Những cái lạnh se se sau tết Nguyên đán 2016, tôi có dịp mục sở thị căn nhà nhỏ nằm trên đồi cao ở bản A Đeng, xã A Ngo, huyện nghèo Đakrông, tỉnh Quảng Trị.
[/URL][/img]
Nếu có sự lựa chọn gia đình khó khăn nhất tỉnh thì chắc ngôi nhà này cũng không xếp hạng nhất cũng về hạng nhì bởi những khó khăn của nó. Chủ nhân là chị Hồ Thị Biên cùng 2 con nhỏ quây quần, một sạp ván kê làm giường và 1 bếp củi sát bên cạnh. Gia tài không có gì nên có cửa cũng như không vì không ai ghé đến, chẳng ai thèm vào và luôn mở cửa cả ngày.
[/URL][/img]
Chị Hồ Thị Biên năm nay đã 30 nhưng khuôn mặt già hơn tuổi rất nhiều. Cũng như bao người con gái khác, đến tuổi lấy chồng rồi sinh con, nhưng không hiểu vì lý do gì, người chồng đầu bỏ Biên cùng đứa con trai Hồ Văn Mạnh lại. Sau đó Biên lấy chồng hai và sinh thêm bé gái, khi bé gái chừng hơn 1 tuổi thì chồng sau này bị bệnh và qua đời. Cách đây vài năm, không biết bệnh gì nhưng mỗi khi lên cơn thì nằm co giật, trào nước miếng. Có khi đang đun cơm thì lên cơn, ngã nhào vào nồi cơm; có khi đang làm cỏ thì lên cơn, ngã nhào vào cây cối, cỏ rác. Từ đó, Biên cũng không được gia đình cưu mang nổi vì 3 miệng ăn và căn bệnh “lạ”, căn nhà của bố mẹ Biên quá chật chội cho các đứa con khác nên Biên phải “ra ngoài” vì nhiều lí do. Thương tình, dân làng thôn A Đeng dựng cho mấy mẹ con Biên căn nhà chừng 5m2 trên một quả đồi và cách li với mọi người, xung quanh tráp bằng tôn mỏng và lợp Fibro xi măng. Căn nhà nhỏ này là tổ ấm giúp 3 mẹ con trú mưa tránh nắng đã 2 năm qua.
Con đầu là cháu Hồ Văn Mạnh, hiện đang học lớp 3 còn em bé gái đang học trường Mầm Non tại xã A Ngo. Thấy người lạ, 2 em chạy trốn nhà hàng xóm và khóc. Hằng ngày, Biên đi làm thuê cho những ai muốn thuê từ cuốc đất, nhặt cỏ, hái củi. Ngày công chủ yếu là đổi được vài lon gạo hoặc bao muối, ai thương tình thì cho vài chục ngàn. Cả bản A Đeng với hơn số nữa là hộ nghèo thì cái chăn, cái áo mà mọi người ủng hộ cũng nghèo như những cái khác. Biên đi làm cả ngày nắng cũng như mưa, gió hay rét, đi từ sáng đến tối mới về. Hai đứa con thì đi học để quên cái đói, khi ở nhà thì “người ta” có gì cho ăn nấy. Đi chơi từ nhà này đến nhà khác.
Chuyện về Hồ Thị Biên bị thần kinh, nuôi hai con nhỏ đang ăn học đang làm nức lòng dân bản A Đeng nhưng không ai biết kêu gọi giúp đỡ như thế nào. Thầy giáo làng đưa lên đây mong mọi người quan tâm hỗ trợ, giúp đỡ. Trước mắt là sửa lại cho họ căn nhà, cho con cái họ có một nơi để kê tấm ván làm bàn học, có nơi để treo cái gương mà nhìn nếp nhăn của cuộc đời.
Rất mong mọi người cho ý kiến, các nhà hảo tâm, mạnh thường quân hổ trợ để giúp đỡ kịp thời cho hoàn cảnh này.
[/URL][/img]
[/URL][/img]
[/URL][/img]
[/URL][/img]