Chào cả nhà!
Chiều hôm qua HBL đã đến BV Bạch Mai thăm 2 bố con cháu Hà, lúc này là 13h30, cháu vừa ngồi truyền dịch xong.Gặp HBL được 10 phút là cháu lăn ra ghế ngồi của BV để ngủ, may mà HBL đã mang thêm cho anh Huyên 01 áo khoác budông rất dày nên cháu có cái đắp ( hôm qua HN trời trở lạnh hơn nhiều ). Mỗi tháng cháu xuống khám 01 lần để làm các xét nghiệm và sau đó lấy thuốc ( gồm 120 túi dịch để lọc qua màng bụng và khoảng 8 lần thuốc tiêm hồng cầu. Tổng số là 20 hộp giấy cáctông to; nặng khoảng gần 300kg . Theo qui định cháu phải có mặt tại BV trước 8h, do vậy muốn đi lại trong ngày khá khó khăn. Đợt này do cháu tương đối khỏe nên 2 bố con đi bằng xe máy; chiều khám xong thì thuê xe con chở thuốc ra bến xe ô tô rồi gửi ô tô khách mang về tới huyện Tiên Lãng - Hải Phòng; người nhà lại mang xe ra chở về dần.Đúng như nhận xét của Lason, nhìn thấy đống thuốc mà choáng.
Cháu gái đầu đã về nhà chồng cách đó 20 km, lại đang ốm nghén, việc làm không có,chồng thì làm tự do nên kinh tế cũng khó khăn, không giúp đỡ bố mẹ được. Sau khi cháu gái út mất chừng 1 năm, chị Huyên mang bầu và đã sinh được 01 cháu trai 3,7kg, hiện nay cháu 4 tháng nhưng cũng bị bệnh vàng da, hay ốm yếu; giờ mới tạm ổn. Mặc dù hc anh chị khó khăn nhưng với thực tế các con như vậy mà anh chị muốn có thêm 01 bé ( nhất là được bé trai )thì cũng là điều dễ hiểu, nhất là ở nông thôn VN khi về già chỉ trông cậy vào con mà thôi.
Cháu Hà năm nay đã 20 tuổi, tuy có lớn nhưng chưa có ngoan. Cháu biết được khả năng sống lâu của mình là khó, trời cho đến đâu biết đến đó nên cháu không có hành động tích cực, không biết giúp đỡ mẹ những lúc bản thân không đau; cũng ham đi chơi với bạn; không biết tự chăm lo cho bản thân; Có thể do cháu yếu nên giấc ngủ của cháu thất thường, đã ngủ thì gọi cũng không được nên cháu không chủ động tự dậy để truyền dịch theo giờ qui định được, ban đêm bố cháu phải thức trông cháu truyền cho xong ( Cứ 6 tiếng thay 01 lần - 01 lần mất khoảng 40 phút ). Chưa kể cháu hay đau bất thường, truyền dịch thì bụng cứ nhiều nước ấm ách nên không muốn ăn, bữa ăn mà không hợp khẩu vị là bỏ ăn. Do vậy bố cháu không thể đi làm nơi xa hoặc làm cụ thể ở hẳn Cty nào, vì không ai thông cảm được cảnh nhân viên hay nghỉ bất thường quá.
2 anh chị làm ở nhà, ngoài 5 sào ruộng, nuôi một đàn gà 20 chục con; thì ai thuê gì làm đó, thu nhập thất thường, chỉ khoảng 2 đến 3T một tháng. Vậy mà CP bắt buộc phải có hàng tháng cho riêng cháu Hà như sau:
+ Tiền thuốc trả thêm ( ngoài phần BHYT đã chi ): 600K
+ Tiền thuốc phải mua ngoài để cháu uống bổ xung ( gồm thuốc Can xi, bổ sắt, huyết áp ...) 500K
+ Tiền ô tô đi và về của 2 bố con : 400K ( nếu tự đi xe máy thì đỡ tốn hơn, nhưng còn phụ thuộc vào SK của cháu )
+ Tiền thuê xe ô tô chở thuốc ra bến xe khách: 200K.
+ Tiền thuê xe khách chở về huyện Tiên Lãng: 300K
Tổng cộng là 2.000K ( Chưa kể vài tháng lại thay ống nhựa gì đó mất vài triệu .. ).
Chăm sóc con suốt 20 năm, từ khi bố mẹ còn là thanh niên 21 tuổi, nay đã là trung niên 41 tuổi, với lo toan về kinh tế và nỗi buồn không thấy tương lai tươi sáng của con và của mình khiến cho HBL cảm thấy sự buồn chán hiện rõ trên khuôn mặt và giọng nói của anh Huyên. Anh tâm sự: \\\"làm bố mẹ ai nỡ buông con mình, nhưng làm không đủ ăn cho cả nhà thì tiền đâu chữa bệnh, nợ cứ chồng nợ, vay mãi rồi người ta cũng chán, vay cũng rất khó. Không có dịch truyền lọc thì con càng đau, kêu rên, biết làm sao đây? Mà sao bao nhiêu cái khổ cứ đổ vào đầu nhà em; mọi anh em khác trong họ tộc đều ổn cả\\\" Thực sự HBL không biết an ủi thế nào cho đúng; HBL kể cho Huyên nghe 01 hc khác cũng bi thương theo kiểu khác để anh thấy: mỗi người một kiểu khổ, 01 số phận, cố gắng thanh thản chấp nhận và khắc phục cho gánh nặng nhẹ nhàng hơn.
Với thực tế như trên, HBL rất mong chúng ta cùng đồng hành thêm với anh trên quãng đường tiếp theo để anh có thêm sự an ủi, động viên, chia sẻ bớt chút gánh nặng tài chính để anh thêm kiên trì nối dài sự sống cho con. Mức đề xuất CMTX từ 500K đến 1.000K/ tháng.
Rất mong sự thông cảm và ủng hộ của các bạn.
Thân!