thấy trong nhà có hai đứa bé trai, ông nghẹn ngào khi biết đó là… cháu ngoại mình, một đứa sinh năm 2007, một đứa năm 2008. Còn người đàn ông đứng trước mặt ông lúc đó, là \\\"chồng\\\" của con gái ông. \\\"Lúc ấy tôi cũng phấn khởi, có hai đứa bé thì con Hằng cũng sẽ được đùm bọc\\\", ông Nhâm tâm sự. Ông ra hiệu bằng tay để giới thiệu với \\\"rể\\\" về gia đình. Chẳng biết \\\"rể\\\" có hiểu gì không, chỉ thấy gật gật. Biết ngọn núi bên cạnh cũng có một phụ nữ người Việt Nam đang sống, ông Nhâm nhờ sang làm \\\"phiên dịch\\\" để ông nói chuyện với \\\"rể\\\". Qua trao đổi, \\\"chàng rể\\\" kể lại rằng, đã mua \\\"vợ\\\" từ Hường (con gái bà Xy) với giá 4.000 nhân dân tệ, đã trả 3 ngàn, còn nợ lại 1 ngàn nữa. Hai \\\"vợ chồng\\\" sống bằng công việc trồng chuối thuê.

Những ngày ở lại, ông bí mật bàn với con gái cách về Việt Nam.

Vừa đưa tay áo gạt nước mắt, ông vừa kể tiếp. Sau đó, ông Nhâm đưa vợ và con trai sang. Vài hôm sau, người con trai về. Bản thân ông Nhâm cũng phải thường xuyên qua lại.

Để có tiền đi lại, ông Nhâm phải bán cả đất, bán hết lợn gà, đồi chè. Có khi trong túi chỉ còn 300.000 đồng ông cũng đi. Nhiều đêm ông phải bơ vơ ở nhà ga. Việc phải đi bộ cả ngày đường xuyên rừng sang thăm con cũng là chuyện thường. Nếu lựa thời gian không khéo, ông cũng phải ngủ lại trong rừng, bởi muộn thì cánh xe ôm bên Trung Quốc sẽ không ai chở ra cửa khẩu nữa. Hành lý của ông luôn luôn là ổ bánh mỳ, tút thuốc lá du lịch và một chai nước. Ngay cả một bát phở ông cũng dè xẻn chẳng dám ăn.

Dùng mưu giải cứu con

Giáp tết năm 2010, ông Nhâm vạch kế cho chị Hằng đưa cả chồng con về Việt Nam chơi. Khi chị Hằng tìm cách về được Hà Khẩu (Lào Cai), vợ và con trai ông Nhâm đi xe máy trong đêm từ Vĩnh Phúc lên Lào Cai để đón. Ông Nhâm lại khóc: \\\"Lúc đó tôi không đi được nữa, tôi nói với vợ con nếu tôi mà đi thì chỉ có nước khênh tôi về mà chôn, tôi đã kiệt sức rồi…\\\".  Những ngày giáp tết 2010, ông Nhâm mổ lợn ăn mừng. Bà con lối xóm sang chia vui chật nhà, chật sân. Ông cho \\\"rể\\\" 20 triệu đồng để mua xe máy, mua ti vi rồi nịnh nọt: \\\"Con cứ để các cháu ở lại đây đi học, bố mẹ chăm sóc cho, con về bên đó mà tập trung làm ăn. Thiếu thốn gì cứ nói với bố mẹ\\\". Biết tin, cán bộ CA tỉnh bảo ông Nhâm đưa ngay chị Hằng lên trụ sở CA tỉnh để làm việc.

Ông Nhâm đạt được mục đích đưa được con gái và hai cháu ngoại về. Nhưng, ông vẫn đau đáu trong lòng về đứa con gái út đang ở nơi xứ người, đó là em gái của Hằng bị đưa sang “thế thân” cho chị. Ông Nhâm thấy \\\"chàng rể\\\" mồ côi từ nhỏ, cuộc sống nay đây mai đó cũng khổ cực. \\\"Để vợ chồng, bố con ly tán tôi cũng không nỡ lòng. Tôi ngỏ ý bảo nó về Việt Nam sống, nó đồng ý. Tôi đã nhờ chính quyền giúp đỡ phần thủ tục giấy tờ, để anh này sống hợp pháp ở Việt Nam. Riêng với hành vi của mẹ con Xy, Hường, tôi đề nghị cơ quan chức năng xử lý nghiêm minh để răn đe những kẻ coi thường pháp luật\\\", ông Nhâm tâm sự.

Hiện tại, CQĐT Bộ CA đã tạm giữ mẹ con Xy, Hường để điều tra, làm rõ vụ việc.