Chào cả nhà ! Hôm qua Phale và anh Lehung có ghé thăm và xác minh trường hợp cụ Ba bán vé số. Khi 2 anh em vừa tới nơi thì trời mưa to, trong phòng lúc đó chỉ có mình cụ bà ở nhà còn cụ ông thì đi bán đến 10h tối mới về. giống như những gì coivothuong mô tả về cụ, nhìn cụ bà lưng khòng, hai mắt nhìn không rõ và thường xuyên bị đau nhức hai chân còn cụ ông tuy chưa được gặp nhưng theo mô tả của cụ thì cũng đau yếu và bệnh tật thường xuyên. Nhưng đằng sau vẻ bề ngoài khắc khổ đó là cả một tình cảm hạnh phúc của hai vợ chồng già giành cho nhau và cho con cháu của cụ.
Gia đình cụ được 3 người con thì mất 2 người lúc nhỏ và chỉ còn 1 người con gái út hiện đã lập gia đình và đang sinh sống ở quê. Cụ ông năm nay 83 tuổi và mỗi tháng được hưởng 180k của địa phương dành cho người cao tuổi và hàng năm vẫn được cấp thể BHYT miễn phí, cụ bà năm nay 77 tuổi nên vẫn chưa được hưởng chế độ của người già.
Hai vợ chồng cụ vào sg được khoảng 6 năm, hàng ngày hai cụ đi bán đến trưa là về ăn cơm và nghỉ ngơi đến khoảng 4h giờ chiều thì cụ ông đi bán đến 10h tối mới về, còn cụ bà vì chiều tối lúc đó mắt cụ mờ không nhìn rõ đường, nên cụ bà chỉ đi bán có 1 buổi sáng. Theo như cụ nói mỗi ngày 2 cụ bán được khoảng hơn 200 tờ, tiền phòng trọ tính cả điện nước hết gần 700k, tiền thước thang hàng tháng 300k, tiền ăn hàng ngày gần như là không mất vì mỗi buổi trưa trên đường cụ ông đi về có một chỗ cho cơm chay miễn phí nên ngày nào cụ cũng lấy hai phần về hai cụ cùng ăn, trong khi đó theo như cụ nói xung quanh hàng xóm cũng hay giúp đỡ cho đồ ăn hàng ngày nên cụ không phải đi chợ mua đồ ăn nhiều. Với mức thu nhập và chi phí hàng tháng thì hai cụ hoàn toàn có khả năng trang trải cuộc sống hàng ngày. Nhưng là một người Mẹ và một người bà thương yêu con cháu thì không thể cầm lòng khi con cháu mình khó khăn.
Người con gái duy nhất ở quê sinh được 4 người con và hai vợ chồng chỉ trông vào 3 sào ruộng, ngoài ra người chồng cũng hay đi câu cá nhưng chỉ để cải thiện bữa ăn gia đình chứ không được bao nhiêu nên không thể đem bán được, vì vậy mỗi lần về quê, tết đến hay năm học mới là cụ lại cho tiền người con gái để mua quần áo, sách vở cho các bé, không những vậy trong đây mọi người có cho những thứ mà hai cụ không dùng đến hoặc dùng ít như ( bột giặt, quần áo, đôi khi có cả gạo ...)và gom nhặt được chút đỉnh là cụ lại gửi về cho con cháu ở quê. Và ngay cả chiếc xe máy là tài sản duy nhất của hai vợ chồng cụ cũng gửi tiền về cho mua để lấy phương tiện chở con cái đi học. Thiết nghĩ hai cụ nhìn tuy có khắc khổ nhưng về khả năng kinh tế hai cụ vẫn có thể tự xoay sở cuộc sống hàng ngày.
Theo nhóm xác minh nhận thấy TH này chúng ta lâu lâu ghé thăm cũng như trò chuyện với hai cụ cho vui chứ không cần thiết CM.
@Lehung : a post hình dùm em với nha