My Darling đã viết:le phung đã viết:
Le phung rất thích bài thơ này, mà quên mất tên tác giả. Bác nào nhớ thì nhắc dùm nhé!
Tôi đi tìm một nửa của tôi
Hình như đây là thơ chế thì phải vì ... :laugh:
My Darling ơi.đây là bài thơ có thật,nhưng tác giả thì có rất nhiều kết luận,người cho là của Bùi Quốc Vinh,người cho là của Đặng Quốc Vinh..và nhiều đáp án nữa.chứ ko phải thơ chế đâu nhé bác.
\\\"Hành trình đi tìm kiếm một nửa còn lại đôi khi thật là khó khăn phải không các bạn, tại sao lại vậy? Phải chăng do chúng ta không mở chìa khoá cánh cửa của trái tim mình, để tạo cơ hội cho một người bước vào... phải chăng khi thích một người ta đã không dám bày tỏ tình cảm ngay mà để cho cơ hội này lẫn cơ hội khác mất đi và phải chăng khi mất một điều gì đó con người ta mới biết trân trọng hơn. Ai cũng tìm kiếm tình yêu cho riêng mình. Nhưng đâu phải ai cũng tìm được. Và trong thi ca, một nửa đã là chủ đề của biết bao hồn thơ day dứt để viết lên những ngôn từ khắc khoải như thế này.\\\"MỘT NỬA
Thượng đế tạo ra cuộc đời là một nửa
Một nửa niềm vui, một nửa tình yêu
Một nửa nỗi buồn cộng một nửa hắt hiu
Chắt lại cho một nửa con người đang hối hả
Nhịp sống nặng vốn từng cơn vất vả
Một nửa em vẫn tìm một nửa anh
Mỗi nhịp đời qua anh bước rất nhanh
Có khi nào bỏ qua cái gọi là một nửa?
Một thoáng khựng em chần chừ lần lựa
Một nửa của mình hay một nửa của ai
Rụt rè e sợ mắc một lỗi sai
Em sợ hạnh phúc dành cho em một nửa.
Còn tác giả Trần Ngọc Thanh lại mang tâm trạng Một nửa tiếc nuối rằng:
Em bây giờ còn lại một nửa thôi
Một nửa kia đi lạc đã lâu rồi
Chiều vụn vỡ một nửa em sụp đổ
Nửa bầu trời lạnh một nửa trăng soi
Một nửa kia lại đi tìm một nửa
Em hanh hao với một nửa hao gầy
Một nửa níu tháng ngày trong ký ức
Nửa lạnh lùng trốn chạy nỗi đau
Lời nói dối đôi khi thành sự thật
Phố gập ghềnh dưới mỗi bước chân qua
Nước mắt mặn không làm lòng bớt nhạt
Và ngày sau biết có nhớ ngày xa
Và để đối đáp những vần thơ trên, một tâm hồn khác lại trả lời rằng
Anh sẽ về hai nửa lại chung đôi
Một nữa kia không còn là một nửa
Nhiều mảnh vỡ ghép thành chiều muộn
Cả bầu trời lại ngập ánh trăng soi
Một nửa kia không cần tìm một nửa
Khi sức xuân thay thế nửa hao gầy
Nỗi đau kia không còn trong ký ức
Khi nồng nàn hàn gắn nỗi đau.
Lời nói dối chẳng khi nào là thật
Bước nhẹ nhàng trên những dấu chân qua
Nụ cười xinh trở về trên môi nhạt
Mãi ngày sau còn lại chỉ đôi ta.
(sưu tầm)