Chào cả nhà,
Trưa qua (25/8) hơn 12h thành viên gồm Ken, bác 6x và anh lehung73 xuống Thủ Đức thăm cô Hiền. Nhóm được một cậu bé khuôn mặt nhỏ nhắn, nhanh nhẹn đạp xe ra đón. Em ra tới đầu ngõ, Ken hỏi “em phải con cô Hiền không em”, “dạ chị” một câu rồi nhóm theo em về nhà, một căn nhà trọ nhỏ nhỏ có gác xép, đủ cho 2 mẹ con ở thoải mái. Cậu bé đó là con trai cô Hiền, em tên Duy Hiếu, một cái tên ý nghĩa và thật hay phải không ạ? Năm nay em học lớp 7, dù hoàn cảnh mẹ góa con côi, nhưng Hiếu rất ngoan, năm nào cũng đạt học sinh giỏi, duy chỉ có 1 kỳ học do em bị vài môn kéo xuống nên chỉ được tiên tiến, cô giáo bạn bè ở trường rất thương, luôn động viên an ủi. Ngoài giờ học trên trường, Hiếu còn phụ mẹ bán hoa, bán trái cây ngoài chợ. Dù điều kiện thua bạn bè nhiều thứ, nhưng qua những lời kể của cô thấy ánh lên niềm tự hào nơi con trẻ cùng những giọt nước mắt lăn dài trên đôi má đen xạm theo thời gian qua bao bể dâu gian khó để vật lộn với cuộc sống mưu sinh nơi đất khách quê người. Cho tới lúc này đây, khi ngồi đây viết bài lên DĐ, cảm xúc trong chiều hôm qua còn đọng lại nguyên vẹn như vừa mới đây thôi. Ngồi nghe cô nói, rất nhiều lần đã dặn bản thân nên kìm lòng lại một chút, lạnh lùng hơn một chút nếu không mình sẽ khóc. Cuộc sống có nhiều trớ trêu, nghiệt ngã quá, và cũng lắm bất công, để rồi khi nhớ lại người trong cuộc với bao cảm xúc xưa ùa về, người bên cạnh cũng chẳng thể cầm lòng...
Qua bao nhiêu thăng trầm cuộc sống, bao vất vả, bên cạnh là sự sẻ chia giúp đỡ của những người dù không máu mủ nhưng thương nhau như thân tình ruột thịt, cuộc sống 2 mẹ con cô Hiền giờ đã ổn. Em Hiếu ngoan ngoãn học giỏi, dù không có điều kiện học thêm như bạn bè nhưng kết quả thật đáng khen, phải đâu những nhà khá giả hơn lúc nào cũng có người con ngoan như thế. Cô sáng bán hoa ở chốt dân phòng 61, chiều bán trái cây ở khu gần nhà. SG mùa này khi nắng khi mưa, cũng vất vả nhưng may mắn cho cô là khách quen cũng nhiều.
Cô Hiền sinh năm 1960, chồng cô mất năm em Hiếu mới được 2 tuổi vì ung thư gan. Cô cũng có chị em ở thành phố, nhưng cũng hoàn cảnh lại thêm bệnh nặng nên cô tự thân vận động kiếm tiền nuôi con. Em Hiếu có chị gái nhưng mất sau sinh (sinh mổ) không lâu vì bác sĩ làm ẩu . Bản thân cô bị thoái hóa cột sống cổ, không làm được gì nặng nhọc, phần do lớn tuổi, hơn nữa ngày xưa cô làm lụng vất vả mà thành. Bên cạnh đó cô còn bị Tim bẩm sinh, vào chỗ đông người là khó thở. Tuy nhiên hiện trạng bệnh Tim chính xác thế nào thì không biết, mệt mệt là cô đi khám những chỗ khám từ thiện, rồi đi châm cứu, nói chung cô chữa theo cảm tính, đi bệnh viện cô lo Hiếu không ai chăm sóc, công việc bỏ bê.
Nãy giờ Ken viết lan man, cả nhà thông cảm. Ken định post bài ngay tối qua nhưng linh tinh mấy việc nên thôi. Nay thay mặt nhóm xác minh Ken xin đề xuất vài ý kiến như sau:
- CMKTX: Cả nhà giúp cô (nếu có thể, cả em Hiếu nữa) có BHYT, giúp cô thấy những lợi ích của BHYT mà có niềm tin, đi khám bệnh để biết tình trạng chính xác, rồi theo đó mà uống thuốc đúng loại. Cuộc sống 2 mẹ con cô Hiền khá ổn định, không có gì thiếu thốn nên không phải CMTX.
- Thỉnh thoảng cả nhà gọi điện động viên thăm hỏi cô và em Hiếu. Qua nói chuyện nhóm thấy cô rất cần người quan tâm, chia sẻ, lắng nghe tâm sự. Bên cạnh không có người thân, em Hiếu còn quá nhỏ, đôi khi bao ưu tư, suy nghĩ phải giữ một mình không biết nói cùng ai.
Ken có thay mặt NTCM, gửi tặng cô 300.000 và bao gạo 50kg (của chị Vitcon). Cô gửi lời cảm ơn chân thành tới DĐ mình nhiều lắm.
@Lehung73: Anh post hình lên giùm em ha. Có gì thiếu sót anh và bác 6x bổ sung giùm em với. Em cảm ơn nhiều nhiều