Chiều nay em đã gặp vợ chồng Tâm - Hương, Hương mặc bộ đồ dành cho thai phụ trong bệnh viện với tướng đi hơi mệt mỏi ( nhưng em k nhìn ra là người mà dd mình đã từng giúp đỡ
) em có tới hỏi thăm và nghe nói là họ mới trốn viện Từ Dũ ra, mới hư thai 5 tháng rưỡi và bây giờ k còn tiền về quê, thấy thương cảm nên em đã nói sẽ giúp họ tiền về quê (nhưng vì có nhiều trường hợp giả danh lừa gạt )nên em đã nói sẽ đưa họ ra bến xe và trực tiếp mua vé.
Lúc kêu họ đi ra bến xe thì họ lập tức đi liền, nhưng trong lúc trò chuyện đợi xe buýt để ra bến xe miền Tây , k biết nghĩ sao 1 lát Tâm lại nói là giờ này k biết có xe về quê hay k? cho dù có thì khi về quê cũng phải lang thang ngoài đường cho tới sáng mới về nhà đc, Tâm nói chỉ biết là buổi sáng thì có xe về nên 2 vợ chồng nói sáng mai sẽ ra bến xe và em hẹn họ 9h sáng ở đó để mua vé cho họ. Trong lúc đang phân vân k biết từ giờ tới sáng mai họ sẽ ở đâu khi Hương mới trốn viện vì bị hư thai, nhưng sau đó họ lại nói sẽ tới nghỉ qua đêm ở chùa Vĩnh Nghiêm, vì sợ k tiện đường ra bến xe miền Tây nên em đã khuyên họ ra chùa Việt Nam Quốc Tự vì sẽ tiện đường ra bến xe hơn ( dù rất muốn nhưng em cũng k biết cách nào để giúp họ đêm nay ) Lúc chia tay em có mua cơm và nước, sữa cho 2 vợ chồng vì nghe họ nói là lang thang từ hôm qua tới giờ k có tiền trong người.
Thật sự trong lúc trò chuyện vì chỉ nghĩ tới hoàn cảnh thương tâm của họ nên em k để ý có những mâu thuẫn trong lời nói của họ, nhưng trên đường chạy về nhà k hiểu sao em có linh tính dd đã từng giúp đỡ hoàn cảnh này nên về nhà lập tức tìm kiếm trên dd và cuối cùng là.....
.
Sau khi biết sự thật em có thấy hơi buồn vì họ đã nói dối để lừa gạt nhưng suy cho cùng thì.....có lẽ cũng do hoàn cảnh bế tắc nên họ mới làm như vậy, đọc lại bài viết về họ thì lại càng thấy thương hơn, thấy áy náy hơn vì dd mình đang tìm cách giúp họ nhưng lại đi vào bế tắc ( có lẽ vì 1 số lý do khách quan bất khả kháng ). Em k dám lên tiếng yêu cầu dd mình giúp đỡ họ thêm nếu k thể trong khả năng của dd, nhưng k hiểu sao trong lòng vẫn cảm thấy buồn buồn vì k thể tiếp tục giúp họ . Em cũng phân vân k biết phải làm gì với họ vào sáng mai đây??? Vì thật sự họ đâu có muốn về quê