Như cánh hoa rơi
Như cánh hoa rơi em đứng giữa trời
Nhẹ nhàng bước đến nhẹ nhàng đi
Dang tay hứng lấy tôi ôm chặt
Giữ trọn lòng em hết khẽ khàng.
Ôi là sao, làm sao tôi biết
Cánh hoa rơi vương mãi trong lòng?
Tôi nín lặng âm thầm thổn thức
Cố sức mình giải mã trái tim tôi.
Ngày em đến.
Tôi nào hay
Lúc nhận ra em: đã tháng ngày
Tôi mừng rỡ:
em vẫn đó
một bóng hồng yên ả
một dòng sông phẳng lặng trái tim tôi.
Người hàng xóm:
là em
kể chuyện tôi nghe
một phép toán giữa hai người
suy đi thì được, suy ngược thì không.
Dòng sông em
phẳng lặng nhưng trong lòng dội sóng
Em đã yêu người không phải là tôi.
Giờ tôi biết mà lòng đau quặn thắt
Nghĩ thương em tôi mỉm cười
an ủi
Cánh hoa rơi em lại đứng giữa trời.
...tôi chìm trong mơ...