Chào mọi người
mình tên Hoàng, là học viên của HV KTKHQS và là bạn thân của Loan từ nhỏ. Mình vừa nghỉ phép vào thăm Loan, nhưng đi từ Hà Nội nên cũng chỉ gặp Loan được chốc lát.
mình có nghe Loan kể về Website này, mình có 1 bài viết về Loan muốn chia sẻ cho các bạn để hiểu rõ hơn về Loan, mình ở xa, điều kiện lại không được sử dụng điện thoại di động nên ko quan tâm Loan thường xuyên được, trăm sự ở đây mong mọi người động viên tinh thần Loan giúp mình nhé, chúng ta không quen biết nhưng cùng nhau chia sẻ với nỗi đau của Loan, về mặt tinh thần nghe các bạn. Mình cảm ơn các bạn rất nhiều. bài viết mình gửi dưới đây là của thằng bạn cùng nhóm chơi hồi nhỏ nay học bên Cảnh sát viết dự thi \\\"chia sẻ yêu thương\\\" , mình copy lại cho mọi người đọc nhé, mình cũng rất cảm động khi mọi người làm được nhiều cho Loan mà mình thì chưa làm được gì...
Blog trước | Blog sau
CON HẠC GIẤY THỨ 1000 Viết lúc 5:31 chiều 10/11/2010 Sửa Xoá
Một đêm khuya đầu tháng 3, Loan gọi điện cho tôi và nức nở khóc:
- Quân ơi, có kết quả kiểm tra sinh thiết rồi, Loan buồn lắm!
Lúc đó, Loan đang nằm điều trị tại bệnh viện ung bướu. Trước đó vài ngày, tôi đưa Loan nhập viện vì những cơn đau bụng quặn thắt không rõ nguyên nhân. Loan đã từng đi khám ở bệnh viện đa khoa Thủ Đức, các bác sĩ nói Loan bị rối loạn tiêu hóa, cho thuốc về nhà uống nhưng cũng không khỏi. Đến khi đi khám ở một vài bệnh viện khác, người ta khuyên nên đến bệnh viện ung bướu kiểm tra vì nghi ung thư ruột.
Tôi và Loan gần nhà nhau, chơi thân với nhau từ nhỏ, có chuyện gì vui buồn đều chia sẻ cùng nhau. Gia đình Loan khó khăn nên Loan tự lập rất sớm. Tôi và Loan hiện giờ đều đang học ở Sài Gòn. Loan học ngành Ngôn ngữ trường Đại học Khoa học Xã hội Nhân văn, còn tôi là một chiến sĩ của trường Đại học Cảnh sát. Dù học khác trường nhưng chúng tôi vẫn chơi thân với nhau, thực sự tôi và Loan có một tình bạn thân khác giới thật đẹp. Từ khi học cấp 3, Loan đã viết bài cho báo Thiếu niên Tiền phong và làm thêm nhiều việc khác để kiếm tiền ăn học. Tôi khâm phục Loan vì Loan rất thông minh và kiên nhẫn, chưa bao giờ cô ấy đầu hàng khó khăn. Loan từng đạt giải Ba học sinh giỏi Văn Quốc gia, đạt giải thưởng Nữ sinh Việt Nam (năm 2006) và được tuyển thẳng vào đại học, hệ cử nhân tài năng (năm 2007). Loan sống nhiệt tình và tốt bụng với mọi người. Năm học lớp 11, chính Loan đã xin phép nhà trường tổ chức quyên góp giúp đỡ cho một bạn gái có hoàn cảnh khó khăn nhưng bị bệnh ung thư máu học cùng trường. Rồi khi là sinh viên, dù bận làm thêm để lo chi phí ăn học, Loan vẫn tham gia dạy lớp học tình thương, hè và tết Loan lại dành thời gian đi làm tình nguyện. Tết 2009 tôi có cùng Loan tham gia Xuân tình nguyện, cô bạn nhỏ nhắn ấy luôn nhiệt tình, hết lòng quan tâm giúp đỡ những người khó khăn xung quanh mà không hề so đo hơn thiệt khiến mọi người yêu mến. Tôi biết, không chỉ tôi mà còn có nhiều bạn bè biết đến Loan đều quý mến đức tính giản dị, hòa đồng và cảm phục trước nghị lực của cô ấy. Chỉ tiếc là, cuộc sống này quá nhẫn tâm khi bắt Loan phải gánh chịu căn bệnh ung thư quái ác.
Loan không ngờ ở tuổi 22, cô ấy lại bị ung thư ruột. Có lẽ do di truyền, vì mẹ Loan kể bên nội cô ấy cũng có người bị bệnh này. Lúc nhận được kết quả chụp CT và kết quả sinh thiết, Loan sững sờ không tin, nhưng rồi Loan gục xuống, chỉ đôi mắt đẫm nước, nghẹn ngào.
Khi tôi đến thăm Loan sau đợt phẫu thuật ở bệnh viện, trông Loan tiều tụy xanh xao và không còn vui vẻ như mọi ngày. Loan bảo:
-Bác sĩ nói còn phải mổ tiếp... Có lẽ Loan sống không được bao lâu nữa Quân ạ! Không biết có kịp làm gì không, còn bao nhiêu là dự định...
Rồi Loan òa khóc. Lần đầu tiên tôi thấy Loan khóc nức nở tuyệt vọng như vậy. Trước đây, những năm cấp ba, một buổi đi học, một buổi Loan đi làm thuê đủ việc từ gặt lúa, làm cỏ, gánh rau cho người ta để kiếm tiền phụ giúp gia đình vì bố Loan bệnh nặng, tôi vẫn thấy cô bạn thân của mình luôn nở nụ cười vui vẻ trên môi. Những ngày ấy khó khăn chất chồng nhưng Loan vẫn lạc quan và cố gắng học giỏi. Trong xóm, ai cũng khen Loan giỏi và thương Loan nghèo nhưng ngoan hiền, nết na. Loan nói: \\\"Loan phải học giỏi để thóat nghèo Quân ạ!\\\". Nhưng giờ đây, Loan chỉ nhìn thấy tương lai mờ mịt trước mắt. Gia đình Loan vay mượn khắp nơi, mẹ Loan và hai đứa em thay nhau xuống bệnh viện chăm sóc chị. Sau lần phẫu thuật, Loan gầy đi trông thấy. Rồi những lần vô thuốc, Loan đều nôn ói và đau đớn. Loan trở nên trầm lặng và cố nén nỗi buồn vào lòng. Càng hiểu hoàn cảnh và bệnh tình của Loan, tôi càng thấy xót xa. Tôi không thể chia sẻ được cùng Loan những cơn đau hành hạ, cũng không giúp được gì nhiều, vì tôi cũng đang là sinh viên. Nhưng hành trình chống chọi với bệnh tật, với cái chết của Loan thì đã ở trước mặt, mà thời gian thì đang phải đếm ngược...
Những ngày được nghỉ phép, tôi thường tới thăm Loan, trò chuyện và động viên Loan rất nhiều. Loan thích nghe nhạc Trịnh, tôi gởi tặng Loan bài hát \\\"Tôi ơi đừng tuyệt vọng\\\" và nói: \\\"Loan cố lên, cuộc sống còn nhiều điều kì diệu lắm. Mình tự tin thì sẽ vượt qua tất cả.\\\" Loan bảo: \\\"Việc học và tất cả những điều Loan muốn làm cho những người thân của mình Loan vẫn chưa làm được. Loan cũng thương mẹ, nhà đã khó khăn mẹ phải vất vả vì Loan bệnh tật như thế này.\\\" Tôi im lặng không biết nói gì hơn.
Hôm chủ nhật, tôi lại đến thăm, Loan nhờ tôi mua cho Loan một ít giấy gấp hạc. Loan nói, Loan quen mấy em bên khoa nhi, mấy em bị ung thư máu tội nghiệp lắm. Mấy em nhờ Loan gấp hạc và bảo Loan rằng nếu gấp đủ 1000 con hạc thì sẽ có một điều ước. Loan sẽ gấp đủ 1000 con hạc để ước cho mấy chị em khỏi bệnh, không biết có được không. Rồi Loan cười, tiếng cười vẫn có chút buồn buồn nhưng cũng đã bớt bi quan hơn trước. Tôi biết Loan đang cố gắng vượt qua đau đớn, từng ngày, từng ngày. Cô ấy thật kiên cường.
Thăm Loan về, một ý nghĩ chợt lóe lên trong tôi, tại sao tôi không giúp Loan có 1000 con hạc giấy ? Ý nghĩ đó thúc đẩy tôi viết bài này gửi cho Zing Me, dù tôi chẳng có khiếu viết văn. Hy vọng tôi sẽ làm được một điều gì đó, dù là nhỏ bé để động viên người bạn thân của mình. Tôi tin, khi đọc những dòng này sẽ có nhiều người hiểu cho hoàn cảnh của Loan, sẽ đồng cảm với Loan và cùng tôi chia sẻ nỗi đau Loan đang chịu đựng. Mọi người sẽ giúp Loan có con hạc giấy thứ 1000 cho điều ước thành hiện thực. Loan ơi, cố lên, Quân tin, 1000 con hạc giấy sẽ mang lại điều kì diệu cho Loan, chắc chắn đấy!
*Chú thích ảnh: Ảnh của Loan chụp lúc sắp đi học đại học. Mình chỉ có tấm ảnh này của Loan
Địa chỉ của Loan:
Nguyễn Thị Thanh Loan
Trường ĐH KHXH&NV, ĐHQG TP HCM,
khu phố 6, Linh Trung, Thủ Đức, TP.HCM
Người viết:
Email:
hoangmanhquan1905@gmail.com.
*Lời nhắn: Vì lí do cá nhân hơi tế nhị, Quân xin phép không để số điện thoại lên blog nữa nhé!