Mến tặng các Sinh viên Y khoa thân yêu
Nhân ngày Thầy thuốc Việt Nam_27/02
Tôi gặp em một buổi sáng mùa thu
Huế tháng chín, tiết trời se lạnh
Dáng em đi ngập ngừng, nhỏ bé
Giữa sân trường rộng lớn, thâm nghiêm.
Từ giã gia đình, bố mẹ thân quen
Xa Thầy Cô, bạn bè lớp cũ...
Em đã đến với mái trường Y Dược
Mà bao năm rồi mơ ước khôn nguôi.
Xin chào em, người Bác sĩ tương lai
Vào đi em, cửa giảng đường đã mở
Thầy Cô giáo luôn ân cần, niềm nở
Nâng bước em trong suốt sáu năm dài.
Quãng đường em đi sắp tới sẽ chông gai
Chẳng có hoa hồng rải trên thảm đỏ
Con đường đó nhiều gian nan, trắc trở
Nhưng tôi tin em biết phải không em ?
Những giảng đường đèn sáng đêm đêm
Có bóng em miệt mài bên trang sách
Rồi bao đêm ngủ không đủ giấc
Những bữa ăn vội vã, qua loa...
Phút giây nào, một hình bóng nơi xa
Bất chợt hiện về, trái tim em rộn rã
Nhưng chỉ thế thôi, đã là tất cả
Thôi thúc em bước tiếp quãng đường dài.
Thầy Cô trường Y đều nghiêm khắc em ơi
Lý do vì sao tôi tin em sẽ hiểu
Sứ mệnh chúng ta - Sinh mạng con người
Đạo đức Lương Y không thể làm khác được.
Môn Giải phẫu, lời chào ngành Y Dược
Khó khăn bắt đầu, đừng nản chí nghe em
Những buổi thực hành trên mô hình thực nghiệm
Bên những xác người đang đợi hóa thân
Đừng sợ em ơi, những con người tự nguyện
Đang nằm yên theo dõi bước em đi
Lễ hội Macchabée hằng năm tổ chức
Nén hương lòng nhớ thắp nghe em
Hết Giải phẫu, đến học phần Sinh lý
Môn học này cũng lắm gian nan
Thầy sẽ nói nguyên nhân trái tim lỗi nhịp
Sao sốt cao, bệnh nhân thở nhanh hơn ?
Giờ thực hành nhớ kiên trì, nhẫn nại
Dù hai tay em có run rẩy ít nhiều
Chích máu nhanh để hút vào ống nghiệm
Thầy Cô bên em chỉ bảo tận tình...
Rồi Mô phôi, Miễn dịch, Hóa sinh
Ký sinh trùng, Vi sinh, Dược lý...
Những kiến thức chuyên ngành đáng quý
Gắng học nghe em, sẽ càng thấy yêu nghề.
Và một ngày kia em lại thấy rụt rè
Là lần đầu tiên đi thực tập bệnh viện
Nhiệt kế, ống nghe, áo choàng, mũ trắng...
Thân thiết cùng em suốt cuộc hành trình.
Nội, Ngoại, Sản, Nhi, Da liễu, Thần kinh
Cùng Đông y, Mắt, Lao, Tai Mũi Họng...
Những kỳ thi tiếp nhau với nhiều lận đận
Vất vả lắm rồi nhưng phải gắng em ơi.
Có những đêm phiên trực muộn rồi
Kê vội chiếc bàn làm nơi tạm nghỉ
Giấc ngủ chập chờn với nhiều mộng mị...
Bệnh nhân ban chiều có qua khỏi được không ?
Có những khi phiên trực người đông
Thiếu chỗ nghỉ, em trở về chốn trọ
Đêm thanh vắng, mọi người đều đã ngủ
Ánh đèn đường soi lẻ một mình em.
Rồi dần dần tất cả sẽ thân quen
Em đã biết giúp Thầy làm bệnh án
Biết chẩn đoán bệnh nhân đúng theo lời Cô giảng
Có thể cùng Thầy xử trí bệnh đêm khuya...
Và một ngày tất cả sẽ qua đi
Những trắc trở, khó khăn, vất vả...
Biết trồng cây sẽ có ngày hái quả
Trên cao kia, em mũ mão, áo dài.
Những tràng pháo tay, những bó hoa tươi
Những điều vinh danh, những lời chúc tụng
Em quỳ xuống với lời thề Hypocrate
Giây phút này, em đã là đồng nghiệp của tôi
Ở ngoài kia, thảm đỏ đã trải rồi
Bước lên đi em, lý tưởng mình đã chọn
Con đường đó gian lao hay danh vọng
Tôi có nói gì cũng lý thuyết mà thôi.
Rồi một ngày kia trên khắp nẻo đường đời
Tôi chợt gặp em người học trò năm cũ
Dáng rụt rè ngày xưa đâu còn nữa
Em đã là người thành đạt hôm nay.
Lòng bồi hồi, tôi biết nói gì đây
Người đưa đò gặp lại người khách cũ
Và lúc ấy, tôi ước gì nghe một lời em kể
Em đã từng là Sinh viên Y Dược Huế, Thầy ơi !
BS. Nguyễn Đình Duyệt
Bộ môn Sinh lý học -
Đại học Y Dược Huế