Tác giả Chủ đề: Góc nhỏ tâm tình  (Đã xem 156254 lần)

0 Thành viên và 20 Khách đang xem chủ đề.

Ngủ rồi lehung73

  • Thành Viên Gắn Kết
  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 1.622
  • Thanked: 93 times
  • Thích 1
  • Giới tính: Nam
Trả lời #208 vào: 28-05-2011 19:29:13
Mưa mùa hạ
Qua rồi rả rích tháng đông,
Giữa hanh hao bỗng cơn dông vỡ òa.
Phố quen kẻ lại người qua,
Chìm trong sóng nước nhạt nhòa bóng nhau.

Cũng vì một thoáng mưa mau,
Mà nay đọng lại niềm đau mỗi chiều.
Một lần bước nhịp liêu xiêu,
Dưới hiên vắng, ngập gió chiều, trú mưa...

Bây giờ em biết hay chưa?
Tràn hoa bóng nước đường xưa lối nầy.
Mây vần vũ gió tung bay,
Tiếng mưa rào rạt làm quay quắt lòng.

Trời mưa bong bóng phập phồng,
Em đi lấy chồng để khổ cho nhau
.*
Thôi đừng mưa nữa mưa mau,
Để anh hứng trọn niềm đau tháng ngày...


Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương.
 


Ngủ rồi Đỗ Quyên

Trả lời #207 vào: 28-05-2011 02:39:55

Tim Tím

Tim tím là em màu chung thủy
Bao năm chờ đợi chỉ mình anh
Chí trai dong ruổi nơi hồ hải
Chợt nhói tim đau một bóng hình

Tim tím là em trên đồi hoang
Trải thảm mời anh vào địa đàng
Phiến trăng du tử bên triền núi
Soi lối cho anh đến với nàng

Tim tím phải chăng màu mực cũ
Ngày qua vẫn thắm nét tươi nguyên
Tình kia đã đầy trang giấy ố
Tâm tư chôn kín một niềm riêng

Tim tím là hoa trong vườn xưa
Xinh xắn dể yêu mấy cho vừa
Là ánh mắt ai nhìn ai đó
Ấm như nắng hạ, đẹp như thơ

Tim tím ơi người em gái nhỏ
Tình keo sơn ấy biết tìm đâu !
Thềm xưa, chân trời, hay góc bễ
Chỉ thấy rớt rơi những giọt sầu

 

Hãy cố gắng học hỏi và tiến bộ dù chậm chạp.
 


Ngủ rồi oanh hương

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 42
  • Thích 0
Trả lời #206 vào: 27-05-2011 18:51:02
Ngàn con sóng vỗ vào bờ xa tít tắp
Gió giận hờn thôi hát khúc yêu thương
Biển chiều vàng cũng tắt ánh hoàng hôn
Đưa nỗi nhớ vào nơi xa thẳm
Anh lặng lẽ ngắm nhìn màu xanh ngọc
Nước biển dịu êm hay ánh mắt em hiền

Hơn một lần anh đứng đó gọi tên
Cùng nỗi nhớ anh chôn hoài trong sâu thẳm
Biển vô tâm nhìn hoài mà không hiểu
Anh mất em rồi biển tìm lại được chăng?
Em đã từng đứng đó chênh vênh
Nơi rặng phi lao reo mình trước gió
Nơi yêu thương anh đã từng bỏ ngỏ
Với những giận hờn
Sắc nhớ niềm thương
Anh chưa kịp nói lời thương
lời anh yêu tha thiết
Em giận hờn như ngàn con sóng vỗ
Cứ tấp vào bờ rồi lại ra xa
Đẩy mãi anh ra
Xa bờ xa biển
Xa những điều anh cứ mãi gọi tên
Biển buổi chiều đẹp ánh hoàng hôn
Tình anh mãi là biển chiều tắt nắng
Em xa anh vào ngày biển hát
Khúc hát dịu dàng đưa em về với biển khơi xa
Anh vẫn chưa hết nhớ
Vẫn chưa hết yêu
Yêu biển yêu em
Yêu người con của biển nồng nàn
Anh phải chia tay hoàng hôn màu biển
Về với anh nghe...
Sóng biển vỗ nhẹ nhàng









 


Ngủ rồi lehung73

  • Thành Viên Gắn Kết
  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 1.622
  • Thanked: 93 times
  • Thích 1
  • Giới tính: Nam
Trả lời #205 vào: 25-05-2011 21:38:07
Đứng một mình trước biển em ơi !
Biết nói gì với ngàn con sóng vỗ ?
Trời bao la thênh thang nhiều nỗi nhớ
Và anh biết kể thế nào cho cát trắng cảm thông ?

Tình yêu mình như dã tràng xe cát biển đông
Như hoàng hôn cuối chân trời nắng tắt
Hải âu bay cũng đem lòng se thắt
Trước bọt biển vào bờ bị sóng ụp ra xa

Đứng trước biển trầm lắng mọi bài ca
Anh chẳng dám cô đơn cùng nỗi nhớ
Sợ biển hờn trách tình yêu dang dở
Rồi có đứa thất tình tìm tới biển làm thơ

Giọt lệ nhòa, nhoè hết những giấc mơ
Anh lặng lẽ theo biển trời yên ả
Tự tay đắp lâu đài nào hay con sóng ngã
Tinh nghịch cuộn tròn mang hạnh phúc rời tay

Hàng phi lao chao chiêng cùng cánh gió lắt lay
Biển về chiều tím lung linh huyền ảo
Trăng nhô cao khỏi rặng dừa khoác áo
Tà nguyệt bạch nào làm ngơ ngác hồn em

Biển rì rào, biển bỏ quên dịu êm
Mà xôn xao trước tình em nóng bỏng
Nhớ dáng người ở phương xa....
Không biết giờ này có đứng nhớ biển... nhớ anh ?

L

Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương.
 


Ngủ rồi oanh hương

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 42
  • Thích 0
Trả lời #204 vào: 25-05-2011 21:12:15
Đi về phía không nhau.



Em đi về phía không anh

Ở nơi ấy chẳng có ai đứng đợi

Chỉ có con đường dài đầy mệt mỏi

Phủ lá vàng rơi

Bỏ lại sau lưng say đắm một thời

Đam mê thế cũng chỉ là hư ảo

Cơn gió nào buồn đi cao ngạo

Đẩy em bước đi

Đừng nhìn theo em để cố nói điều chi

Tình yêu ấy hãy dành cho người khác

Một chút suy tư, một nụ cười mang mác

Hãy giữ cho mình

Em đi về phía ấy lặng thinh

Vòng tay bạn bè đang vẫy gọi

Thu đi qua để chút lòng bối rối

Anh chỉ là chấm nhỏ phía sau em



Anh đi về phía không em

Chẳng phải nơi có vòng tay người khác

Mà chỉ riêng anh với con tim thất lạc

Và bóng anh đếm bước giữa đường khuya

Vô duyên quá bởi nên nỗi cách chia

Nơi em đến anh ra đi từ đó

Biết trách ai khi con đường quá nhỏ

...Chỉ đủ một người đi

Chợt thấy lòng cũng ngơ ngẩn đôi khi

Mấy ai sống cho rằng câu được mất

Trước mặt anh tương lai là sự thật

Hay vẫn là...MƠ.

 

 


Ngủ rồi oanh hương

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 42
  • Thích 0
Trả lời #203 vào: 25-05-2011 10:51:59
TÌM LẠI TIN YÊU...


Em vẫn tập sống những ngày không có gió

Mưa lặng dần, phố vắng bớt thênh thang

Con tim đau đập lại nhịp nhẹ nhàng

Không đau mà hoang hoải...

Lá mùa thu rơi trên đường mê mải

Xác pháo buồn tiễn bước chân ai

Em không khóc đâu

Vì bằng lăng vẫn một màu tím ấy

phượng vẫn màu đỏ ối chia tay

Cánh tigon vẫn vỡ làm hai

Dù bên cạnh nhưng xa dài vô tận...

Sắc nhớ, niềm thương em góp nhặt

Để ném vào một thoáng xa xăm

Sau giấc ngủ dài...

em thấy mình nhỏ bé mong manh

Vẫn mong anh đừng buông tay em ra ngày ấy

... Chẳng còn trẻ để em đủ sức đuổi kịp ước mơ xa

không còn đủ niềm tin tin khi bước hụt chân thêm lần nữa

Nắng vẫn vàng anh nhỉ?

bọt biển vẫn trắng xóa

Nhưng nỗi nhớ ngày nào đã thôi không còn da diết

Em mỉm cười...

Tìm lại nhịp yêu xưa.

 


Ngủ rồi ONG GIA

Trả lời #202 vào: 24-05-2011 15:55:17
anh chờ em giữa hoang tàn tuyệt vọng
lúc hoàng hôn ca khúc hát bi ai
lúc chim trống khóc than gọi bạn
anh chờ em chờ suốt tháng năm dài
chờ đến lúc khi bóng chiều vụt tắt
anh trở về với quá khứ đau thương
bao yêu đương để lại chút vấn vương
chợt nhận thấy tình yêu là ngang trái
buồn! buồn! buồn! nhưng biết phải làm sao?

 


Ngủ rồi giangcoinamtruoc

  • Tồn tại hay không tồn tại!
  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 924
  • Thanked: 68 times
  • Thích 0
Trả lời #201 vào: 23-05-2011 14:28:22
Câu truyện về con nhện trước miếu Phật Bà Quan Âm

  Posted Image

Trước miếu Quan Âm mỗi ngày có vô số người tới thắp hương lễ Phật, khói hương nghi ngút. Trên cây xà ngang trước miếu có con nhện chăng tơ, mỗi ngày đều ngập trong khói hương và những lời cầu đảo, nhện dần có Phật tính. Trải nghìn năm tu luyện, nhện đã linh.

Một ngày, bỗng Phật dạo đến ngôi miếu nọ, thấy khói hương rất vượng, hài lòng lắm. Lúc rời miếu, ngài vô tình ngẩng đầu lên, nhìn thấy nhện trên xà.

Phật dừng lại, hỏi nhện: “Ta gặp ngươi hẳn là có duyên, ta hỏi ngươi một câu, xem ngươi tu luyện một nghìn năm nay có thật thông tuệ chăng. Được không?”

Nhện gặp được Phật rất mừng rỡ, vội vàng đồng ý. Phật hỏi: “Thế gian cái gì quý giá nhất?”

Nhện suy ngẫm, rồi đáp: “Thế gian quý nhất là những gì ta không bao giờ có được và những gì đã mất đi vĩnh viễn!”. Phật chỉ gật đầu, rồi Ngài đi khỏi.

Lại một nghìn năm nữa trôi qua, nhện vẫn tu luyện trên thanh xà trước miếu Quan Âm, Phật tính của nhện đã mạnh hơn.

Một ngày, Phật đến trước miếu, hỏi nhện: “Ngươi có nhớ câu hỏi một nghìn năm trước của ta không, giờ ngươi đã hiểu nó sâu sắc hơn chăng?”

Nhện nói: “Con vẫn tin rằng trong nhân gian quý nhất vẫn là “không có được” và “đã mất đi” ạ!”

Phật nói: “Ngươi cứ nghĩ nữa đi, ta sẽ lại tìm ngươi.”

Posted Image

Một nghìn năm nữa lại qua, có một hôm, nổi gió lớn, gió cuốn một hạt sương đọng lên lưới nhện. Nhện nhìn giọt sương, thấy nó long lanh trong suốt sáng lấp lánh, đẹp đẽ quá, nhện có ý yêu thích. Ngày này nhìn thấy giọt sương nhện cũng vui, nó thấy là ngày vui sướng nhất trong suốt ba nghìn năm qua. Bỗng dưng, gió lớn lại nổi, cuốn giọt sương đi. Nhện giây khắc thấy mất mát, thấy cô đơn, thấy đớn đau.
Lúc đó Phật tới, ngài hỏi: “Nhện, một nghìn năm qua, ngươi đã suy nghĩ thêm chưa: Thế gian này cái gì quý giá nhất?”
Nhện nghĩ tới giọt sương, đáp với Phật: “Thế gian này cái quý giá nhất chính là cái không bao giờ ta có được và cái đã mất đi vĩnh viễn.”

Phật nói: “Nếu ngươi đã nhận thức như thế, ta cho ngươi một lần vào sống cõi người!”

Và thế, nhện đầu thai vào một nhà quan lại, thành tiểu thư đài các, bố mẹ đặt tên cho nàng là Châu Nhi. Thoáng chốc Châu Nhi đã mười sáu, thành thiếu nữ xinh đẹp yểu điệu, duyên dáng. Hôm đó, tân Trạng Nguyên Cam Lộc đỗ đầu khoa, nhà vua quyết định mở tiệc mừng sau vườn ngự uyển.

Rất nhiều người đẹp tới yến tiệc, trong đó có Châu Nhi và Trường Phong công chúa. Trạng Nguyên trổ tài thi ca trên tiệc, nhiều tài nghệ khiến mọi thiếu nữ trong bữa tiệc đều phải lòng. Nhưng Châu Nhi không hề lo âu cũng không ghen, bởi nàng nghĩ rằng, chàng là mối nhân duyên mà Phật đã đưa tới dành cho nàng.
Qua vài ngày, tình cờ Châu Nhi theo mẹ lên miếu lễ Phật, cũng lúc Cam Lộc đưa mẹ tới miếu. Sau khi lễ Phật, hai vị mẫu thân ngồi nói chuyện. Châu Nhi và Cam Lộc thì tới hành lang tâm sự, Châu Nhi vui lắm, cuối cùng nàng đã có thể ở bên người nàng yêu, nhưng Cam Lộc dường như quá khách sáo

Châu Nhi nói với Cam Lộc: “Chàng còn nhớ việc mười sáu năm trước, người gặp con nhện trên xà miếu Quan Âm chăng?”

Cam Lộc kinh ngạc, hỏi: “Châu Nhi cô nương, cô thật xinh đẹp, ai cũng hâm mộ, nên trí tưởng tượng của cô cũng hơi quá nhiều chăng?”. Nói đoạn, chàng cùng mẹ chàng đi khỏi đó.

Châu Nhi về nhà, nghĩ, Phật đã an bài mối nhân duyên này, vì sao không để cho chàng nhớ ra chuyện cũ, Cam Lộc vì sao lại không hề có cảm tình với ta? Vài ngày sau, vua có chiếu ban cho Trạng Nguyên Cam Lộc sánh duyên cùng công chúa Trường Phong, Châu Nhi được sánh duyên với thái tử Chi Thụ. Tin như sấm động giữa trời quang, nàng không hiểu vì sao Phật tàn nhẫn với nàng thế.

Châu Nhi bỏ ăn uống, nằm khô nhắm mắt nghĩ ngợi đau đớn, vài ngày sau linh hồn nàng sắp thoát khỏi thân xác, sinh mệnh thoi thóp.

Thái tử Chi Thụ biết tin, vội vàng tới, phục xuống bên giường nói với nàng: “Hôm đó, trong những cô gái giữa bữa tiệc sau vườn thượng uyển, ta vừa gặp nàng đã thấy yêu thương, ta đã khốn khổ cầu xin phụ vương để cha ta cho phép cưới nàng. Nếu như nàng chết, thì ta còn sống làm chi.” Nói đoạn rút gươm tự sát.

Và giây khắc ấy Phật xuất hiện, Phật nói với linh hồn sắp lìa thể xác Châu Nhi: “Nhện, ngươi đã từng nghĩ ra, giọt sương (Cam Lộc) là do ai mang đến bên ngươi chăng? Là gió (Trường Phong) mang tới đấy, rồi gió lại mang nó đi. Cam Lộc thuộc về công chúa Trường Phong, anh ta chỉ là một khúc nhạc thêm ngắn ngủi vào sinh mệnh ngươi mà thôi.

Còn thái tử Chi Thụ chính là cái cây nhỏ trước cửa miếu Quan Âm đó, anh ta đã ngắm ngươi ba nghìn năm, yêu ngươi ba nghìn năm, nhưng ngươi chưa hề cúi xuống nhìn anh ta. Nhện, ta lại đến hỏi ngươi, thế gian này cái gì là quý giá nhất?”

Nhện nghe ra sự thật, chợt tỉnh ngộ, nàng nói với Phật:

“Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ không có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc hiện đang nắm giữ!”

Vừa nói xong, Phật đã đi mất, linh hồn Châu Nhi quay lại thân xác, mở mắt ra, thấy thái tử Chi Thụ định tự sát, nàng vội đỡ lấy thanh kiếm…

                                                                                        st

 


Ngủ rồi lehung73

  • Thành Viên Gắn Kết
  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 1.622
  • Thanked: 93 times
  • Thích 1
  • Giới tính: Nam
Trả lời #200 vào: 21-05-2011 11:46:18
Giọt mưa buồn...
Đã mấy hôm sao mình không thể viết...
Dòng thơ tình nay biền biệt nơi đâu...
Để từng đêm nghe giọt nhớ rơi sầu...
Đang dần thấm vào tâm hồn bé nhỏ !

Mưa vẫn cứ rơi đều qua lối ngõ...
Lặng đứng nhìn mưa nhỏ giọt buồn hơn...
Đèn hắt hiu soi tỏa bóng cô đơn...
Đêm quạnh vắng nghe hồn đang tê dại

Thời gian ơi có thể nào dừng lại...
Để ta về tìm lại dáng người thương...
Mưa vẫn rơi tí tách suốt đêm trường...
Buồn lạnh lẽo người thương ơi có biết

Đêm hiu hắt giọt sầu hoen mắt biếc
Từng giọt buồn đang tha thiết gọi tên
Lệ hay mưa đang đọng giọt môi mềm
Nghe thấm mặn giữa hồn đang đơn lạnh

Này mưa ơi ! đến bao giờ mới tạnh
Để nắng về sưởi ấm nỗi cô đơn
Cho mắt Em thôi đọng giọt tủi hờn
Cho môi nhỏ đượm nụ cười tươi thấm !

Người thương ơi ! Từ phương thời xa thẳm
Biết mưa buồn đang lạnh lắm hồn em
Nhìn mưa rơi tí tách giọt bên thềm
Buồn lắng đọng hồn em từng giọt nhớ !


(ST)

Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương.
 


Ngủ rồi lehung73

  • Thành Viên Gắn Kết
  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 1.622
  • Thanked: 93 times
  • Thích 1
  • Giới tính: Nam
Trả lời #199 vào: 18-05-2011 21:16:18
Bóng chiều rung nhịp lưa thưa,
Ngẩn ngơ tìm chút hương xưa bẽ bàng.
Xa rồi một cuộc huy hoan,
Gió xô bờ tóc, lệ tràn ướt mi.

Tình như đang độ xuân thì,
Thoáng qua bỗng chẳng còn gì cho nhau!
Ngước lên sương đã nhuộm màu,
Ngoài hiên lá cũng úa nhàu giấc mơ.

Ghém lòng vào giữa trang thơ,
Để cho ngày tháng hững hờ theo qua.
Xa xăm dưới ánh dương tà,
Một đôi chim nhạn la đà cánh bay.

Rũ hồn theo giọt men say,
Bâng khuâng nửa giấc rủi may cuộc đời.
Lá vàng từng chiếc chơi vơi,
Bến sông chiều xuống bời bời dấu xưa...

LTH

Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương.
 


Ngủ rồi hthuong_xn

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 40
  • Thích 0
Trả lời #198 vào: 18-05-2011 10:15:44
[ột chấEm chẳng là gì...
Mm nhỏ giữa dòng đời tấp nập
Lẫn vào triệu triệu người đang rảo bước thật nhanh
Lá me rơi xào xạc cuối mùa
Em lặng bước đi về nơi góc phố
không phải là mùa thu sao cây trút lá
cũng chẳng phải là đêm đông
sao lòng em lạnh giá thế này
      con tim em nhức nhối
      nhói buốt... đau lắm anh ơi!
lỗi tại em dệt niềm tin mong manh
mơ cổ tích giũa đời thường không có thật
bụt hiện lên nhưng không mang phép tiên màu nhiệm
vì anh là đời thường
chẳng phải cổ tích xa xôi
Em đau lắm anh ơi!
trái tim em vụn vỡ
lòng em nhức nhối
...buốt vô cùng
Em dừng lại!
cứ ngỡ rằng mình sẽ bớt đau
rồi sẽ lại vui với niềm vui trước đó
Không ngờ rằng quá khó...Để Quên anh
Mới chỉ bắt đầu...Và rất nhanh
Em nhận ra mình nhớ anh nhiều lắm
chợt nhói lòng...khi ngày mai đến
Không có anh, em chỉ bước một mình
phố vắng thênh thang
con đường dài bất tận
và con tim với rất nhiều vết xước
biết bao giờ...nó đập lại nhịp tin yêu
nắng vẫn vàng
biển vẫn trong xanh
đôi mắt biếc em nhìn chiều tím
rời giật mình
em tìm kiếm..
Em đâu rồi- Em của ngày xưa



     
[/color][/quote]

 


Ngủ rồi giangcoinamtruoc

  • Tồn tại hay không tồn tại!
  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 924
  • Thanked: 68 times
  • Thích 0
Trả lời #197 vào: 17-05-2011 08:19:59
Đời vực em dậy, em đi...
Em đi về phía những gì....không anh!!!

 


Ngủ rồi oanh hương

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 42
  • Thích 0
Trả lời #196 vào: 16-05-2011 23:13:24
KHI KHÔNG CÓ ANH!!!!!!!!!!

 
 

Buồn...

Khi mùa mưa về vắng anh

Nẻo đường dài một mình em bước

Con phố quen một mình em xuôi ngược

Vắng anh rồi...

Em chỉ... một mình em

Buồn...

Em nghe tiếng thời gian

Biển không sóng sao lòng em dậy sóng

Trong tiếng mưa em nghe chừng quen thuộc

Dương cầm kia thánh thót tiếng ai đàn

Buồn...

Xa anh thật rồi sao

Em vẫn cười

Vẫn hồn nhiên tinh nghịch

Đôi lúc tự trách mình không sống thật

Chẳng dám ghét anh...

Dẫu tim đã vỡ rất nhiều lần

Buồn...

Nhưng em không khóc đâu anh

Không có anh em vẫn là em đó

Đi ăn kem

Dạo bờ hồ lộng gió

Vẫn là em khi trời mùa trở gió

Khoác áo lạnh lên người

Xe vẫn đạp thật nhanh

Buồn...

Nhưng em sẽ vẫn mãi là em

Học nhóm thật hăng

Cười đùa cùng đám bạn

…Dẫu vắng anh

Đôi lúc nhìn, thấy một dáng hình quen

Em tự nhủ là người dưng không nên gặp

Em sẽ bước trên con đường em chọn

Dù hơi gập ghềnh

Và có thể chênh vênh

Không sao phải không anh?

Em vẫn tin rằng mình làm được

Không có anh...

Biết đâu còn người khác

 


Ngủ rồi bichthuy_md

  • Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến
  • Thành Viên Gắn Kết
  • Rất Tích Cực
  • ****
  • Bài viết: 351
  • Thanked: 150 times
  • Thích 1
Trả lời #195 vào: 16-05-2011 16:12:27
CHỜ ANH

Em đã biết chiều nay anh không đến
Nhưng vẫn chờ ở cửa lúc hoàng hôn
Vì thuở ấy tiếng giày không báo trước
Anh lặng lẽ đánh thức cả đời em !

-----
Tâm bình thế giới bình
Tâm an gia đạo an
 


Ngủ rồi lehung73

  • Thành Viên Gắn Kết
  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 1.622
  • Thanked: 93 times
  • Thích 1
  • Giới tính: Nam
Trả lời #194 vào: 15-05-2011 23:17:42
Em sẽ đến


    Em sẽ đến...thăm căn nhà rất mới
    Anh vừa xây bằng nỗi đợi trăm năm
    Trải thềm rêu lúng liếng ánh trăng rằm
    Sắc lá úa cũng âm thầm dệt thãm...

    Em sẽ đến...dẫu trời chiều ảm đạm
    Dù nhà anh mưa dột ướt mem rồi
    Tường liêu xiêu...không gạch, chẳng màu vôi
    Nền trống toác, em ngồi đâu - anh nhỉ ?

    Em sẽ đến...không ngại ngần, suy nghĩ
    Thắm tình thơ, quên vị kỷ dòng đời
    Nỗi ngọt ngào...là mong nhớ chơi vơi
    Nên vẹn vẻ cả một trời êm ái.

    Em sẽ đến...bằng góc đời còn lại
    ...

    Em đến rồi !
    Và sẽ mãi - bên anh !

tặng riêng một người...

Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương.