Đau lòng quá .Mình đọc được tin anh bé Ngọc cũng bị K máu giống em ,vội vàng gọi điện và hẹn mẹ con nó ngoài ga Trần Qúi Cáp.May quá, lão Cua cũng đã xếp hàng cùng bọn Vinh Gaz69 xong .Hai vợ chồng rủ nhau ra ga…..
Phòng chờ bán vé ga TQC có lẽ đã 30 năm rồi mình mới đến .Ngơ ngác một hồi định gọi điện thì thấy Cúc đang ngồi ôm con ủ dột ,nước mắt giọt ngắn giọt dài.Bên cạnh đó chồng Cúc đang dỗ thằng lớn khoảng 3 tuổi ….nhìn cả nhà hom hem, mệt mỏi…Hỏi han một hồi thấy cả nhà chưa ăn cơm, vợ chồng tôi rủ cả nhà họ ra cửa ga ăn cơm.Thấy chúng tôi bìu díu nhau ra ăn cơm,mấy bác gần đó xúm lại hỏi chuyện,biết hoàn cảnh họ động viên an ủi rồi mỗi người một thứ …bánh mì,kẹo,sữa….đem cho.Mẹ hai đứa bé xót xa nói với tôi :
-“Một đứa em còn muốn cố,bây giờ cả hai đứa đều bị,em chẳng biết cố ra sao…?Em rao bán nương để lấy tiền trả nợ ngân hàng còn thừa thì đưa con đi chữa bệnh…mà chẳng có ai mua…đất xấu quá,chồng cây gì nó cũng không lên được…mua lân thì nhiều tiền lắm.”Tôi hỏi:
-Bán nương thì được bao nhiêu tiền?
-Chắc được khoảng 6 triệu chị ạ.
……
Động viên cả nhà Cúc ăn cơm mà chúng tôi không sao nuốt trôi nổi….có cái gì cứ nghẹn lại trong cổ ….Cúc thì vừa cố nhai vừa khóc.Con bé Ngọc mệt mỏi quấy mẹ lằng nhằng cái núm vú…trông bé gầy đi nhiều so với lần gặp tháng trước.Tôi trách Cúc sao xuống mà không gọi cho chị???Nó trả lời:”Các chị cho em nhiều tiền thế ?em ngại lắm”-Tôi nhớ nhóm từ thiện NTCM tháng trước có ủng hộ Cúc không thường xuyên 1 triệu thôi mà…khổ thân con bé….Lão Cua sau hồi chứng kiến gọi điện cho Hienty hội ý.Câu lạc bộ OFROAD quyết định nhanh -trích quĩ 2 triệu giúp gia đình Cúc,anh còn mua thêm nước,bánh ngọt cho họ nữa…Tôi động viên :
-Thôi,không bán được nương lần sau xuống cứ gọi cho chị có gì chị sẽ xim các bạn giúp… Cúc sụt sùi nói:
-Kiếm tiền khó lắm chị ơi.Ai cũng phải khó lắm mới kiếm được tiền mà…ai có đâu mà cho mình nhiều tiền thế???
…..
Bé Hiếu chỉ ăn cơm không,không ăn thức ăn.Cúc thì đắng mồm không ăn được,tôi phải ép mãi Cúc mới ăn được hai lưng cơm,còn lấy sữa cho con bú.Xong xuôi chúng tôi gói ghém đồ đưa cả nhà vào ga.Chỗ sữa nhờ Hồng (Phan Huyền Nhi ) xin được còn lại 20 hộp cho các bé ở chùa Thọ Am tôi liền trích ra 4 hộp cho hai bé nhà Cúc.Nhìn thấy thùng sữa Cúc kêu lên :”Cái này nhiều tiền lắm chị ơi…em cảm ơn các chị nhiều lắm.Các chị cho em nhiều quá”.Vừa nói nước mặt lại vừa vòng quanh…..
Chia tay nhau ra về,chúng tôi thắc thỏm lo âu.Bàn với nhau nhất định sẽ đi Lào Cai một chuyến thăm gia đình Cúc,tiện thể thăm lại bà và bé Chúc cùng gia đình bé Mọn luôn….Khoảng nửa tiếng sau….có tiếng chuông điện thoại reo,tôi nhấc máy…tiếng Cúc nức nở…”Chị ơi…!...nó lấy mất của em rồi…Tiền anh chị cho nó lấy mất rồi chị ơi….”
…….