Tác giả Chủ đề: Đếm số lần gặp người thân trong đời.  (Đã xem 8991 lần)

0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.

Ngủ rồi meocon@6789

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 55
  • Thích 0
Trả lời #3 vào: 28-10-2011 02:39:34
Yêu từ những điều đơn giản thế!
@LinhNhi: Có lần mình nghe Bà nội trách thầm \\\"Nhà chẳng có ai, được mỗi đứa cháu thì đi suốt mấy tháng không thấy về\\\" Nội quay đi, lau nước mắt... mình cũng thấy ngèn ngẹn, cay cay khóe mắt, thương ơi là thương...
Đọc Toppic này ít nhất 3 lần, lần nào mình cũng thấy đau, đau vì tội lỗi, đau vì sự vô tâm, đau vì cảm động, đau vì liên tưởng... biết chắc một điều là ngày mai đây mình sẽ \\\"Giá như\\\" ít nhất là với mẹ

 


Ngủ rồi k87yeng

  • Thành Viên Gắn Kết
  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 1.171
  • Thanked: 54 times
  • Thích 2
  • Giới tính: Nữ
Trả lời #2 vào: 29-04-2010 13:30:25
Cảm ơn bạn LinhNhi vì bài viết thật xúc động. Tính ngủ trưa nhưng không thể nào chợp mắt, mở net lên đọc được bài của bạn. Đôi khi trong cuộc đời này ta hay nghĩ, con gái lớn lên lấy chồng, coi như đã là con của người ta rồi nên việc về thăm Bố Mẹ ruột dường như trở thành điều xa xỉ, nhất là với những người lập gđ ở xa. Dù có nhớ có thương cũng đành chịu, như chị Phi Nhung hát, \\\"chồng gần không lấy em lấy chồng xa, giờ đây nhớ Mẹ thương Cha, còn đâu mà thong thả đi về nhà thăm,...\\\". Đối với Mẹ mình là như thế. Vào Daklak làm ăn gần 20 năm thế nhưng về Bắc thăm Ông Bà ngoại được 2, 3 lần, rồi đến khi Bà mất đúng vào 30 Tết năm ấy. Mấy Bố con thui thủi trong căn nhà vắng Mẹ, cô quạnh đìu hiu, cũng không biết không khí Tết đang đến như thế nào. Bố thì lo việc chính,  mình con gái lớn cơm nước ruộng vườn, chăm thêm mấy chục con heo. Đúng là có làm mới biết cực, Mẹ ở bên quen rồi nên lười làm. Trưa 30, cả nhà chuẩn bị cơm cúng nghe tin Bà mất. \\\"Các con, Bà mất rồi\\\". Khóc! Mấy Bố con nhìn nhau khóc, chợt lòng thương Mẹ xiết bao. Thế là từ nhỏ tới lớn mình gặp được Bà đúng 1 lần, nhớ ngày ấy về quê, mỗi sáng Bà hay gọi dậy, \\\"Cháu Tuyết dậy chưa, Bà mua bánh cuốn này dậy mà ăn cho nóng\\\". Kỷ niềm về Bà chỉ bấy nhiêu nhưng sâu đậm trong lòng. Đứa cháu của Bà thật hư, khi bà mất cũng không ở bên Bà lần cuối.

Giờ lớn lên đi học xa nhà, nhiều khi Mẹ bảo về thì lại ngại tàu xe mệt, chối quanh co. Nhưng có nhiều lần con sợ tốn tiền xe Mẹ ạ, đi về không ở được 2 ngày lại tốn mấy trăm, ở nhà Bố Mẹ không ngại nắng mưa làm lo cho chúng con ăn học, con không đành. Lễ này con không về, hè con sẽ lại về, Mẹ nhé! Từ giờ con sẽ tranh thủ về nhà nhiều hơn, cùng Mẹ làm, cùng Mẹ nấu cơm, được nhìn Mẹ cười, chỉ thế thôi con hạnh phúc lắm rồi, vì con không muốn giống như Mẹ với Bà đâu. Nhiều khi con nghĩ con sẽ không bao giờ \\\"là con nhà người ta\\\" để ở với Bố Mẹ mãi, con chỉ muốn mãi là con gái của Bố Mẹ thôi...

http://hcm.nhac.vui.vn/nghe-nhac-mp3/#Play,69995

Mỗi lần nghe bài này, chỉ muốn khóc  :(  :(

 


LinhNhi

  • bạn
Trả lời #1 vào: 29-04-2010 11:45:08
Đêm qua nằm đọc sách nhưng chẳng vào. Bật điện thoại nghe FM, tình cờ nghe được một câu chuyện khiến ta giật mình tự hỏi: Đời này ta sẽ còn gặp mẹ và Nội mình bao nhiêu lần nữa?

Có người mỗi năm chỉ về thăm bố mẹ được một lần. Nếu bố mẹ còn sống được 20 năm nữa thì họ cũng chỉ được gặp 20 lần. Nhưng với nhiều người, bố mẹ có thể còn sống trên đời này khoảng 10 năm nữa thôi, vậy là chỉ còn 10 lần gặp mặt bố mẹ. Khoảng thời gian bố mẹ còn trên đời này của mỗi người có thể ngắn hơn nữa; chắc có người trong chúng ta không dám nghĩ tiếp!

Chủ đề mà chương trình phát thanh đưa ra trò chuyện cùng thính giả xoay quanh câu chuyện của một chàng trai từ miền quê tới thành phố xa xôi lập nghiệp. Sau khi học xong, anh ở lại thành phố và bắt đầu đi làm. Rồi thời gian trôi đi; 5 năm liền anh không về quê thăm bố mẹ được một lần.

Mới đây, anh đón được bố mẹ mình đến sống cùng mình ở thành phố thì không lâu sau, người mẹ được phát hiện là bị ung thư giai đoạn cuối. Theo lời bác sĩ, thời gian cho mẹ anh chỉ còn khoảng 1 năm, và khoảng thời gian đó đang từ từ ngắn lại khi mỗi ngày trôi qua...

Giờ đây, ngoài lúc đi làm, anh dành tất cả thời gian còn lại để ở bên mẹ mình. Anh nhớ lại tất cả những gì mà bố mẹ đã dành cho anh từ thuở ấu thơ và nhận ra rằng mình thật có lỗi với bố mẹ. Lúc này, anh mới thấy được sự quý giá của những khoảnh khắc được ở bên bố mẹ mình.

Trên đất bạn (Trung Quốc) mà sao nghe câu chuyện lại thấy giống với cuộc sống đang diễn ra trên quê hương mình đến vậy! Đời này ta sẽ còn được gặp bố mẹ mình bao nhiêu lần? Chàng trai kia cũng sẽ giống như đa số chúng ta. Nếu như mẹ anh không lâm bệnh nặng, cuộc sống cứ đều đều trôi qua thì anh cũng chẳng thể nào nhận ra được những gì quý giá đang dần rời bỏ mình.

Xã hội không ngừng phát triển, cuộc sống ngày càng nhiều áp lực. Mỗi người đều mải lo cho sự nghiệp và cuộc sống bề bộn của mình: Bàn chuyện làm ăn, tìm kiếm cơ hội, quan hệ xã hội, thù tiếp khách khứa bạn bè, rồi học thêm cái này cái kia... Nhiều người ở xa quê, mỗi năm chỉ về thăm bố mẹ được một vài lần. Nhưng cũng có người sống gần bố mẹ ngay trong cùng một thành phố mà cũng chẳng có thời gian tới thăm bố mẹ được vài lần trong năm.

Chúng ta có thực sự là bận đến mức không còn thời gian để giành cho bố mẹ mình không? Có phải như thế thật không nhỉ?
Mình cũng dám chắc có rất ít người nghĩ đến câu hỏi này trong đó có mình,nghĩ cũng thật buồn khi lấy nhưng lý do công việc hoặc địa lí để bao biện .Mình sẽ về thăm mẹ và Nội trong tuần này.

Nội năm nay gần 9 chục. Liệu chừng khoảng mấy năm nữa đây. Mỗi năm mình về quê được mấy lần, cứ như giờ thì 2 -3 tháng về một lần. Chẳng nhẽ chỉ còn mấy chục lần được ngồi nắm tay bà Nội.

http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=XAcCQicEU- don\\\'t cry. òa òa