(Hôm tháng 8-2021, 22 đưa người nhà đến BV TW Huế nên gặp trường hợp đáng thương này, xin giới thiệu lên DĐ mình)
Trong khi bạn bè cùng trang lứa hàng ngày tung tăng, vui chơi, học tập cùng chúng bạn thì đã 7 năm nay, cháu Nguyễn Công Việt (17 tuổi) ở thôn An Định, xã Triệu Long, huyện Triệu Phong, tỉnh Quảng Trị lại chỉ biết nằm viện và luôn quằn quại với căn bệnh quái ác.
Lên 10 tuổi (năm 2014), tự nhiên Việt hay bị mệt mỏi, hoa mắt chóng mặt đau đầu, buồn nôn, da bị ngứa và phù. Thương con nhưng do điều kiện kinh tế khó khăn, gia đình lần lữa mãi mới đưa Việt đi khám và điều trị bệnh. Từ đó, sau khi học xong lớp 6, cuộc sống của Việt gắn liền với giường bệnh để chạy thận, lọc máu; từ bệnh viện huyện, tỉnh, đến cả Bệnh viện Nhi đồng 1, Hà Nội. Từ suy thận mạn, càng ngày sức khỏe Việt càng xấu đi khi bác sỹ khẳng định cháu bị thêm chứng suy tim. Tháng 3-2021, Việt lại bị liệt nửa người, may nhờ y bác sỹ điều trị tích cực nên không nguy hiểm đến tính mạng.
Hiện nay, Việt vẫn đang điều trị tại Khoa Nội thận- Thận nhân tạo- Ghép thận-Cơ xương khớp, bệnh viện Trung ương Huế, cơ sở 2 (đóng tại huyện Phong Điền, thành phố Huế).
Hoàn cảnh gia dình: bố Nguyễn Minh Sang (1978, thợ hồ nhưng từ khi Việt nằm viện thì bố phải bỏ việc, luôn ở bên cạnh con để chăm sóc. Mẹ Đỗ Thị Hảo, một mình vất vả chạy chợ gửi tiền nuôi chồng con bằng nghề thu mua chai bao nhôm nhựa. Việt có một người anh trai (19tuổi), đã nghỉ học ra Hà Nội tìm việc làm để tự kiếm sống. Đời sống gia đình do vậy ở mức quá khó khăn. Cứ nhìn, đến bữa ăn, hai cha con chỉ chia nhau 1 hộp cơm giá 20.000đồng của căn tin bệnh viện, các bệnh nhân xung quanh đều xót. Ở quê, địa phương xếp gia đình Việt vào diện hộ nghèo.
Hoàn cảnh cháu Việt thật sự như thế nên rất mong DĐ Người tôi cưu mang quan tâm giúp đỡ./-
t@��tE���