Tác giả Chủ đề: CLB nói xấu vợ  (Đã xem 41593 lần)

0 Thành viên và 3 Khách đang xem chủ đề.

Ngủ rồi bymyside4

Trả lời #33 vào: 16-06-2011 17:43:42
@Lão The Em : Chiều chiều mà đọc được bài thơ của lão The Em mà thấy ấm lòng, lấy được chút sĩ diện. Làm trai cho đáng là trai chứ, ai lại đi sợ  :)  Mình không ngờ lão ấy liều, lì, bạo gan vậy. Mình xin cảm ơn \\\" sư phụ \\\" đã chỉ giáo
@ bác Daicatroc : bác quát mấy chị ngầu quá, chị Tepty nghe xong mà trốn luôn, không giám viết gì nữa. Bác hay quá. Bác ơi, lấy vợ \\\" sướng \\\" vậy hả bác. Thấy bác kể mà \\\"ham\\\" quá. Hai mấy năm làm nam nhi, chút sa cơ thiệt là , ......., hạnh phúc hihi

 


Ngủ rồi The Em

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 44
  • Thích 0
Trả lời #32 vào: 16-06-2011 09:45:12
daicatroc đã viết:
Trích dẫn
Cũng phải chọn quán bia gần gần, vì còn cái đồng hồ công tơ mét nữa chứ...


Điểm này Daicatroc giống bạn thân của em trong này lém... Chọn quán nhậu cách nhà 10 căn, vợ alô là rất nhẹ nhàng: \\\"5 phút nữa anh có mặt!\\\" Lần đầu nghe cứ tưởng hắn phải vội vô điểm danh ở lớp học đêm chứ... Ai ngờ \\\"quản giáo\\\" điểm danh vào đầu giờ tối! Đấy là truyền thống mang đầy màu sắc \\\"gia truyền\\\" của hắn... Nhờ bác Daicatroc mang quân vô đây khởi nghĩa, giải phóng đời trai cho ông bạn tôi với... Cảm ơn!

 


Ngủ rồi daicatroc

Trả lời #31 vào: 16-06-2011 09:22:50
@ Tepty cùng tất cả các Mụ:

Này các Mụ kia, chỗ đàn ông con trai tụ tập hít thở chút không khí tự do, mà các Mụ vẫn không buông tha hử, sao các Mụ không lập topic Câu Lạc Bộ nói xấu chồng để buôn bán tụ tập, cứ dính vào đây làm giề.

@Anh em CLB thân yêu :

Lần đầu tiên trong đời em được quát là các Mụ mà sướng mồm thế không biết, ở đất nhà mình có khác, tự nhiên em thấy giọng mình sang sảng, có gang có thép hẳn, hét một cái gió thổi ào ào, sướng cái đời. Nhân đây để ra mắt CLB dám nói xấu vợ, em xin bày tỏ lòng kính phục sự dũng cảm của các Bác đã cả gan lập ra topic này cũng như tham gia thôi cũng đã là một sự gan dạ tuyệt vời, vì anh em mình có dùng tên thật đâu mà sợ vợ biết nhờ...ờ.
Em xin tặng các Bác trong CLB một bức huyết thư được viết bằng máu.....dê pha với những giọt rượu cay đắng (đang đánh tiết canh dê mà ) của một người đàn ông (đương nhiên rồi) gửi một người bạn (cũng là đàn ông) mà em sưu tầm được :

Thư gửi một người bạn thân sắp lấy vợ


Thứ Năm, ngày 16/06/2011,
 Gửi ông! Tôi vừa nhận được thiệp mời của ông cách đây 2 phút. Thế là tôi sắp toi vài lít, còn ông sắp toi cả cuộc đời...


Giờ này, tôi có khuyên nhủ chắc cũng không nhằm nhò gì, bởi khi ông trao nhẫn cưới cho vợ ông cũng có nghĩa là vợ ông đã xỏ nhẫn cưới vào... mũi ông. Đấy, chúng ta luôn thua từ khi trọng tài thổi còi bắt đầu hiệp đấu. Chỗ bạn bè, tôi muốn ông chuẩn bị tinh thần để hiểu hai từ khác âm nhưng đồng nghĩa: “lấy vợ” và “đi tù”.
Mụ vợ tôi (thư này dành riêng cho ông nên tôi gọi như vậy, nếu mụ ấy biết thì tôi từ án treo chuyển vào trại, từ 6 tháng chuyển sang chung thân, từ chung thân đến tử hình... mong ông giữ mồm giữ miệng cho), mụ vợ ông và các mụ vợ trên đời tuy không cùng cha, cùng mẹ nhưng đều giống nhau bởi dòng máu chiếm hữu lúc nào cũng chảy rần rật. Mụ ấy đổ đồng tình yêu và sự chiếm hữu.
Cái thân xác này, mụ chiếm hữu đã đành, nhưng cái khoảng thời gian bé tí tẹo vênh ra vào giữa giờ ăn trưa cũng bị mụ kiểm soát chặt chẽ. Giờ trưa nghỉ ngơi tí chút, Yahoo Messenger phải vàng khè, thi thoảng mụ xì-pam một cái. Không thấy thì mụ gọi điện thoại, gọi bàn, di động, không được thì mụ gọi cho đồng nghiệp.
Ông có tin không, 8 năm nay, chưa bao giờ tôi thoát khỏi tầm mắt mụ. Mụ gọi thế là yêu, là quan tâm, lo lắng... Mỗi lần thông báo đi công tác là tôi phải lấy tinh thần, mở miệng như người có lỗi và y rằng mặt mụ dài như cái bơm. Mụ buồn vì không có chồng trong 2-3 ngày, còn tôi như mở cờ trong bụng vì không “bị” yêu thương, lo lắng ít nhất trong 48 giờ.
Mụ thuê ôsin để trông con, còn mụ rảnh rang để... trông tôi. Năm thì mười hoạ mụ mới cấp cho cái “quota” được đi bù khú với đám bạn 10 năm không gặp. Mà đám bạn đó, ai, ở đâu, làm gì, điện thoại bao nhiêu... mụ đều lưu trong bộ nhớ phi thường mà đôi khi tôi nghĩ người trần không mấy ai có. Và suốt cái buổi nhậu hiếm hoi ấy mụ cứ réo rắt gọi. Nghe ồn ào thì mụ hỏi: “Tại sao ồn thế, có phải nhậu xong rồi rậm rật đi karaoke bàn tay vàng?”. Im lặng thì mụ dán tai vào, rít lên: “Tại sao yên tĩnh, có phải rửng mỡ mò vào nhà nghỉ?”.
Nếu đêm đó tôi mà về muộn thì quả là thảm kịch. Biết mình có lỗi, tôi rón rén bước vào nhà, vén màn thất kinh khi thấy mụ tóc tai dựng đứng, mắt thâm quầng, ngồi nhìn trừng trừng lên trần nhà (sau này tôi mới biết mụ quả là cao tay, mụ vẫn ngủ, ngáy ngon lành, nhưng khi nghe tiếng kẹt cửa, mụ ngồi phắt dậy, xõa cho tóc tai dựng ngược, quệt tí phấn mắt màu chì vào quanh mắt, rồi ngồi chờ chồng như thể từ kiếp trước). Cho dù có mệt rã rời vì bia rượu, tôi vẫn cố gắng trả đủ bài vì đó là phép thử của mụ.
Vậy mà sáng sau, chưa kịp hồi sức, đã nghe thấy tiếng mụ sa sả, xoong nồi xủng xoảng, mụ quát chó, chửi mèo, đánh con chí chóe... Và tôi, cố lết tấm thân xác bèo nhèo - 8 năm trước còn lịch lãm, hào hoa nhất lớp (ông biết mà) - dắt xe ra khỏi cửa, đứa lớn ngồi sau, đứa bé ngồi trước (mà vẫn thò tay cấu nhau), khăn bịt mặt, nón trùm đầu, sữa, cặp sách... lôi thôi như dân tị nạn.
Than ôi, làm người đã khổ, làm chồng còn khổ hơn gấp bội. Đôi khi (nhất là khi tôi nộp cho mụ một cục tiền), mụ cũng nới chút đỉnh cho tôi “thở”, nhưng cũng chỉ là “thở hắt”, nhất quyết không cho “thở dài”. Về nhà, nếu tắt điện thoại thì mụ tra: “Sợ em nào gọi hay sao mà tắt”, nhưng cứ có điện thoại gọi đến là tôi giật mình thon thót. Không nghe cũng chết mà nghe thì con người mất hết văn minh, lịch sự. Tôi phải nói thật to, càng ông ổng càng tốt, càng thô bạo (mày, tao, ông, tôi) càng tốt, đi lại thật hoành tráng, vung chân, vung tay dù có khi đầu dây bên kia chỉ hỏi mỗi câu: \\\"Tài liệu để đâu?\\\". Nếu tôi nói nhỏ thì mụ sẽ cho là có vấn đề, mụ sẽ khảo, sẽ tra cả đêm cho ra vấn đề... vì sao nói nhỏ.
Thực ra mụ (và các mụ) lo hơi thừa, thân thủ phi phàm như các mụ thì tôi (và chúng ta) là vỏ quýt chứ có là vỏ dừa mụ đâm cũng thủng. Ông có biết, khi về nhà bộ mặt của lũ chúng ta phải thế nào các mụ mới hài lòng không? Câu hỏi không bao giờ có đáp án, bởi: Nếu ông cáu gắt: Mụ cho là ông có bồ ruồng rẫy vợ con. Ông vui vẻ: Mụ cho là ông có bồ nên phởn phơ, hứng chí. Ông chu đáo: Mụ cho là ông có bồ nên thấy cắn rứt, hối hận. Nói chung, trong mắt các mụ vợ tự cho mình là Sơ-lốc Hôm, kiểu gì ông cũng “phải” có bồ. Mụ xấu cũng bảo tại chồng, già cũng bảo tại chồng (thời gian mụ dành để quản thúc đâu có chịu vào sa-lông làm đẹp bao giờ).
Tuần rồi, xem chung kết hoa hậu, tôi toàn nhìn... ngón chân cái, thi thoảng mới dám liếc trộm mấy em. Triết lý cơm - phở luôn đóng đinh trong đầu mụ, mà mụ đâu có biết cơm có thể ăn cơm nguội hoặc chiên, chứ phở có ai ăn nguội hay chiên bao giờ. Cơm dù không ngon nhưng ngày nào người ta cũng có thể ăn, còn phở thì ai có thể xơi triền miên. Nói chung, lấy vợ là đi tù, đó là chân lý (dù rằng ông vẫn một lòng yêu quản giáo).
Ông cứ chuẩn bị tinh thần đi, cái gia đình lý tưởng mà ông mơ ước rồi sẽ thành cái cối xay 1 chức năng, xay hết mọi ước mơ trai trẻ thành món sinh tố bèo nhèo. Hôm nay, tôi có hẳn 1 giờ tự do, dĩ nhiên tôi phải nói dối mụ, phải huy động bạn đồng nghiệp, phải lạy lục em lễ tân để lỡ mụ có kiểm tra. Nhưng tôi mất 25 phút viết thư cho ông, còn 35 phút nữa tôi phải đi lai rai cốc bia với bạn bè trước khi... chui về lồng.
Giờ này năm sau, nếu ông quá bức xúc, cứ đến tôi, tôi chỉ cho ông cách khởi nghĩa mà không bị dìm vào bể máu. Tôi đi đây. Không, tôi bắt đầu khởi nghĩa đây. Cũng phải chọn quán bia gần gần, vì còn cái đồng hồ công tơ mét nữa chứ...
Chào ông, Mr. Hạnh Phúc

 


Ngủ rồi The Em

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 44
  • Thích 0
Trả lời #30 vào: 16-06-2011 09:20:34
@bymyside4: Vợ tui tui sợ chứ có sợ vợ thiên hạ đâu mà bác cứ chọc ngoáy nhỉ? Nỡm...

Nên bèn thơ rằng:

Làm trai cho đáng nên trai
Một lòng thờ vợ, kính 5 con bồ
Vợ la thì \\\"Dạ, có em\\\"
Bồ kêu, lén lút: \\\"Ok, tới liền\\\"

Một đời lận đận, long đong
Bên ni, bên nớ, Ái tình chia 5
Còn xuân thì hãy còn mê
Hết xuân mới thấy, bóng hồng cũng tan...

Nghĩ ra mới thấy mình ngu
Mơ màng gái gú, thân tàn, túi teo
Không mê không phải đàn ông
Mê rồi lại thấy, dại hơn đàn bà..

Thôi thì cứ thế rong chơi...
Trời cho của quý, không mê phí đời
Về nhà vợ đánh cấm khai:
\\\"Ngoài kia bồ nhí tốt hơn vợ nhà!\\\"


@Tepty: Bức xúc chuyện gì mà khóai nói xấu \\\"vợ\\\" thế? He he...

 


Ngủ rồi Tepty

Trả lời #29 vào: 15-06-2011 17:40:30
Bằng chứng đây ạ, đương nhiên là khi đang yêu người ta trách nhau cũng nhẹ nhàng và tế nhị hơn lúc cưới rồi ạ, hihi.
-----

Hôm qua em hỏi anh rằng anh đối xử với em tốt ở chỗ nào, nhất thời anh chẳng nghĩ ra gì cả, qua một đêm suy nghĩ, cuối cùng anh cũng nhớ ra mấy điểm anh đối tốt với em:

1. Trước khi quen em, anh được lĩnh học bổng, đến khi quen em rồi thì em lĩnh học bổng.
2. Anh chịu đựng mọi người cười cợt để giặt quần áo cho em.
3. Có một quả táo, anh để em ăn, có hai quả táo, anh đưa em quả to.
4. Cùng một con cá, em ăn phần thân, còn anh anh đầu cá.
5. Em xấu xí như vậy, anh vẫn nói em xinh. Anh đẹp trai thế mà em lại bảo anh xấu.
6. Đi chơi toàn anh tiêu tiền, khi về ký túc anh chỉ dám ăn mì tôm (tiền em tiết kiệm đương nhiên có thể ăn phở).
7. Lúc em tức giận, anh phải làm thùng rác cho em đổ nỗi bực dọc vào. Khi anh bực tức, tự anh phải làm thùng rác cho mình.
8. Trước khi quen em anh chưa hề có bạn gái, còn trước khi quen anh em có những hai thằng bồ.
9. Khi em muốn hôn anh, em liền hôn. Khi anh muốn hôn em thì trước tiên phải được em đồng ý.
10. Em thường xuyên đánh anh, anh chưa bao giờ đánh em.
11. Có lần em hỏi anh nếu em yêu một người khác thì anh làm thế nào, anh nói sẽ đánh cho thằng kia một trận. Anh lại hỏi nếu anh yêu người con gái khác thì thế nào, em trả lời là sẽ giết anh ngay.
12. Anh mua tặng em cái áo 400 000 VND, nói dối chỉ có 100 000 VND. Em mua cái đồng hồ 50 000 VND tặng anh, lại nói dối anh là 500 000 VND.
13. Kiểm duyệt thời Pháp thuộc, bỏ mất 3 dòng
14. Anh làm hỏng cái tai nghe của em liền mua một cái mới đền em ngay, còn em làm mất chiếc xe đạp của anh, một lời xin lỗi cũng không.
15. Lần em ốm, anh gầy mất 2 cân. Lần anh ốm, em lại béo thêm 2 cân (em đến phòng chăm sóc anh, ăn hết mọi đồ hoa quả bánh kẹo của anh).
16. Anh không chê em thấp, thế mà em chê anh cao.
17. Em đến nhà anh, anh ngủ ở sô-pha, anh đến nhà em, cũng anh ngủ sô-pha.
18. Mẹ anh đối với em tốt như vậy, còn mẹ em thì một chút cũng không.
19. Lần đó đi xem Rock ngoài trời, em cưỡi trên vai anh rất thích thú, gào hét cả buổi, còn anh bị ép nặng suýt rơi lệ.
20. Con chó cảnh nhà anh đẻ, anh chọn con đẹp nhất mang đến cho em. Em lại tặng anh con cá vàng em nuôi đã gần chết, hại anh chăm thêm hai ngày nữa thì phải đem chôn nó.
21. Anh giặt cho em n lần tất của em, chưa hề làm mất chiếc nào, trong khi trong lần duy nhất em giặt hai đôi tất của anh, lại vứt đi đâu mất mỗi đôi một chiếc.
.....v.v........

 


Ngủ rồi Tepty

Trả lời #28 vào: 15-06-2011 17:20:12
lipton đã viết:
Trích dẫn
@tepty: là người yêu thì chưa thấy được cái gì xấu đâu để mà nói xấu, lấy vợ rồi mới thấy được.  :S
lipton là người từng trải nên hiểu.  :P


Úi giời, hihi tep vẫn thấy người ta nói nhiều lắm để tep post nhé
@Bymyside : Chưa có mà muốn biết thì bao giờ mới có được đây. Mà nếu có rồi đừng nói gì cố gắng nín nhịn đợi cưới xong như chị hãy nói nhé, kakaka

 


Ngủ rồi lipton

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 3
  • Thích 0
Trả lời #27 vào: 15-06-2011 14:11:14
@tepty: là người yêu thì chưa thấy được cái gì xấu đâu để mà nói xấu, lấy vợ rồi mới thấy được.  :S
lipton là người từng trải nên hiểu.  :P

 


Ngủ rồi makenlu

Trả lời #26 vào: 14-06-2011 20:04:00
Em sẽ đi theo đường lối chính sách của các bậc tiền bối  :)
   Kính vợ đắc thọ
   Sợ vợ sống lâu
   Nể vợ bớt ưu sầu
   Để vợ lên đầu là trường sinh bất tử
   Đánh vợ nhừ tử là đại nghịch bất đạo
   Vợ hỏi mà nói xạo là trời đất bất dung
   Chê vợ lung tung là ngậm máu phun người
   Gặp vợ mà không cười là có mắt không tròng
   Để vợ phiền lòng là tru di tam tộc
   Vợ sai mà hằn học là trời đánh thánh đâm
   Vợ gọi mà ngậm câm là lòng lang dạ sói
   Để vợ nhịn đói là tội nhân thiên cổ
   Để vợ chịu khổ là bất tài vô dụng
   Trốn vợ đi \\\"ăn vụng\\\" là tứ mã phanh thây
   Vợ hát mà khen hay là anh hùng thức thời
   Khen vợ hết lời là thuận theo thiên ý!

 


Ngủ rồi bymyside4

Trả lời #25 vào: 14-06-2011 19:04:00
cho Bymyside spam, tám tí xíu. Bymyside thấy lão The Em nhát quá, mang tiếng \\\" Nam nhi đại trượng phu, không sợ trời, không sợ đất \\\" lại đi \\\" sợ vợ \\\". Phải biến mọi thứ thành \\\" Tình Yêu \\\" chứ, sao lại biến thành \\\" nỗi sợ \\\" ah  :laugh:
Bymyside chưa có vợ, nên rất liều mình phát ngôn lung tung.  :laugh:
@ Tepty : chỉ em cách nói xấu người yêu với, em chưa có người yêu  :)
Chúc chị và cả nhà có 1 buổi tối vui

 


Ngủ rồi Tepty

Trả lời #24 vào: 14-06-2011 18:29:04
bác chủ topic ơi, có được nói xấu người yêu ko? cho tep ghé vài câu

 


Ngủ rồi The Em

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 44
  • Thích 0
Trả lời #23 vào: 13-06-2011 19:20:49
VỢ LÀ....

Vợ là mẹ các con ta
Thường kêu bà xã, hiệu là phu nhân
Vợ là tổng hợp : bạn thân,
Thủ trưởng, bảo mẫu, tình nhân, mẹ hiền...
Vợ là ngân khố, kho tiền
Gởi vô nhanh gọn, hơi phiền rút ra
Vợ là biển cả bao la
Đôi khi nổi sóng khiến ta đắm phà
Vợ là âm nhạc, thi ca
Vừa lá cô giáo, vừa là luật sư
Cả gan đấu khẩu vợ ư ?
Cá ươn không muối, chồng hư cãi \\\"bà\\\" (vợ)
Chồng ơi ! đừng có dại khờ
Không vợ, đố biết cậy nhờ tay ai
Vợ là phước, lộc, thọ, tài ...
Thuộc trăm định nghĩa, trả bài vợ khen.


SỢ VỢ

Ngồi buồn kiếm chuyện nói chơi,
Nhất vợ nhì trời... là chuyện tự nhiên.
Ðàn ông sợ vợ thì sang,
Ðàn ông đánh vợ tan hoang cửa nhà.

Ðàn ông không biết thờ \\\"bà\\\"
Cuộc đời lận đận kể là vứt đi.
Ðàn ông sợ vợ ai khi,
Vợ mình, mình sợ sá gì thế gian!!!

Ðàn ông khí phách ngang tàng,
Nghe lời vợ dạy là hàng \\\"trượng phu.\\\"
Ðàn ông đánh vợ là ngu,
Tốn tiền cơm nước, ở tù như chơi.

Lấy nàng từ thuở mười ba,
Ðến khi mười chín tôi đà năm con.
Nàng thì trông hãy còn son,
Tôi thì đinh ốc, bù lon rã rời.

Nắng mưa là chuyện của trời,
Tề gia nội trợ có tôi bao thầu.
Suốt ngày cày cấy như trâu,
Chiều về rửa chén cũng \\\"ngầu\\\" như ai.

Nấu cơm, đi chợ hàng ngày,
Bồng con, thay tã tôi đây vẹn toàn.
Lau nhà, lau cửa chẳng màng,
Ôi thời oanh liệt ngang tàng còn đâu?

Nhiều khi muốn hộc xì dầu,
Xin nàng nghỉ phép, nàng chau đôi mày.
Nàng đòi thi đấu võ đài,
Tung ra một chưởng, chén bay ào ào.

Nhớ xưa mình mới quen nhau,
Em ăn, em nói ngọt ngào dễ thương.
Cho nên tôi mới bị lừa,
Mang thân ngà ngọc cậy nương nơi nàng.

Than ôi thực tế phũ phàng,
Mày râu một kiếp thôi đành đi tong.
Một lòng thờ vợ sắt son,
Còn non còn nước thì tôi còn... thờ.


Theo báo điện tử Người Bạn Đường

 


Lời Yêu Thương

  • bạn
Trả lời #22 vào: 12-12-2010 21:43:20
Zero đã viết:
Trích dẫn
Khổ cho những ông nào đã và đang có vợ,sướng cho những ông nào còn chưa có vợ.

Híc > Vợ mà cũng đứa nói xấu à , có người nào nói thía vợ nó đánh chít ngay  :laugh:  :laugh:

 


Ngủ rồi DTam

Trả lời #21 vào: 03-12-2010 19:37:13
Tâm sự về tài năng nấu ăn của vợ trẻ
 
Ngay buổi sáng đầu tiên sau đêm tân hôn, anh đã biết tài nghệ nấu ăn của em đạt đến đẳng cấp nào. Nó giúp anh trở thành người đàn ông dũng cảm nhất trên đời.

 Em thân yêu...
Anh viết thư này cho em để kỷ niệm một năm ngày chúng ta chung sống. Với tất cả lòng chân thành và biết ơn sâu sắc, em hãy tin rằng đó là quãng thời gian hạnh phúc nhất của đời anh.

 Thế nhưng ai cũng biết, cuộc đời có nhiều khía cạnh và nói được đầy đủ các khía cạnh đó là điều tuyệt vọng. Vậy nên anh chỉ nhấn mạnh đến lĩnh vực mà anh thích nhất, thành thạo nhất và em giỏi nhất: Chế tạo các món ăn!
Anh thấy mình phải có trách nhiệm, có vinh dự phát biểu rằng trong lĩnh vực nấu ăn, em là một nghệ sỹ thực sự. Khả năng cao nhất của nghệ sỹ là sáng tạo và tìm tòi, mà em thì có một sức sáng tạo, pha trộn và ngẫu hứng tới vô biên.

 Ngay buổi sáng đầu tiên sau đêm tân hôn, anh được hiểu rằng cháo và cơm thực ra không có ranh giới. Món, hay còn gọi \\\"cái em múc ra từ nồi\\\" là cháo, cơm hay súp đều được cả. Nó đều có độ hạt, độ nhão và độ dính giống như nhau.

 Để ăn với thứ dinh dưỡng \\\"lai tạo\\\" ấy, em đưa ra một đĩa thịt kho mà màu sắc làm cho đêm đen cũng phải ghen tỵ. Nói về cách thái, đá tảng cũng còn chào thua, về độ cứng, gạch còn kém xa. Và đặc biệt là độ mặn, cứ cắn một miếng thịt cần uống 2 lít nước. Món thịt kho đó bùng nổ đến nỗi nếu bọn khủng bố mang được lên máy bay, anh tin hành khách sẽ lâm nguy.

 Em thân yêu...
 Anh đã biết trước là khi chung sống với em, cái nỗi ngạc nhiên sẽ kéo dài vô tận. Quả không sai!

 Sau thịt, món canh của em cũng vượt lên chính mình. Đấy là lần đầu tiên trong đời anh ăn canh ruột cá nấu với nấm, với thịt băm, với rau muống. Đó là ba thứ anh nhận ra được, nhưng còn ba mươi thứ khác có hình thức và hương vị bí ẩn đến nỗi anh vừa đưa lên mồm, vừa tự hỏi rằng đâu là giới hạn chịu đựng của con người và đâu là khái niệm về dinh dưỡng tổng hợp.

 Anh chỉ muốn nhấn mạnh, sau khi dùng hết một bát canh như thế, từ nay anh không còn sợ bất cứ kẻ thù nào.

 Thế nhưng, hạnh phúc rõ ràng mới chỉ bắt đầu. Bữa trưa là một cuộc du lịch thực sự vào thế giới ẩm thực, giúp anh phát hiện đó vẫn còn hoang dã và du lịch ấy có tên \\\"Du lịch mạo hiểm\\\".

 Em đã luộc một đĩa rau cải xanh mướt, mướt đến cả con sâu vẫn nằm im trên lá như ngủ ngàn đời.

 Em đưa ra món thịt gà xé phay của một cụ gà đã hưởng thọ chừng trăm tuổi, khiến thịt dai như cục cao su. Cụ gà này ngày trước nhất định có tập thể thao nên hai đùi sắt lại như que.

 Sau một bữa trưa chói lọi như thế, anh vui mừng kiệt sức nằm vật ra giường để đến tối được em sốc dậy, dìu tới mâm cỗ thịnh soạn mà em đã chuẩn bị suốt cả buổi chiều.

 Trong cơn mê, anh chỉ còn nhớ nó gồm một đĩa cà-ri, phần \\\"cà\\\" ở đáy nồi, phần \\\"ri\\\" ở trên vung, cùng một đĩa heo quay rất nóng giòn nếu chưa cất ba ngày trong tủ lạnh.

 Ngoài ra, trên bàn còn có một chậu xà lách to như chậu tắm và một con tôm nướng tẩm mật ong nửa sống, nửa tái, nửa cứng, nửa mềm, nửa xanh, nửa đỏ, nửa chua. nửa cay, nửa gầy, nửa béo.

 Sau một bữa tối như thế em yêu ạ, anh chả hiểu tại sao mình còn sống đến hôm sau. Nói chung, anh chả hiểu làm sao mình còn tồn tại tới bây giờ.

 Sống với em, ăn những món em nấu khiến anh trở thành người đàn ông dũng cảm, không sợ gian khổ, có hàm răng chắc khỏe, dạ dày mạnh mẽ.

Em thân yêu...
Em là một bằng chứng hùng hồn về khiếu hài hước, về lòng ngây thơ và tư duy không giới hạn của phụ nữ trí thức hiện nay.
Em, những cô gái như em, chẳng những biết chinh phục các đỉnh núi của nghệ thuật nấu ăn mà còn biết san bằng chúng.
Mãi mãi bên em.

 


Ngủ rồi DTam

Trả lời #20 vào: 09-11-2010 04:46:34
Lỡ đời trai
(Nhại theo bài thơ \\\"Hai sắc hoa Tigon \\\"của TTKH)
 Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn
 Tới tháng lãnh lương mới hết hồn!
 Bạn rủ đi chơi, nào có dám
 Tôi chờ người tới để…giao lương.

 Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
 Xấp tiền lương mỏng, hỏi lung tung :
 Rằng lương sao có nhiêu đây thế?
 Chắc là “diếm” bớt, phải hay không?
 
 Người ấy thường hay móc bóp tôi
 Khảo tiền mỗi lúc bóp tôi vơi!
 Bảo rằng tôi móc còn hơn để…
 “ghệ” móc tiền ông, mới khổ đời.

 Thuở ấy nào tôi đã biết gì :
 Trẻ người, non dạ quá ngu si
 Bao nhiêu tiền bạc, tôi “dâng” hết…
 Chẳng giữ cho mình được…tí ti!

 Đâu biết tiền đưa bả tháng này
 Là tiền dành dụm bấy lâu nay
 Bao nhiêu tiền mặt, “người” chơi hết
 Lấy gì vui với bạn bè đây?
 
 Từ đấy thu, rồi thu, lại thu
 Lòng tôi còn giá đến bao giờ
 “Người kia” đã biết tôi sạch túi!
 “người ấy” cho nên vẫn hững hờ!
 
 Tôi vẫn đi…bên cạnh một người…
 Dữ như sư tử của lòng tôi!
 Và từng thu chết, từng thu chết
 Vẫn sợ “vợ” hơn cả…sợ trời!
 
 Buồn quá, hôm nay xem lại túi
 Chỉ còn tiền lẻ để…ăn xôi!
 Bao nhiêu tiền chẵn, người gom hết
 Chỉ tặng cho tôi…một nụ cười!  

 Tôi nhớ lời người rất xa xôi
 Bảo rằng anh giống con... heo đất
 Đến nay, tôi hiểu thì tôi đã…
 Làm lỡ đời trai, muộn mất rồi!
 ( từ Int.)

 


Ngủ rồi Đời Cô Lựu

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 30
  • Thích 0
Trả lời #19 vào: 05-11-2010 17:02:30
Cảm ơn các bạn. Giao diện này mát quá vicuocsongnhanloai ạ!
Mình tham gia chỉ mong mua buồn, bán vui cho mọi người thôi. Hy vọng là không bị Admin thổi còi...

Chúc mọi người vui vẻ theo cách vốn có của đời thường... Đó là điều mình khoái ở NTCM!