Viết thêm theo đề nghị của Binh Phan Van va Bich Ha
Câu hỏi của Binh Phan Van: “Làm cách nào để nâng cao đời sống tinh thần khi xu hướng chạy theo vật chất đang lấn át?”. Đây thực sự là vấn đề hóc búa nếu xét trên bình diện xã hội. Nhưng đối với cá nhân, một khi đã sẵn ý muốn nâng cao đời sống tinh thần thì ta có thể cải thiện ngay dù ít hay nhiều.
Hình ảnh lý tưởng là khi đạt được sự cân bằng IQ với EQ, lý trí với tình cảm, thành công và giá trị. Viết đủ cho bài này sẽ vừa dài vừa khô khan (nguy cơ bị bỏ qua hoặc đọc không kỹ vì… chán ) nên tôi muốn trình bày theo cách ngắn gọn hơn, đó là chọn giới thiệu với các bạn 3 điều quan trọng nhất, không thể thiếu trong việc nâng cao đời sống tinh thần.
1. Kiến thức: Kiến thức là con đường chính đưa chúng ta vào đời sống tinh thần, đặc biệt các môn Triết, Sử và Văn chương. Kế đến là các môn nghệ thuật như hội họa, nhiếp ảnh, điêu khắc, ca kịch hay vũ đạo. Con đường kiến thức gập ghềnh nhưng hai bên cũng có nhiều hoa nở.
Nếu Toán học đi đầu trong khoa học tự nhiên thì Triết học dẫn đường cho khoa học xã hội. Hơn thế, Triết học đưa nhân loại đến điểm cuối cùng là một hạnh phúc viên mãn. Vì sự giới hạn của trí óc, con người không thể nhận thức đầy đủ và rõ ràng điểm cuối cùng đó nên thế gian tồn tại nhiều hình thái tư tưởng và tôn giáo khác nhau. Khi xã hội loài người tiến triển, đời sống tinh thần là biểu hiện của văn minh. Giống như đôi cánh giúp chim sống cuộc đời của loài chim, Triết học giúp cho con người sống cuộc đời của loài người, tức là có đời sống tinh thần phong phú.
Tôi nghĩ các bạn nên tìm đọc các triết gia Hy Lạp (Socrates, Platon, Aristotle trước, biết thêm Heraclites càng hay) và các triết gia Trung Quốc (Khổng Tử, Lão Tử, Tuân Tử trước, biết thêm Mạnh Tử, Trang Tử và Hàn Phi Tử càng tốt). Về triết học phương Tây thì ai có khả năng cứ đọc thêm Spinoza, Kant hay Voltaire để hiểu sự khác biệt của các nền văn hóa.
Văn chương, lịch sử, nghệ thuật làm cho tâm hồn thanh cao. Người biết đánh đàn, vẽ tranh, hiểu thơ văn, lịch sử sẽ dễ thấy hạnh phúc hơn người khác có cùng mức sống. Một ly rượu nhạt bên bạn bè đồng điệu nâng tinh thần ta lên trong khi mấy chai whisky đắt tiền trong quán bar ồn ào hỗn tạp lại có thể dìm cuộc đời ta xuống.
2. Lòng vị tha: Đây là bí quyết số hai. Vị kỷ (self-centred) là vì mình, vị tha (altruistic) là vì người khác. Khác với ích kỷ (selfish) thường keo kiệt, người vị kỷ nhiều khi dám bỏ ra nhiều tiền cho một việc nào đó để đạt mục đích của mình. Nói cách khác, với người vị kỷ mọi con đường đều dẫn đến bản thân. Đời sống tinh thần của họ vì thế bị giới hạn rất nhiều.
Trong khi đó, người vị tha có tấm lòng rộng mở nên hạnh phúc cũng theo lối ấy tràn vào. Họ sẽ được phấn chấn tinh thần khi thấy trên khuôn mặt người đang gặp khó khăn nở một nụ cười nhờ sự giúp đỡ của họ. Niềm vui đó lớn đủ để họ không còn mong đền đáp. Thực tế, chỉ một số ít người sinh ra đã có sẵn lòng vị tha, còn phần lớn trường hợp như chúng ta đây thì phải học mới có được mà nội dung bài học đó nằm hầu hết trong các môn Triết, Sử và Văn chương. Ai có lòng vị tha sẽ không bao giờ thất vọng.
3. Tình yêu thiên nhiên: Bí quyết thứ ba này dễ học nhưng khó thực hành. Ta có thể học và biết yêu cảnh núi rừng trùng điệp, biển cả mênh mông, cảnh sương mù giăng lối, cảnh liễu rủ bên hồ. Ta học và biết yêu đàn nai chạy trên sườn đồi, chim hải âu lượn trên sóng biển, yêu đàn bướm dập dìu bay… nhưng hành động của chúng ta lại thường nhắm đến điều trái ngược, làm hỏng những gì thiên nhiên đã tạo ra cho loài người thưởng thức. Tôi muốn nói ra suy nghĩ này: Lẽ ra ta phải thích nghe tiếng chim hót trên cây hơn tiếng chim hót trong lồng chật hẹp, ta phải thích thấy cặp ngà voi oai vệ trên mình con thú to lớn đi lại bên bìa rừng hơn cặp ngà voi lặng lẽ nằm trong phòng khách buồn tênh. Đời sống tinh thần thực tế chỉ đến với ai để dành tiền mua một chiếc máy ảnh, tranh thủ lúc rảnh rỗi “vác đồ nghề” đi săn lùng những bông hoa khoe mình trong nắng, chụp hình những cánh đại bàng đang chế ngự bầu trời, chứ không đến với người dư tiền bạc, chợt động tâm muốn mang tất cả thiên nhiên về nhà dưới dạng tiêu bản.
Trở lên là 3 điểm quan trọng để trả lời câu hỏi của Binh Phan Van. Đoạn dưới đây tôi xin nói thêm một chút về thắc mắc của Bich Ha Luong Nguyen: “làm sao để biết được mình đã cân bằng đời sống tinh thần với vật chất hay chưa”.
Giống như EQ hiện chưa có thang điểm chính xác để đo mà chỉ dùng bảng câu hỏi thăm dò dạng trắc nghiệm tâm lý, đời sống tinh thần cũng chưa có cách đo cụ thể, chỉ dùng lương tri (Common Sense) để xác định mức độ mà thôi. Tôi xin nêu vài câu hỏi, các bạn chọn cách trả lời rồi dựa vào đó tự đánh giá xem mình có biết cân bằng đời sống tinh thần với vật chất hay không:
- Khi còn sống, bạn mong con cái mình có mức thu nhập trung bình và thỉnh thoảng ghé thăm Bố Mẹ, hay muốn chúng khá giả hơn nhưng cả năm bạn không thể nào gặp được một lần?
- Khi lìa đời, bạn muốn để lại cho con cái mình tri thức cộng thêm một ít tài sản, hay cho chúng ít học hành nhưng được thừa kế nhiều tiền?
- Về quan hệ, bạn mong có vài người bạn chí thân để chia sẻ vui buồn tuy cuộc sống ở mức trung bình, hay chỉ muốn chơi với người giàu mà không cần phải là bạn bè thật sự?
- Đi du lịch, bạn muốn được đến nơi có cảnh thiên nhiên hùng vĩ, có nền văn hóa khác lạ, hay chỉ cần đến nơi có chỗ shopping nhiều hàng hóa với những món ăn mình ưa thích?
- Về bản thân, bạn muốn mình có kiến thức uyên bác, một ít tài văn nghệ tuy không giàu có, hay muốn mình mọi thứ tầm thường miễn có nhiều tiền là được?
Những câu hỏi tương tự như trên còn rất nhiều và thường được đặt ra cho mỗi chúng ta.
Biết coi trọng và luôn tìm cách nâng cao đời sống tinh thần, ta sẽ thấy rất rõ hạnh phúc bình yên trong mấy mươi năm ở trọ trần gian. Ngược lại, với những người chỉ biết chạy theo vật chất bằng mọi giá thì cái hạnh phúc bình yên đó vẫn mãi là một hình bóng mơ hồ.
Chúc cả nhà vui.