Htt là thành viên mới của diễn đàn,đọc báo tây ninh biết dc hoàn cảnh của cụ bà khó khăn này,e mong các a chị chúng ta cùng góp sức giúp đỡ phần nào cho cụ.......
Ông Trần Văn lộc trưởng ban thương binh xã hội xã hòa thạnh,huyện châu thành cho biết,ở ấp hiệp phước,xã hòa thạnh có bà cụ hơn 80 tuổi,rất nghèo,sống một mình trong căn chòi lụp xụp. Xét thấy hoàn cảnh đáng thương của cụ,xã định xây tặng căn nhà đại đoàn kết.Tuy nhiên cụ và ng e gái ngỏ ý từ chối.Lý do là tuổi cụ đã gần đất xa trời,để dành nhà cho hộ nghèo khác.
Theo sự hướng dẫn của ông lộc,chúng tôi đến ấp hiệp phước vào một trưa hè nắng như đổ lửa. Trong căn chòi lụp xụp chẳng khác cái chuồng cu,chỉ có một mình bà cụ đang nằm thiêm thiếp.cụ tên NGUYỄN THỊ CƯỠNG,81t.Năm 1975 cụ từ campuchia về sống tại đất hòa thanh cho đến nay. Chồng mất năm 1979 cụ sống vs ng con gái tên nguyễn thị kha,năm nay 45t,ngày trước khi còn di lại dc,cụ tự gói bánh,nấu bánh và mang đi bán dạo kiếm tiền mua gạo sống qua ngày. Cách đây vài năm,k chịu nổi cảnh nghèo túng,con gái cụ bỏ đi biệt tích,k về thăm ng mẹ già nua.Theo lời cụ kể,cách đây khoảng 3 năm,1 hôm,trong lúc lui cui nhóm bếp nấu cơm,mấy hột mít k bik ai bỏ trong bếp nổ tung làm bụi tro bay vào mắt. Từ đó,mắt cụ lòa dần,k còn nhìn thấy as như trước.
Một thân một mình,ôm nhiều chứng bệnh của ng cao tuổi,cụ Cưỡng phải lò dò vào bếp,tự nấu ăn,tự giặt giũ. Gần nhà cụ có mấy cháu bé ng Khmer rất tốt bụng,ngày nào cũng sang dọn dẹp nhà cửa,mang nước và đi lấy củi về cho cụ.Có các cháu,cụ cưỡng cũng đỡ phần hiu quạnh. Tuy nhiên ở vào tuổi của cụ,những khi trái gió trở trời mà chỉ có 1 thân 1 mình thì quả là bất an.Cụ cưỡng hay chóng mặt và đau khắp cả ng nhưng hang ngày vẫn dò dẫm từng bước lên xuống cầu thang cái chuồng cu của mình.Trưởng ấp hiệp phước cho bik cụ thuộc dạng nghèo nhất nên dc xét trợ cấp mỗi tháng 145k k để cụ đói.Xã cũng hỏi ý cụ về việc đưa cụ vào cơ sở nuôi dưỡng,chăm sóc ng già neo đơn nhưng cụ nhất quyết k chịu. Về chuyện từ choi việc xây tặng nhà đại đoàn kết cụ bộc bạch:\\\"Tui k còn sống dc bao lâu nữa,nên nghĩ k cần phải xây nhà để làm j.Hơn nữa t đang ở nhờ trên đất của đứa cháu.Chẳng lẽ xây nhà xog,mai mốt t chết lại đập bỏ nhà để trả đất thì tiếc lắm!Chỗ ở như vây cũng tạm dc rồi,cái t cần nhất bây h là gạo ăn và chút tiền để mua thuốc uống.Cái mền cũ bị chuột cắn nát hết rôi.Hôm trước có ng cho chai dầu nóng,xức vô mấy chỗ đau thấy đỡ lắm!Mấy hôm nay hết dầu cả ng lại ê ẩm....\\\"
Ngoài trời nắng chang chang nhưng phía trước cuộc đời của bà cụ tuổi ngoại bát tuần,bóng tối vẫn còn rất mênh mang......