Mỗi ngày rất nhiều hình bóng lướt qua nhau, có bao nhiêu điều lắng đọng lại?
Nhịp đời hối hả nhưng không phải tất cả ai cũng vô tình như là gió là mây.
Sẽ có lúc bạn thấy xuất hiện một làn sương khói của vấn vương, không hiểu rõ ràng nhưng nhất định phải có căn nguyên nào đó. Tôi muốn tặng bài thơ ngắn dưới đây cho những ai đã từng có cái giây phút luyến lưu mơ hồ ấy…
Khách Qua Đường
Lang thang non nước phiêu bồng
Hốt nhiên tao ngộ tấc lòng thơ ngây
Rượu tình chưa uống đã say
Mây tình chưa hội đã bay ngang trời
Quen trong khoảnh khắc bên đời
Mà nghe thân thuộc như nơi cội nguồn
Chia tay chia nửa hoàng hôn
Ai mang thêm một nỗi buồn không tên…