Tác giả Chủ đề: Tâm sự của người trong cuộc  (Đã xem 83311 lần)

0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.

Ngủ rồi Theanh

Trả lời #14 vào: 24-04-2011 16:02:01
Cảm ơn nhóm NamViet và các bạn đã có những tâm sự rất chân tình.
Tôi nghĩ, con đường chúng ta đi vẫn còn nhiều chông gai, mong rằng mọi người cùng sẻ chia, cảm thông và động viên nhau trên con đường gian khó này.

Cảm ơn tất cả mọi người, dù phải đối đầu với những khó khăn, những dị nghị, hiểu nhầm... nhưng các bạn vẫn cố gắng vượt qua, vẫn đồng hành cùng NTCM. Đó là điều đáng trân trọng và cần được khích lệ!

Chúc các bạn cuối tuần vui vẻ, hạnh phúc!
Thân.

 


Ngủ rồi NamViet

Trả lời #13 vào: 22-04-2011 14:36:15
Chúng tôi, một tập thể nhỏ được thành lập trên cơ sở quan hệ đồng nghiệp (làm chung cty), đồng sàng (vợ chồng) và đồng bọn (bạn bè) ... với các trình độ hiểu biết và đức tin tôn giáo khác nhau nhưng đều chung một tấm lòng \\\" thương người như thể thương thân \\\" mà tập hợp lại bên nhau.

Hàng ngày chúng tôi phải lăn lộn mưu sinh và va chạm với đủ mọi tệ nạn xã hội, đặc thù công việc phải tiếp xúc với đủ sắc áo vàng, xanh nước biển, ghi xám trên đường lộ, ngoài cảng, sân bay và cả trong phòng máy lạnh ... nhiều lúc thấy lòng chai lỳ trước những kẻ ngoài miệng thì lớn tiếng nói chuyện cao đạo mà tiền thì nhận không sót 1 đồng ... Khi đó, cùng nhau làm một việc thiện nguyện là phương thuốc tốt giúp chúng tôi giảm bỏ những stress đời thường kia.

Nhiễm bệnh của dân kinh doanh, đã có lúc chúng tôi ngồi với nhau thử tính xem những được và mất trong suốt quá trình làm việc thiện nguyện này :

Mất :
- Tiền bạc : trích lương thưởng lập quỹ chung giúp đỡ những hoàn cảnh đăng tải trên diễn đàn và báo đài khác.
- Thời gian : dành 2 ngày nghỉ cuối tuần đi xác minh xa hay lúc rảnh alo thăm hỏi các hoàn cảnh mà nhóm theo dõi giúp đỡ để cập nhật lên diễn đàn.
- Công sức : nấu và phát cháo từ thiện ở bệnh viện

Được :
- Những niềm vui nho nhỏ như những viên thuốc thần giúp bỏ stress.
- Những lời đàm điếu như \\\" khùng điên, chơi trội, chắc kiếm tiền bất lương nên giờ hối hận phải đi làm mấy trò này ... \\\"
- Những lời xách mé từ một số thành viên diễn đàn, như \\\" cậy có tiền nên nói gì cũng được hả ? \\\", \\\" trước đây không có nhóm NV thì diễn đàn vẫn hoạt động tốt \\\", \\\" nồi cháo Gò Vấp nhóm NV làm từ a đến z, không cho sinh viên hay thành viên khác tham gia, chắc biển thủ gì nên ngại người ngoài ? \\\"

Đã xác định từ đầu là không tránh được sự nghi kỵ đàm tiếu, nên chúng tôi luôn nhắc nhau :
- tránh mang tiếng làm vì Danh : hạn chế tối đa việc lưu hình bản thân trên diễn đàn, đi xác minh hay thăm hỏi giúp đỡ chỉ chụp hình đối tượng
- tránh mang tiếng làm vì Lợi : thu chi tiền bạc rõ ràng, lưu đầy đủ hóa đơn biên lai, công khai mọi khoản trên diễn đàn để cả nhà cùng nắm được

Càng tham gia lâu, càng mang tiếng nhiều, kể cả nhận được những lời \\\" đuổi khéo \\\" nhưng chúng tôi không chán nản mà rời bỏ diễn đàn, vì cái Được là \\\" những niềm vui nho nhỏ \\\" lại rất lớn đối với chúng tôi lúc này.

Vài lời chia sẻ cùng cả nhà.

Thân ái !

 


Ngủ rồi banron

Trả lời #12 vào: 22-04-2011 13:14:50
toctoc đã viết:
Trích dẫn
...\\\" The fishermen know that the sea is dangerous and the storm terrible, but they have never found these dangers sufficient reason for remaining ashore.\\\" Vincent Van Gogh
...


Dịch:
\\\"Các ngư dân biết rằng biển cả rất nguy hiểm còn bão tố thì khủng khiếp, nhưng họ chưa bao giờ cho những nguy hiểm đó đủ lớn để giữ chân họ lại trên bờ\\\"

 


Ngủ rồi toctoc

Trả lời #11 vào: 22-04-2011 11:44:25
fullmoon_107 đã viết:
Trích dẫn

Xác minh là công việc đáng tự hào vì mình là cầu nối quan trọng.
...
Đó là vấn đề tư tưởng, trên thực tế thì có những chuyện không thể lường trước được.


Người dấn thân biết mình chờ đợi gì phía trước và không biết phía trước đang chờ sẵn mình điều gì. Dám dấn thân và chấp nhận hy sinh như vậy, thật không biết dùng ngôn từ gì bày tỏ cảm xúc yêu quý bài viết của bạn. Tui xin chép tặng bạn câu này vậy: \\\" The fishermen know that the sea is dangerous and the storm terrible, but they have never found these dangers sufficient reason for remaining ashore.\\\" Vincent Van Gogh
Chúc vui, chúc khỏe nhé.

 


Ngủ rồi k87yeng

  • Thành Viên Gắn Kết
  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 1.171
  • Thanked: 54 times
  • Thích 2
  • Giới tính: Nữ
Trả lời #10 vào: 22-04-2011 11:37:33
Tôi không là người tốt và chưa bao giờ là người tốt, bản thân mắc nhiều lỗi lầm. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình đang làm từ thiện, vì bản thân không có tiền.  Mà tôi chỉ là người đứng giữa, làm trung chuyển, đi xác minh -  nhịp cầu nối cho những hoàn cảnh. Việc tôi và các bạn tôi làm rất, rất nhỏ nhưng ít ra nó cũng mang một chút ý nghĩa nào đó và tôi mong những lầm lỗi của tôi sẽ giảm đi theo những gì tôi cố gắng làm.

Tôi mắc nợ cuộc đời, mắc nợ người. Và tôi đang tìm cách trả nợ, theo cách của riêng tôi, và cảm thấy bản thân nhẹ nhõm hơn, thanh thản hơn. Tôi ghét những người luôn miệng sử dụng slogan của chúng tôi: “Lan tỏa lòng nhân ái”, để một vài lần đăng nhập viết mấy câu vu vơ sáo rỗng PR cho bản thân rồi lặn tăm mà không giúp được gì.

Tôi yêu từng cái nắm tay chặt của bà cụ lúc chia tay, tiếng cảm ơn không ngớt làm tôi ái ngại. Tôi quý những bữa cơm đạm bạc nhưng được nấu từ hạt lúa, cọng rau chính mồ hôi công sức họ vun trồng. Tôi nhớ những ly nước mát được mời khi ghé thăm mấy hoàn cảnh xa lắc xa lơ trong buổi trưa nắng gắt. Với chúng tôi, những điều đó quý giá biết chừng nào.

Chuyến đi miền Tây về muộn trong đêm trên đường cao tốc, chỉ có gió lạnh và khói xe tải quạt thẳng vào mặt, thằng em tôi vẫn ngủ gật ngon lành sau lưng bạn chở vì từ sáng sớm đã thong dong trên những nẻo đường xa. Tôi la nó dậy, mắt nó mở được 1 lúc rồi nó lại ngủ, bao nguy hiểm rình rập…

Buổi trưa đầu hè, 2 chị em đi xác minh qua khu rừng ngập mặn. Vắng vẻ, đìu hiu, cảm giác ớn lạnh khi đi mãi mà chẳng thấy bóng người, miệng lẩm bẩm, “chỗ gì mà vắng dữ”, lòng thầm mong Trời Phật phù hộ cho bình an.

Những lúc nhận được tin nhắn, “Đợt sau đi đi chị, đợt này em đi không được”, nó không nói thẳng, nhưng tôi biết, đang là cuối tháng…

Xin đừng nghĩ chúng tôi làm vì mục đích tư lợi cá nhân. Một suy nghĩ dù lệch lạc, dù không có lưỡi sắc bén như dao lam nhưng cũng nhọn hoắt như cây đinh, đâm vào lòng chúng tôi những cái đau nhói.

Cái trách nhiệm trên tinh thần tự nguyện của chúng tôi luôn như thế, đừng bao giờ nghĩ, “việc không lương nên mới vậy”, hay “việc tự nguyện mà, chịu thôi”. Các bạn tôi, và tôi, sẽ rất buồn với những kiểu suy nghĩ đó. Chỉ một lời chia sẻ, động viên cũng nâng bước chúng tôi suốt một chặng đường dài.

Hãy tin chúng tôi, khi bản thân có điều kiện để đi, chúng tôi sẽ tiếp tục lên đường…

Thật khó để nói cho trọn suy nghĩ trong lòng, chỉ có vài lời ngắn gọn xin chia sẻ, và xin mọi người hãy coi đó là tâm sự của một người trong cuộc, chỉ thế thôi…

 


Ngủ rồi bymyside4

Trả lời #9 vào: 21-04-2011 21:03:47
Cảm ơn Fullmoon heng .
Đọc bài của Fullmoon mà nghĩ tới một câu nói \\\" Dân gian \\\"  :)
\\\" Nghèo mà bày đặt đi làm từ thiện ,cái thân mình lo chưa xong mà bày đặt lo cho ngườì khác \\\" .
Câu này mình nghe được nên trích cho cả nhà đọc ,chứ không có ý gì hết .Đọc bài của Fullmoon ,mà từng chữ từng câu nó vang vảng bên tai   :laugh:
Nghĩ tới làm gì chứ ( phức tạm lắm ) :) . Vì những việc như vậy mang tới niềm vui và nỗi buồn cho chính mình mà, nhưng biết đâu đấy có thể mang lại chút niềm vui và hy vọng cho người khác thì sao  :). Tại sao chúng ta lại không làm khi mà chúng ta có thể chứ ?  :)
Chúc cả nhà có 1 buổi tối vui vẻ

 


Ngủ rồi conmaitimnhau_2525

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 57
  • Thích 0
Trả lời #8 vào: 21-04-2011 09:26:02
Mình đồng ý với quan điểm này, chỉ cần mà không nản lòng.

 


Ngủ rồi giangcoinamtruoc

  • Tồn tại hay không tồn tại!
  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 924
  • Thanked: 68 times
  • Thích 0
Trả lời #7 vào: 21-04-2011 07:39:21
Chỉ cần trong mình có một cai\\\"TÂM\\\".rất đồng ý với quan điểm như vậy với bạn!cuộc đời chỉ cần thế!thân! :)

 


Ngủ rồi fullmoon_107

  • Thành Viên Gắn Kết
  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 712
  • Thanked: 88 times
  • Thích 0
Trả lời #6 vào: 21-04-2011 00:01:47
“Đ, m nhận được nhiêu tiền khi tham gia vậy”, tôi chỉ biết cuí mặt bước đi khi biết nói gì trước những câu hỏi như thế. Đó chỉ là một trong những điều tôi đối mặt khi tham gia diễn đàn…
Tâm sự những người trong cuộc có thể là những điều tế nhị, những việc khó nói ra, vì có khi họ không muốn mình trở thành người nói quá nhiều về việc mình đã làm. Nhưng mình muốn tâm sự vài điều khi có nhiều thành viên không hiểu hoặc không xem trọng công sức của các thành viên xác minh.
NHỮNG CHUYẾN ĐI XA
12 giờ đêm trên đường quốc lộ chỉ có 2 chiếc xe máy chạy, bên kia là những chiếc xe container lướt trên mặt đường với vận tốc kinh hoàng, cảm nhận như có động đất vì đường cứ rung lên từng nhịp, sự mệt mỏi hiện rõ trên gương mặt từng thành viên sau gần 400km chạy đi tìm “ sự thật”. Đó là  một trong những chuyến đi xác minh của CLB xác minh miền Nam .
Xác minh là công việc đáng tự hào vì mình là cầu nối quan trọng. Niềm vui trong những chuyến xác minh là có thể tìm hiểu ,giúp đỡ cho những người khó khăn bất hạnh. Ngoài những niềm vui niềm hạnh phúc đó, anh em trong CLB còn phải gặp những khó khăn, đối mặt với nguy hiểm mà không phải thành viên nào cũng biết và hiểu được. Chắc niềm vui thì ai cũng biết nên mình chỉ chia sẽ những khó khăn mà mình và các thành viên trong nhóm xác minh gặp phải.
Cuộc sống sinh viên luôn đi kèm với câu “ đầu tháng là huy hoàng, cuối tháng là điêu tàn” vấn đề tài chính là điều khó nhất của các thành viên, dẫu biết đây là công việc thiện nguyện không hề có sự ép buộc từ tác nhân nào. Các bạn đều có cái TÂM nhưng cái TẦM thì vẫn chưa đủ. Có bạn luôn đắn đó trước những hoàn cảnh trên diễn đàn : mình có nên đi xác minh trường hợp này không? Nếu đi thì tài chính tháng này sẽ bị thay đổi. Có bạn đắn đo khi đứng trước cây xăng. Nhưng các bạn vẫn đưa ra quyết định ….Ta đi vì có người đang cần Ta, tuần này Ta có thể ăn mì để có người được cái chăn…..
Đó là vấn đề tư tưởng, trên thực tế thì có những chuyện không thể lường trước được. Là một thành viên đảm nhận khu vực miền đông và Tôi luôn rung sợ bởi từ “ Đinh tặc” , có 1 lần đi xác minh Tôi phải thay 3 cái ruột xe ( đaulong.com.vn). Đa số các trường hợp của diễn đàn đều nằm trong sâu nên việc tìm kiếm rất khó khăn, có khi là nằm bên kia con sông phải đi phà nông thôn qua hay phải đi qua những cái cầu khỉ, nổi khiếp đảm của các thành viên nữ, đã có người đu, bò, la hét, mếu máo …. Khi qua các cầu đó.
Những chuyến xác minh tỉnh nơi gần nhất cũng đã 60km, chưa tính đến chuyện tìm đường. Đường xa, hoang vắng sự nguy hiểm luôn rình rập: Qua quẹt xe dẫn đến chảy máu, trầy tay là chuyện bình thường của nhóm. Có những chuyến đi chỉ có 2 người phải chạy giữ những hàng cao su hoang vắng, những hàng sú vẹt không có bóng người, ngay cả mình là nam mà vẫn thấy sợ sợ huống chi các bạn nữ.
Các bác có thể hỏi, hỏi để giúp người viết bài xác minh diễn dãi đầy đủ hơn. Các bác có quyền góp ý. Ok đồng ý, nhưng các Bác nên dùng lời lẽ nhẹ nhàng, có tình cảm khi yêu cầu một thành viên viết bài trả lời hay làm gì đó, không phải anh em nào trong đội xác minh cũng có thể viết tốt, diễn dải hay để mọi người hiểu hết. Ai cũng có cái tâm, ko ai vì tư lợi.
Chỉ vài dòng cảm xúc, vài lời dãi bày, vẫn còn đó nhiều uất ức, nguy hiểm, khó khăm mà an hem gặp phải. Khong cầu mong mọi người đều hiểu, chỉ mong mọi người biết an hem đã cố hết long…….!!!!
Cảm ơn cả nhà

 


Ngủ rồi giangcoinamtruoc

  • Tồn tại hay không tồn tại!
  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 924
  • Thanked: 68 times
  • Thích 0
Trả lời #5 vào: 20-04-2011 17:58:18
ôi!lâu lắm rùi mới thấy những lời tâm sự thật tình như vậy!anh cũng thế
nhiều lúc ban bè bảo thằng ni bị hâm!\\\"ăn cơm nhà vac tù và hàng tổng\\\".anh cũng quen dần đi và trong lòng mình tự nhủ:chẳng cần biết như thế nào chỉ cần biết mình có một tấm lòng trong cuộc sống dù chỉ nhỏ nhoi như hạt muối giữa đại dương.Và những năm học xa nhà mới ngẫm ra nhiều điều trong cuộc sống, có những người giúp đỡ mình rất nhiều mà mãi mình không bao giờ quên được.Lớn lên đi làm mới thấy ý nghĩa:Sống trong cuộc đời kẻ cho bao giờ cũng hạnh phúc hơn kẻ nhận!

 


Ngủ rồi Sunny_night

  • Thành Viên Gắn Kết
  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 1.169
  • Thanked: 842 times
  • Thích 11
  • Giới tính: Nữ
Trả lời #4 vào: 19-04-2011 11:00:06
Cảm ơn anh Theanh đã mở ra mục này, và em cũng nghĩ rằng nó sẽ là nơi để cho các thành viên chia sẻ tâm sự, đôi khi là những “oan ức” mà nói ra thì ko tiện, mà để trong lòng thì “nỗi lòng ko biết tỏ cùng ai”. Bản thân em và qua những cuộc nói chuyện với nhiều thành viên khác cũng thấy được trong quá trình tham gia nhưng hoạt động từ thiện, đôi khi có những vướng mắc và những tâm sự rất khó giãi bày bởi một suy nghĩ là nếu mình nói ra thì chẳng khác gì “than nghèo kể khổ”, mình chưa làm được gì nhiều mà đã than thở rồi… Nhưng chắc chắn rằng nếu có cơ hội để giãi bày thì sẽ được chia sẻ và nhẹ nhàng hơn rất nhiều (rõ ràng nếu để lâu trong bụng thì sẽ nặng bụng phải ko ạ? :laugh: ), và quan trọng hơn là có thêm động lực, thêm niềm tin để tiếp tục bước trên con đường dồng hành với những người khó khăn.

Rất nhiều thành viên mới tham gia diễn đàn (đặc biệt là học sinh, sinh viên và những người trẻ mới đi làm chưa có điều kiện kinh tế) có suy nghĩ rằng đã làm từ thiện có nghĩa là phải có điều kiện kinh tế (nếu ko gọi là giàu thì cũng phải khá giả một tý  :dry: ), tham gia vào rồi mà thấy người ta đóng góp ầm âm, mình ko đóng góp được gì thì… ngại và kỳ lắm :( . Trước đây, em cũng từng tham gia một vài diễn  đàn từ thiện nhưng hầu hết là ko chuyên nghiệp nên đúng là ở những nơi đó, yêu tố đóng góp vật chất có vẻ mang tính quyết định hơn cả (điều này cũng dễ hiểu, vì họ chỉ mở ra một mục từ thiện trên trang web thì ko cần nhiều nhân lực). Nhưng từ khi tham gia diễn đàn NTCM, em thực sự thấy rất thoái mái, tham gia vào các hoạt động của diễn đàn, viết bài, góp ý kiến, làm cầu nói, trung gian cho những mạnh thường quân đến với các hoàn cảnh cần giúp đỡ mà ko phải phân vân nhiều về việc “mình ko có tiền”.

Sunny đặc biệt thích một câu nói rằng: “hãy làm tất cả những thứ mà bạn có thể với những thứ mà bạn có tại nơi bạn đang đứng” và chữ ký của anh Sonrack: “Người vá trời lấp bể - kẻ đắp luỹ xây thành / Ta chỉ là chiếc lá - Việc của mình là xanh”  :kiss: .  
Trường hợp bị oan ức, hiểu lầm thì cũng đã từng xảy ra với Sunny và bạn bè, chưa kể nhiều người còn cho mình man man, ăn rồi xách xe chạy rông… Nhiều khi gia đình cũng không thông cảm cho. Có lần phải cùng đi giải tiếng oan cho một thành viên, khi mà người được giúp đỡ cứ nghĩ rằng mình ăn chặn tiền của họ (dù thậm chí ko hề trung chuyển), làm ầm ĩ xóm làng lên…

Hi, sau này quen dần đi, chứ đợt mới tham gia diễn đàn, tự nhiên bị “Ném đá” trong khi giữa thành viên đó với mình ko hề có một mqh nào nhỏ nhất hay nội dung “ném đá” ko có liên quan một tý xíu nào đến công việc của DD, Sunny đã khóc suốt và phải nhờ mấy anh BQT can thiệp. bây giờ thì học được cách “im lăng” với những đối tượng đó rồi.

Áy náy nhất là chuyện việc mình làm mà cứ phải nhờ bạn bè giúp đỡ (hic, dù bạn bè cũng rất nhiệt tình), như chị Y’Thy nói với bạn của Sunny là :”Lần sau thấy bóng dáng NTCM ở đâu chắc chạy mất dép”. Anh bạn đó của Sunny đi giúp Sunny 4 lần và cả 4 lần đều gặp xui (1 lần bị công an phạt vì ko mang giấy tờ, ba lần bị hư xe, chưa kể tốn công, tốn sức và tiền bạc, bỏ cả công việc), anh còn cười rất tươi nói là “Số anh ko được làm người tốt” :laugh:   :silly: .
Một trường hợp khác, ko phải của Sunny, nhưng khi nghe chuyện thì cũng rất bức xúc và đồng cảm, có người bạn tham gia công việc của DD còn bị “đánh ghen” một cách rất là vô lý làm ảnh hưởng đến danh dự và tổn thương đến lòng tự trọng của bạn ấy. Những chuyện tế nhị ấy thì đúng là “ko biết tỏ cùng ai”…

Chỉ có điều, gần như một nguyên lý rằng, chỉ có ai ko làm gì thì mới ko bị gì thôi, còn đã xác định tham gia bất cứ công việc gì và tham gia càng nhiều bao nhiêu thì bị vấp nhiều bấy nhiêu là bình thường. Buồn tý lúc đó thôi rồi sau đó lại tiếp tục đi trên con đường NTCM, vì mục đích cuối cùng và cao nhất của công việc mình cũng như tất cả mọi người đang làm là đến với những mảnh đời khốn khó, bởi so sánh với họ, ta đã là quá hạnh phúc rồi. Mỗi lần có “chiến sự” xảy ra trên DD, em chỉ cầu mong các anh chị, các cô chú, bác… sau khi giải quyết xong xuôi lại tiếp tục đồng hành cùng DD, vì nếu ai đó nản chí rút lui thì đều thiệt hại cho người nghèo cả (dù có thể họ sẽ lại tham gia ở nhiều nơi khác, ngay trong cuộc sống hàng ngày của họ). Nhưng tất cả những điều trên đều sẽ không còn là gì đáng kể khi nhìn thấy nụ cười trên môi những người được giúp đỡ, ái ngại khi nhận những lời cảm ơn chân thành của họ (vì mình chỉ làm trung gian cho họ mà thôi), thấy những đứa trẻ lại tiếp tục được đến trường, những ngôi nhà ko còn rách nát và những người nghèo khổ có cơ hội vươn lên... Những ấm áp, những niềm vui và hạnh phúc đó có lẽ ko tiền bạc nào mua nổi. Vậy nên xin vẫn tiếp tục được làm những người điên trên cuộc đời vốn Vô thường này

Và, cuối cùng, nói như anh Theanh, nhớ như thế nên biết nhìn người khác rộng lượng hơn, bao dung hơn, dễ đồng cảm hơn với những tâm sự của người khác, trân trọng hơn những gì mọi người đang làm, bởi suy cho cùng, khi đã tham gia diễn đàn, mọi thành viên đều đã có cái TÂM rất đáng trân trọng rồi  :kiss:

“Thở vào thở ra
Là hoa tươi mát, là núi vững vàng,
Nước tĩnh lặng chiếu, không gian thênh thang...\"
 


Ngủ rồi traithuongyeuthuong

Trả lời #3 vào: 15-04-2011 18:10:05
Chao bac theanh va bac kim bang, tam su cua 2bac rat chan thanh va co y nghia cho nhung ai da, dang va se tham gia cac to chuc tu thien noi chung va dd noi rieng. Thuc long ma noi thi ban dau ai cung co nhung thieu sot va bi nhung anh mat nghi ngo...Nhung roi minh co tam long thi roi ho cung se nhan ra...
Do cung la dieu vi sao chau tham gia dd nay, vi chau nhan ra duoc 1 to chuc rat hay rat co y nghia va nhung thanh vien trong dai gd dd ai cung co long nhiet huyet,long chan thanh va tinh thuong men thuong doi voi moi truong hop can duoc giup do...Su lam viec ko ke nang mua, ko ke kho khan va tinh thuong cua moi nguoi trong dd co suc thuyet phuc ky la voi chau, khi chau duoc tiep xuc va gap go voi thanh vien cua dd.Boi le truoc day khi tiep xuc voi 1 vai to chuc tu thien chau nhan thay van con nhieu van de bat cap,con voi dd ntcm thi hoan toan khac han. moi thanh vien deu rat co gang giup do nguoi khac va rat nhiet tinh,tu bo chi phi de di xm, lien lac.tin rang dd ngay cang lon manh va giup do nhieu ng hon nua..hihi
 chau xin loi vi dang dung may co quan nen ko go dau tieng viet dc.ca nha thong cam ah. :(

 


Ngủ rồi kim bang

  • Mắt thương nhìn cuộc đời!
  • NTCM
  • Người Tôi Cưu Mang
  • *****
  • Bài viết: 1.085
  • Thanked: 834 times
  • Thích 5
  • Giới tính: Nam
Trả lời #2 vào: 15-04-2011 16:53:38
Mon men vào lĩnh vực văn hoc- thơ ca,được bác Amin oánh một phát, bật bãi. Đau, và Nhớ! Ngẫm lại, khi tham gia DĐ mình có nhiều thiếu sót, nhất là vụ post các chứng từ có liên quan đến vấn đề tiền bạc để bảo đảm sự minh bạch mà lý do rất ư là ấu trĩ: dốt về IT ( và nhiều thứ khác,hic). Sẽ sớm khắc phục ,em xin hứa! mong các bác vui lòng chỉ dẫn thêm.
 Xin cảm ơn!

 


Ngủ rồi Theanh

Trả lời #1 vào: 12-04-2011 13:26:00
Tâm sự của người trong cuộc


Chào anh chị em NTCM!
Đã nhiều lần tâm sự với một số anh chị, một số em là thành viên DD, tôi nhận ra rằng mỗi người đều có những điều… khó tỏ cùng ai. Đó là những tâm tư, nỗi niềm, tâm sự có thật khi tham gia NTCM.

Bạn tôi trên diễn đàn này, có người đã từng bị bạn bè, đồng nghiệp nghi ngờ dùng DD như một trò “buôn tình thương để kiếm tiền, kiếm danh”. Bạn tôi, có người đã phải gặm ổ bánh mỳ trừ bữa sau những ngày dồn hết tiền đổ xăng đi xác minh. Bạn tôi, có người đã khóc sau những ngày làm trung chuyển cho DD, đã bị những người tại địa phương nghi ngờ họat động cho một tổ chức nào đó vì mục đích chính trị, và những nỗi oan Thị Kính khác... Bạn tôi, mặc cho cơn bệnh hiểm nghèo đang treo lơ lửng cái án tử hình vẫn hằng ngày gượng cười trên con đường theo dõi cưu mang. Bạn tôi, đêm về bị vợ\\\\chồng cằn nhằn vì cứ mang tiền đi cho, mắt bạc trắng vì không ngủ. Bạn tôi, căn nhà của bạn vẫn còn dột nát, miếng cơm cho con vẫn còn chầy chật, chỉ có chút sức già cũng hiến dâng cho DD… Dù thế, bạn tôi vẫn tiến lên, vì bạn tôi cũng giống như tôi, tin vào lòng nhân ái!

Tôi  trộm nghĩ rằng, có điều kiện để anh chị em cùng bày tỏ thì sẽ phần nào vơi đi những ưu tư đó, sẽ giúp các thành viên hiểu và thông cảm cho nhau hơn. Bởi ngay khi DD ra đời, tôi luôn nghĩ rằng nền móng cho sự phát triển của NTCM là MỐI TÌNH THÂN giữa các thành viên với nhau, giữa thành viên, mạnh thường quân với hoàn cảnh nghèo khó.

Lập ra Topic này, tôi chân thành chỉ mong góp được chút thanh thản cho mọi người khi nói ra được những  điều uẩn ức.

Với tôi, tôi xin kể ra câu chuyện này: (dù rất ngại bị hiểu nhầm là than nghèo kể khổ. Nhưng không sao, cũng đã quen rồi với những hiểu nhầm…)

Tôi còn nhớ, cách đây hơn 3 năm, khi DD bắt đầu có nhiều thành viên hơn, công việc trên DD nhiều hơn, mà việc mưu sinh cũng tăng theo. Lúc ấy anh HMHai, Thaidzuy cũng rất bận, một số công việc tôi phải kiêm. Có ngày anh HMHai gọi cho tôi hơn 10 cuộc nhờ giải quyết việc trên DD. Sau nhiều lần như thế, có lần tôi đã cáu với anh: “Tui còn kiếm tiền mua sữa cho con nữa chứ!” Có lẽ lúc đó anh HMHai cũng khó chịu với phản ứng của tôi.

Rồi chúng tôi gặp nhau, nói với nhau về cuộc sống đời thường nhiều hơn. Bởi trước đó, mỗi lần anh em gặp nhau chỉ nói chuyện DD, ít nói nhiều về chuyện riêng tư. Sau đợt đó, tôi mới vỡ ra anh HMHai cũng như tôi, cùng phận đời xa xứ, bồng bế vợ con trọ từ chỗ này qua chỗ khác. Biết chuyện này tôi đã cố dấu giọt nước mắt trước mặt anh. Bởi trước đó, tôi cứ nghĩ anh là một đại gia!

Thời gian qua đi, tôi lại gặp nhiều bạn trẻ trên DD, ý nghĩ “đại gia” lại được nhiều em đưa ra hỏi tôi. Tôi chỉ cười…

Rồi gặp những người bạn thân trước đây, nhiều người nửa đùa nữa thật: ‘Tao thấy mày khấm khá hơn kể từ ngày tham gia DD!” Tôi cũng chỉ cười…! Cái xe cũ của vợ rách nát, ráng ky cóp để mua cái mới, lại nhận được những câu hỏi: “Được tài trợ hả…?” Tôi cũng chỉ cười… Rồi cái áo mới, đồ chơi của con đều trở thành những trò đàm tiếu. Tôi vẫn cười…!

Càng lớn, tôi lại thầm cảm ơn những điều đó. Vì nhờ nó mà tôi hiểu được gánh nặng của anh Banbe6x trong những ngày rong ruổi Sài Gòn – Cần Thơ lo cho quán cơm 2.000 tại đây. Hiểu được nỗi oan ức của chị Tú ở tận Tân Châu; Hiểu được sự đắn đo của các bạn tôi tần ngần trước cây xăng lúc chuẩn bị đi xác minh…!


Cảm ơn tất cả, bạn tôi! Nhờ các bạn, tôi đã lớn lên từng ngày. [/color]