Chào cả nhà,
Tieuhuongduong đã ghé thăm em Nguyễn Minh Phương theo địa chỉ quanglata đã cung cấp.
Phương sinh năm 1983, hiện sống cùng mẹ và một em trai. Em trai Phương sinh năm 1994, học đến lớp 6 thì nghỉ, hơi châm phát triển, ở nhà phụ mẹ phân loại hạt điều. Cả nhà đang ở trong căn nhà tình thương do xã cấp và được xây dựng trên phần đất của nhà ông ngoại Phương. Ba mẹ Phương đã chia tay nhau sau khi em trai Phương được vài tháng tuổi.
Nguồn thu nhập chính của gia đình là từ việc phân loại hạt điều, cả mẹ và em trai Phương kiếm khoảng 20.000đ mỗi ngày. Bà con họ hàng của Phương đều khó khăn nên không ai đỡ đần cho Phương. Gia đình được xếp vào diện hộ nghèo, đến dịp lễ Tết có nhận được gạo và một ít thực phẩm, Ngoài ra, thỉnh thoảng có phật tử bên chùa gần đó lại giúp ít tiền mua đồ ăn bồi dưỡng cho Phương. Mỗi tháng Phương nhận được 360 000đ tiền hỗ trợ dành cho người tàn tật từ Ủy Ban Thị Trấn Chơn Thành.
Trước đây, Phương ở với một người dì bà con ở quận 11, Tp. HCM. Ngày ngày, em phụ dì thêu máy tại nhà và dì nuôi ăn học. Đến năm lớp 11, những dấuu hiện đầu tiên của bệnh khớp bắt đầu xuất hiện và ngày càng trở nên trầm trọng. Em đã đến bệnh viên khám và bác sỹ chẩn đoán là viêm khớp. Sau đó, em không tiếp tục chữa trị bằng Tây y vì ngại tốn kèm, gia đình không đủ tiền. Em chỉ bốc thuốc nam về uống nhưng không cải thiện được gì. Kết quả của việc không theo dõi và chữa trị đúng phương pháp đã dẫn đến việc các cơ co rút lại và em phải nằm một chỗ. Dì em không thể giúp gì cho em và cho em về với mẹ ở Bình Phước. Từ đó, mọi sinh hoạt của Phương đều diễn ra trên chiếc giường. Tuy nhiên, em vẫn có cảm giác ở tất cả các bộ phận trên cơ thể. Em nói em không thể ngồi dậy được vì khi ngồi dậy thì cột sống bị đau dữ dội. Phần cơ hàm bị sụp nên không thể mở miệng lớn làm cho việc ăn uống khó khăn, mừng là em vẫn có thể nói chuyện bình thường. Khi thời tiết thay đổi thì bị toàn thân đau nhức. Hằng ngày, em tự uống thuốc Diciafenac và Vitamin B1, B6, B12 do mẹ tự mua về. Phương nói uống thuốc đõ sẽ đỡ đau hơn.
Mặc dù đã được cấp bảo hiểm y tế miễn phí nhưng Phương chưa bao giờ sử dụng với suy nghĩ là nghe người ta nói có thẻ đó cũng không làm được gì vì muốn chữa trị phải tốn nhiều tiền.
Ước mơ của hai mẹ con là “ Ngày ngày cầu ơn trên phù hộ có người giúp đỡ chạy chữa để có thể ngồi dậy được, có thể di chuyển trên xe lăn và tự mình lo cho bản thân”
Với gia cảnh nghèo khó và nguyện vọng của hai mẹ con Phương, tieuhuongduong mong cả nhà bàn bạc xem có cách nào giúp đỡ em chữa bệnh được không.
Cảm ơn cả nhà.
Một vài hình ảnh về Phương:
Cô Điệp mẹ Phương đang dẫn đường
Nhà Phưong không có lối đi riêng, phải đi ngang qua phần đất của người khác
Nhà tình thương của xã cấp cho mẹ con Phương
Nhà bếp của gia đình, nhà em cũng không có nhà vệ sinh.