Chồng bị thần kinh ,con đang tuổi cắp sách tới trường ,gánh nặng đè hết lên vai người mẹ,người vợ khi gần bước sang tuổi 50.Tài sản quý giá nhất có lẽ là ngôi nhà “xập xệ”đến tội nghiệp.Khi tôi đến mẹ con chị đang ăn cơm tối,thức ăn chỉ có 1 ít mắm tôm,chỉ nói buổi ăn thường chỉ toàn là mắm với muối,nhiều khi muốn mua cho con miếng thịt,con cá nhưng gia đình không có tiền.Khi tôi lại có bà Nguyễn Thị Liệu(hàng xóm)bảo:”chị lan khổ lắm ,nhà nghèo, chồng bị thần kinh,bỏ đi suốt ngày.Chị ấy dù ốm yếu,bệnh tật nhưng vẫn cố nuôi con ăn học”Chị Lan là người phụ nữ bất hạnh nhất trong gia đình có 6 anh chị em,khi sinh ra chị phải hứng chịu cảnh ốm đau triền miên
Giờ khổ nhất là các con đi học xa nhà mà phải đi bộ.Chị Lan đã phải đi vay mượn để mua chiếc xe đạp cho con,nhưng vẫn chưa vay được.Với quyết tâm ,vay mượn cho con đến trường ,nhưng thương mẹ khó nhọc Em Phan Thị Thảo(SN 1998) đã phải nghĩ học để kiếm tiền phụ giúp mẹ lo cuộc sống gia đình.Không phụ lòng của mẹ và chị cậu con út luôn là HS khá, giỏi.Chị Lan cho biết”Thái học rất giỏi nhưng vì nhà nghèo ,đóng học phí muộn nên luôn bị nhà trường cắt giấy khen.Mỗi lần như vậy nhìn con mà nước mắt cứ chảy ròng”
Chị Nguyễn Thị lan, thôn 2 - xã Cổ Đạm - Nghi Xuân - Hà Tĩnh (Mình copy từ báo gia đình ra ngày 10-12-2012 mình mong Cả nhà hãy giúp đỡ gia đình họ ,tội nhất là bé Thảo con người ta từng tuổi đó được sống trong cảnh gia đình hạnh phúc còn em thì cha bị thần kinh, mẹ ốm đau triều miên, đang tuổi ăn tuổi học mà phải dừng lại con đường học vấn,