Tác giả Chủ đề: Quán \\\"Tào lao xịt bộp...\\\"  (Đã xem 14860 lần)

0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.

Ngủ rồi Sonnynhan

Trả lời #14 vào: 23-11-2011 12:02:28
Người chồng bất hạnh
Người chồng khi biết vợ có thai thì vô cùng vui mừng. Anh muốn cho tất cả mọi người biết tin này nên lấy điện thoại của vợ nhắn tin: \\\"Tôi đã có thai\\\" gửi đi cho tất cả mọi người trong danh bạ.

Được một lúc thấy mẹ vợ trả lời: \\\"Sao nói là chồng không sinh được, con lại quan hệ với thằng Tiểu Lí à\\\".

Anh rể trả lời: \\\"Cô tính xử lí thế nào?\\\".

Tiếp theo một người bạn thân nhắn tin: \\\"Chúng ta đã nửa năm không gặp nhau, cô đừng đổ lên đầu tôi\\\".

Đồng nghiệp nhắn: \\\"Không phải chứ? Mới 2 ngày mà\\\".

Cấp trên trả lời: \\\"Tôi cho cô 10 triệu, cô nghỉ ngơi một thời gian đi\\\".

Khách hàng nhắn tin: \\\"Được rồi, cô đừng hù dọa tôi, ngày mai cô tới nhà tôi, chúng ta sẽ kí hợp đồng\\\".

Một người lạ nhắn: \\\"Cô li dị, chúng ta sẽ giữ đứa bé\\\".

Một người lạ khác nhắn: \\\"Hôm đó còn có giám đốc, không phải cô tính nói là của tôi chứ?\\\".

Và một người lạ khác nhắn: \\\"Đừng đùa chứ, tôi đã phẫu thuật triệt sản rồi\\\".

Chồng lăn ra bất tỉnh.

sưu tầm.

 


Ngủ rồi start2404

  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 1.245
  • Thanked: 33 times
  • Thích 2
  • Giới tính: Nam
Trả lời #13 vào: 08-11-2011 21:09:04
(TT&VH) - Có những chuyện điên điên làm cho mình vui vẻ tỉnh táo. Có những chuyện tỉnh táo lại làm mình muốn điên điên. Sau đây là những chuyện điên điên để thư giãn cho tỉnh táo. Còn những chuyện tỉnh táo làm mình điên điên thì không đủ sức bàn.

1. Có một anh chàng đang treo tấm lịch.
Anh ta xỏ ngược chiếc đinh vào lỗ khuy tấm lịch và lấy búa đóng vào tường. Quái, đóng mãi, đinh vẫn không vào tường. Anh ta ngừng búa, chăm chú nhìn đinh, thấy mũi đinh chỉa vào phía mình. Anh ta suy nghĩ một chặp, bỗng reo lên: “Chà. Gớm nhỉ. Hiện đại thật. Chiếc đinh này, nhà máy chế tạo ra để đóng bức tường bên kia. Thế là anh ta di chuyển cả đinh và lịch sang tường bên kia và đóng vào một cách dễ dàng. Đóng xong, anh ngẩn người, vì lịch úp mặt vào tường. Anh ta lại chăm chú nhìn lịch một chặp, lại reo lên: “Chà. Cũng ghê nhỉ. Hiện đại không kém. Tấm lịch này, nhà in sản xuất cho bức tường hồi nãy”. Anh ta bứt lịch ra, di chuyển sang tường hồi nãy: “Ồ, có thế chứ. Đẹp quá cơ. Nhưng ta phải đi mua chiếc đinh khác thôi”.Và, anh ta đi mua chiếc đinh khác cho bức tường bên này.

Ừ, anh ta đâu phải điên. Anh ta đã mắc lỗi xỏ ngược chiếc đinh vào lỗ khuy lịch mà thôi. Sai lầm chỉ một chút xíu, vậy mà lung tung ra. Anh ta đã đẩy nhà máy đinh cùng nhà in lịch lên tầm cao vượt hiện đại. Và, rõ ràng là anh ta mệt trong cái mớ siêu hiện đại ấy.

2. Lại chuyện nữa. Có một ông, tay cầm viên phấn kẻ một đường thẳng đét lên nền nhà. Ông ta bảo với các hiền đệ của ông ta rằng: Đây là sợi dây, và treo giải thưởng cho ai chui qua được sợi dây ấy. Các hiền đệ liền lấy xà beng đào nền nhà, và chui qua. Và họ đã nhận giải thưởng như ông ta đã hứa.

Đấy, ông ta chỉ nhầm đường phấn là sợi dây, trong khi nó chỉ là biểu tượng của sợi dây. Chút xíu vậy mà lủng toang cả nền nhà gạch bông. Hãy nên cẩn thận vì hình ảnh sự vật không phải là sự vật.

3. Lại chuyện nữa,
để đủ ba chuyện cho nhẹ thêm vấn đề. Ừ, có một chú đã ngất xỉu, vì bạn chú ấy đã đóng một chiếc đinh vào đầu. Chở đi cấp cứu. Không hề gì. Chưa lủng sọ. Bác sĩ hỏi: “Bị ám sát à?”. Chú ta trả lời: “Không. Tôi nhờ bạn ấy đóng đinh vào đầu, để tôi hớt tóc cho gãy tông-đơ thằng cha hàng xóm đáng ghét”.

Phải, tông-đơ hớt tóc mà nhai đinh là tiêu ngay. Ôi, biết đâu lần sau, chú ta đóng đinh vào đầu người khác để thực hiện ý đồ gãy tông-đơ.

Không phải vì mục đích mà bất chấp biện pháp và áp dụng lung tung.

4. Thêm chút thư giãn nữa không nhỉ? Cũng được, thêm chút nữa cho vui.

Đây, có một ông sắp đám cưới con. Phải tân trang dung mạo một chút. Thế là ông ta đi hớt tóc cho mới. Hớt xong, ông ta đưa 20 ngàn. Chú hớt tóc lấy tiền và lễ phép: “Thưa ông, không có 5 ngàn hoàn lại. Vậy, lần sau ông hớt, cháu trừ nhé?” Ông ta nghe thế, liền cau mày: “Khỏi. Cứ hớt thêm 5 ngàn”. Chú thợ vâng lời, hớt thêm 5 ngàn. Hớt xong lần hai. Ông ta soi gương gặp một ngài Hòa thượng. Thế thì làm sao mà đứng chủ hôn và uống rượu đây nhỉ?

Phép tiền trao cháo múc cũng nên coi chừng.

Ngô Phan Lưu

Ta lang thang về miền vô định,
Cõi trần ai lắm cảnh đau thương.
 


Ngủ rồi Theanh

Trả lời #12 vào: 10-10-2011 16:59:29
Dạy kỹ năng bằng ngôn ngữ... chợ búa!

TT - “Trường chúng tôi có một văn hóa rất hay là văn hóa khạc và nhổ. Có những thứ không thể tách rời ra được, đó là khạc và nhổ. Không ai khạc và... nuốt cả”. Đó là ngôn từ dùng ở một khóa đào tạo kỹ năng mềm cho SV!

Chiều 7-10, chúng tôi đến “Học viện đào tạo kỹ năng mềm KDI - Việt Nam” ở địa chỉ 159/4A Bạch Đằng, P.2, Q.Tân Bình, TP.HCM để tham dự “Lớp học kỹ năng mềm miễn phí C40”. Buổi học có khoảng 50 người.

“Cay cú là não thú”
Lớp học được tổ chức trong căn phòng rộng chừng 70m2 tại địa chỉ nêu trên. Sau những bản nhạc sôi động mở rất to trong phòng kín, một nam nhân viên khá trẻ cho các thành viên làm quen bằng cách bắt tay với nhau.

“Mối quan hệ trong cuộc sống chúng ta phải chủ động tìm kiếm. Chúng ta không thể tìm hợp đồng, dự án bằng cách chờ... ông nội đó đến bắt tay với mình” - anh này kết luận.

Sau phần giới thiệu, một nam thanh niên khác sinh năm 1984, đầu trọc, mặc áo sơmi trắng thắt cà vạt, bước vào: “Giới thiệu với các bạn, tôi tên Trần Văn Hưng, quê gốc ở Nam Định. Tôi sinh ra ở một vùng quê rất nghèo trồng lúa. Lúa lên cây nào là chết cây đó. Các bạn có biết tại sao không? Vì lúa đến vụ người ta gặt, người ta cắt đi thì chết chứ sao. Trước đây đặc sản quê tôi là cầy tơ. Từ khi vào Sài Gòn, tôi biết quê tôi có thêm một đặc sản là... trai tơ. Học với tôi thì phải máu. Bởi vì muốn làm cho người khác sướng thì mình phải sung. Chứ muốn làm cho nó sướng, mình không sướng thì phải tự sướng à”.

Chất giọng to, rõ, “diễn giả” Hưng giảng về kỹ năng mềm xen lẫn những minh họa “độc đáo”. Nói về những bài học từ cuộc sống, “diễn giả” Hưng mở đầu: “Nếu như bạn có tiền, khoảng 15 triệu đồng, bạn có thể bước vào bất kỳ một sàn nhảy, quán bar nào ở TP.HCM. Bạn chỉ cần liếc mắt nhìn qua bàn bên cạnh thấy một cô bé chân dài nào đó dễ thương một chút và bạn nháy nháy mắt. Nhỡ đâu đó là bồ của đại ca nào đó thì trong vòng một nốt nhạc, nó cho mình chết luôn mà không biết tại sao mình chết”.

Xong, “diễn giả” kết luận: “Nên những gì cuộc đời này dạy chúng ta vô cùng quan trọng...”.

Khi giới thiệu về kỹ năng tư duy sáng tạo, “diễn giả” nhận định đây là kỹ năng không thể thiếu để tạo ra sự khác biệt. “Mở đầu phần này chúng ta sẽ học về não thú, não bò sát và não người. Trong đầu chúng ta có ba loại não này. Những người hay để bụng, hay tức tối, hay cay cú như các bạn nữ là não thú. Những bạn nam suốt ngày đánh với đấm, quát với tát là não bò sát. Cười nhiều như tôi đây là não cười... Do đó mình cứ cười. Cười để nó không biết mình nghĩ gì, khi nào mình rút dao chém nó. Người ta chửi mình cũng cười. Nó chửi một mình nó, mình không nhục mà nó nhục” - “diễn giả” Hưng đúc kết.

“Khi bạn gái khóc cứ... tát vào mặt”
Trong khi đó, bàn về đẳng cấp của con người, “diễn giả” Hưng giảng: “Các bạn nữ thấy người nào muốn yêu mình thì phải xem thử người đó làm được trên 20 triệu đồng/tháng chưa. Ai xin số điện thoại mình phải bảo là: “Ê, có tiền chưa?”. Bạn trai bảo cho anh hôn cái, phải quay lại hỏi: “Tiền đâu?”. Còn các bạn nam khi làm được 20 triệu đồng/tháng rồi thì tốt nhất không nên yêu ai, mà để người ta phải... tự tìm đến yêu mình”.

“Diễn giả” Hưng cũng chia sẻ với các bạn nam mỗi khi bạn gái khóc cứ... “tát tứ bề bởi các cụ đã dạy rồi, còn nước còn tát”.

Kinh ngạc hơn, khi nói về văn hóa “diễn giả” Hưng dẫn chuyện: “Trường chúng tôi có một văn hóa rất hay là văn hóa khạc và nhổ. Khi nghiên cứu vấn đề này tôi mới biết có những thứ không thể tách rời ra được, đó là khạc và nhổ. Không ai khạc và... nuốt cả”.

Ngoài ra, xen lẫn buổi nói chuyện, “diễn giả” cũng kể những câu chuyện gây cười như quý tử là mất của quý mà chết, bạn nam ra đường úp mặt vào cột đèn mà chết gọi tiểu tử, chọc chim mà chết gọi là tiểu yến tử...

“Tôi tham gia huấn luyện ở đây là để đào tạo, tìm kiếm nhân tài chứ tôi đi nói một giờ 10 triệu đồng. Tôi vừa đi tập huấn cho những giáo sư, tiến sĩ ở Phú Yên về. Họ cứ ngồi im mà nghe” - “diễn giả” Hưng nói thêm.

“Học ở KDI giống như bị lừa đảo vì mang tiếng là không mất tiền nhưng vẫn phải đóng 150.000 đồng. Giảng viên nói nhiều nội dung không đúng trọng tâm lắm, đôi khi không được lịch sự và... bộc lộ bản chất giang hồ” - một học viên cho biết.

Theo thông báo “Chương trình đào tạo miễn phí vì cộng đồng - tháng 10-2011” của KDI, chương trình nằm trong tổng dự án đầu tư phát triển nguồn nhân lực chất lượng cao và dự án đào tạo vì cộng đồng KDI. Đối tượng tham gia là học sinh, sinh viên các trường ĐH, CĐ, THCN - nhân viên các công ty, tập đoàn tại TP.HCM và các vùng lân cận. Thời gian đào tạo 10-12 buổi với các nội dung như: kỹ năng mềm cơ bản (bảy buổi) nhằm rèn luyện khả năng diễn đạt, sự tự tin và khả năng thuyết trình cho học viên; kỹ năng mềm chuyên sâu gồm 2-4 buổi.

Khi người học dè dặt về miễn phí, một nhân viên trấn an: “Chúng tôi hỗ trợ cho bạn giảng viên, đào tạo, giáo trình. Còn những chi phí nho nhỏ như điện nước sử dụng trong lớp bạn phải đóng 150.000 đồng. Đó không phải là học phí”.

Cũng theo thông báo của KDI, thời gian tuyển sinh từ ngày 1 đến 30-10 nhưng sẽ kết thúc khi đủ 750 suất. Nhẩm tính mỗi tháng “chương trình đào tạo miễn phí vì cộng đồng” của KDI sẽ thu được 112,5 triệu đồng từ “chi phí nho nhỏ” của sinh viên.

HÀ BÌNH

Nguồn: Tuổi Trẻ - http://tuoitre.vn/Giao-duc/459679/Day-ky-nang-bang-ngon-ngu-cho-bua.html

 


Ngủ rồi Sonnynhan

Trả lời #11 vào: 08-09-2011 16:57:59
Tìm chỗ cất tiền
Trời đã khuya, trên xa lộ vắng có cô gái trẻ đẹp với mái tóc xõa dài đang vẫy gọi taxi, đặc biệt trên người cô ta không còn mảnh vải che thân.
Sau khi lên taxi và đã đi được một đoạn đường dài, cô ta cảm thấy bực mình vì gã tài xế cứ nhìn cô qua kính chiếu hậu mãi mà không chịu nhìn đường lái xe. Cô gái hỏi với vẻ bực bội:

- Bộ từ nhỏ đến lớn anh chưa thấy phụ nữ khỏa thân hay sao mà anh nhìn tôi dữ vậy?

Gã tài xế bối rối trả lời:

- À, cái đó thì tôi đã thấy nhiều, nhưng tôi đang tự hỏi là không biết cô cất tiền ở đâu để trả taxi cho tôi.

sưu tầm

 


Ngủ rồi Sonnynhan

Trả lời #10 vào: 08-09-2011 16:25:20
Xin nghỉ việc
Trong cơ thể ông cụ 70 tuổi, các bộ phận họp nhau lại để giải quyết chế độ hưu trí. Não làm chủ trì.
- Cho tao nghỉ thôi, đi suốt rồi mỏi lắm - Chân nói.

- Nghe cũng hợp lí, mày mà nghỉ thì đi xe lăn, cũng không sao - Não trả lời.

- Tao nữa - Tim lên tiếng.

- Mày nghỉ thì chết cả lũ à, ngu thế! - Não phản đối.

Bỗng có tiếng thều thào:

- Các bác ơi, cho em nghỉ với, em kiệt rồi.

- Đứa nào, đứa nào đấy? - Cả lũ nhao nhao

Mắt nhìn xuống bảo:

- À, tưởng thằng nào, nhưng mà mày từ năm 20 tuổi mới phải làm việc cơ mà, bọn tao làm cả đời rồi.

- Nhưng mà em phải làm việc ca ba trong môi trường độc hại, đã thế lại nặng nhọc, hic hic.

- Là thằng nào thì ngóc đầu lên cho anh em biết mặt cái? - Não hét lên.

Bỗng giọng thều thào kia đanh lại:

- Tao mà ngóc đầu dậy được thì đã không phải xin nghỉ.

sưu tầm

 


Tesforad

  • bạn
Trả lời #9 vào: 03-09-2011 14:40:46
Tặng Quán một chuyện mới siu tầm được nè...


HỌA VÔ ĐƠN CHÍ

Một thương gia đi công tác xa 2 tuần. Sau một tuần, ông gọi điện về nhà hỏi thăm tin tức. Người quản gia ấp úng mãi không thành câu nhưng bị gặng mãi nên ông ta cũng đành nói thật.


- Xin lỗi ông, nhưng chó của ông chết rồi.

- Chó của tôi! Làm sao lại có chuyện đó?

- Bác sĩ nói là nó bị rối loạn tiêu hoá nặng do ăn quá nhiều.

- Ăn quá nhiều ư?? Nhưng ông luôn cho nó ăn theo khẩu phần khoa học cơ mà?

- Vâng, nhưng vì con ngựa đã chết, nên có một lần nó tự mò đến cái máng ăn của ngựa.

- Con ngựa chết rồi!??

- Vâng, đấy là do chuồng ngựa bị cháy nên nó bị …..

- Cái gì, làm sao chuồng ngựa lại bị cháy?

- Lính cứu hoả nói là vụ nổ biệt thự đã ảnh hưởng đến chuồng ngựa quá nặng. – Viên quản gia nghẹn giọng.

- Nổ biệt thự?! – Thương gia không tin vào tai mình nữa.

- Vâng, người ta nói là do gas. Gas bị xì, mà nến thắp quan tài mẹ ngài lại để gần ri-đô quá, nên bị bắt lửa…

- Nhắc lại đi! Mẹ tôi… Mẹ tôi… làm sao? – Thương gia hổn hển.

- Vâng, mẹ ngài mất do nhồi máu cơ tim. Bà ấy không chịu được cú sốc khi biết vợ ngài đã bỏ đi theo chính em trai của ngài.

 


Ngủ rồi carycon

Trả lời #8 vào: 03-09-2011 12:51:02
Em xin góp vào 1 câu chuyện xưa.

Xưa có hai vợ chồng trẻ mồt là thầy đồ, hai là anh lính lệ, ở sát vách nhà, cùng gọi nhau là hàng xóm. Cũng là mới cưới,không biết họ có “đến hẹn lại lên” với nhau không nhưng hình như bụng hai bà vợ cũng lùm lùm như nhau trông thấy rõ .Họ cũng có vẻ đằm thắm và thương yêu nhau lắm, nhưng sự đời :
“Vợ là cơm nguội trong nhà
Là tô phở tái của cha láng ghiềng”

Thì xưa cũng chả khác nay, cả hai chàng cũng như hai con hổ rình mò để ăn “hai tô phở tái”  Bỗng nhiên có giặc giã,anh lính lệ phải cắp mã tấu đi xa để lại người chinh phụ mỏi mòn trông ngóng, thời cơ đã đến anh thầy đồ lần sang cô láng ghiềng ga gẫm .Hắn ta đưa sách vở ra mà hù dọa người vợ trẻ rằng phải “dưỡng thai” thì đứa bé sinh ra mới bụ bẫm,thông minh được ,chị vợ cả tin để cho anh chàng “dưỡng thai” càng nhiều càng tốt. Hết giặc giã anh lính lệ mãn hạn trở về nghe bà vợ khoe chuyện của anh thầy đồ tốt bụng thì ức lắm bèn nghĩ cách trả thù .Cũng may thầy đồ có chuyện cung tụng, phải đi hầu quan tòa trên tỉnh, anh lính qua hàng xóm để “chia buồn”,an ủi và cũng để báo cho chị vợ ông thầy là hắn đi đây đi đó có biết làm“lễ cắt đách” chuyện cấp bách không thể chần chừ nếu không sinh ra thằng bé sẽ không được may mắn . Chị vợ nghe xuôi tai cứ để cho anh chàng ngày đêm “làm lễ” .

Khi được trắng án trở về, nghe chị vợ khoe với chồng, anh thầy đồ bực lắm bèn chõ miệng sang hàng xóm mà chưởi:
-Bố tiên sư nó lễ gì có lễ cắt đách
Anh lính lệ cũng chả vừa trả đũa:
- Mẹ khỉ sách gì có sách dưỡng thai

 


Ngủ rồi The Em

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 44
  • Thích 0
Trả lời #7 vào: 03-09-2011 12:08:54
NÓI DỐI
---------


Một nhà khoa học tánh tình hay đa nghi, nên ông ta chế tạo ra robot phát hiện nói dối. Ngày chế tạo thành công, ông đem ra thử con trai.
Cậu con trai vừa đi học về ông ta đem robot ra hỏi:
- Sao con đi học về trễ vậy?
- Con qua nhà bạn mượn sách về học.
Robot phát hiện nói dối, đánh cho cậu con trai một cái.

Ông bố cười:
- Đó con thấy chưa, nói dối là phải chịu phạt. Lúc bằng tuổi con bố không dám nói dối ông nội nửa lời!
Ngay lập tức, robot đạp ông ta một cái bay vô tường.

Người vợ thấy cậu con trai bị đánh đòn đau bèn nói:
- Sao anh làm thế với con, dù sao nó cũng là con anh!
Robot nắm đầu bà vợ, đánh túi bụi!... :blink:

(Sưu tầm)

 


Ngủ rồi adtb

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 15
  • Thích 0
Trả lời #6 vào: 29-07-2011 09:39:19
Trong một cuộc họp, phía Nga bảo :
“ Dân VN chúng mày mất vệ sinh lắm, toàn đái bậy ngoài đường”
Phía VN bảo:
\\\"Làm đ.. gì có chuyện đấy!\\\".
Phía Nga nói thách: \\\"Đêm nay bọn tao xách AK-47 đi quanh hồ Tây, thấy thằng nào đái bậy là xử luôn\\\"!
Phía VN OK.
Sáng hôm sau báo VN đưa tincó 37 chú lính chì ra đi.
Ức chế quá, VN cử 2 đặc nhiệm phi ngay sang Nga, vác colt đi quanh quảng trường Đỏ và làm như bọn Nga. 2 chú đặc nhiệm đi cả đêm, vừa mệt vừa rét đến gần 2h sáng mới thấy 1 thằng cu đen đen lùn lùn đứng quay lưng vào tường, 2 chú mừng quá nã sạch cả băng đạn
Sáng hôm sau, báo chí nga đưa tin:\\\"Đêm qua, đại sứ VN ở Nga bị bọn khủng bố ám sát khi đang trên đường đi họp về.\\\"
(st)

 


Ngủ rồi oliu

Trả lời #5 vào: 28-07-2011 18:28:17
Nói dối
[/b]
Một chính khách đang trên đường đi vận động tranh cử thì bất chợt bắt gặp một lũ trẻ đang vây quanh một con chó, cãi nhau chí chóe. Ông liền dừng xe, lại gần hỏi chuyện.
Một cậu bé nói:
- Chúng cháu nhặt được con chó này, ai cũng muốn mang về nuôi nên chúng cháu quyết định là đứa nào nói dối giỏi nhất sẽ được nuôi con chó.
- Các cháu không được thi nói dối vì đó là điều tội lỗi. - Nhà chính khách khuyên nhủ. - Khi ta ở tuổi các cháu, ta không bao giờ nói dối và bây giờ cũng vậy...
Bọn trẻ con im lặng một phút rồi cậu bé thở dài:
- Đưa con chó cho ông ấy đi!

 


Ngủ rồi The Em

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 44
  • Thích 0
Trả lời #4 vào: 26-06-2011 23:26:17
Khen đểu

Trưởng phòng gọi nhân viên làm việc rất máy móc lên bảo: \\\"Tôi xin lỗi đã làm anh mếch lòng\\\". Hôm trước tôi đã nói với giám đốc rằng một con khỉ được huấn luyện tốt cũng sẽ có thể làm được công việc của anh. Để sửa lỗi, cuối tháng tôi sẽ đề nghị thưởng cho anh một phần thưởng đặc biệt.

- Một tấm ngân phiếu 100 euro chăng?

- Không. Một buồng chuối thật đẹp.


Sưu tầm - không rõ tác giả.

 


Ngủ rồi bymyside4

Trả lời #3 vào: 26-06-2011 18:21:51
Đọc câu chuyện bác The Em gửi, làm mình nhớ tới chuyện xảy ra cách đây mấy tháng rồi. Mình cũng như ông quan này, đi mua chim mà không hiểu sao có 1 con chim lại đắt \\\" kinh khủng\\\" vậy
Có 4 con \\\" Phượng Hoàng đất \\\" trong chuồng, con nào cũng có giá là 300k.  Sau khi xem 4 con chim kia xong, mình thấy có 1 con \\\" Phượng Hoàng đất \\\" nhốt riêng, nhìn tội nghiệp vô cùng, lông lá xấu xí, già nua, giống như bị bỏ đói, đã thế còn nhốt trong cái lồng bé tí xíu. Khi mình hỏi giá của nó, thì mình té ngửa người khi nghe câu trả lời. \\\"Có người đòi mua 6 đến 7 triệu mà em không bán đâu anh \\\".  
Tại sao nó đắt như vậy ?
Mình xin trả lời, nó là con chim \\\" mồi\\\", nó dùng để bẫy những con chim khác. Nhờ có nó mà người ta bắt được các con chim Phương Hoàng khác.
Bác The Em toàn gửi lên những bài học tốt cho chúng ta noi theo không. Mong các bạn hiểu được bài học của bác The Em gửi tặng cả nhà. \\\" Nhìn lão The Em bề ngoài thế thôi, nhưng bên trong có giá lắm \\\" :laugh:
@ Bác The Em : bác gửi nhiều lên nữa nha hihi

 


Ngủ rồi The Em

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 44
  • Thích 0
Trả lời #2 vào: 26-06-2011 09:15:56
Chuyện ông quan mua chim


Một người nông dân mang ba con chim ra chợ bán, có viên quan đến hỏi mua.
- Con này giá bao nhiêu?
- Thưa quan giá một quan tiền. Con này hay lắm, nó vừa biết hót lại vừa biết múa. Giọng hót của nó không một loài chim nào có thể sánh được.
- Còn con này?
- Thưa quan, giá hai quan tiền. Con này hay hơn, chẳng những nó múa hát được, mà nó còn biết nói tiếng người. Nó khôn ngoan lắm!

Nói đoạn, người nông dân ra hiệu, con chim thứ nhất cất tiếng líu lo, lảnh lót làm quan say mê, còn con thứ hai sau khi hòa giọng cùng bạn mình còn chào hỏi rối rít, nói chuyện tiếng người y như thật, làm quan rất thích thú. Thấy hai con chim có tài lại bán với giá rẻ mạt, quan vội móc tiền ra mua. Còn mấy quan tiền quan định mua nốt con thứ ba.

- Con này bao nhiêu?
- Thưa quan, con này tôi phải bán tới... 3 lạng vàng ạ!
- Sao?

Viên quan kinh ngạc làm rớt cả mấy quan tiền dưới đất nhưng quan kịp nghĩ rằng con chim này hẳn có tài gì đặc biệt đây, liền hỏi:
- Vậy con này làm được những gì nữa?
- Thưa quan, thú thật con này dở lắm, nó già rồi, không biết hót mà cũng chẳng biết nói tiếng người. Suốt ngày nó chỉ lù đù trong chuồng.

- Thế sao bán mắc dữ thần vậy?
- Dạ, vì nó biết ra lệnh cho hai con kia!

Theo Truyện cười dân gian Nam bộ

 


Ngủ rồi The Em

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 44
  • Thích 0
Trả lời #1 vào: 26-06-2011 09:06:34
Xin vay chút vốn \\\"Heartbank\\\" của NTCM ở đây để mở quán nước \\\"Tào lao xịt bộp\\\". Chúc mọi người cuối tuần vui vẻ!

Cô Gái Dễ Tính


Thấy cậu con trai đã 36 tuổi mà chẳng quan tâm đến vợ con, suốt ngày chỉ quanh quẩn bên chiếc máy tính, bà mẹ bèn làm mối cho anh một cô gái xinh đẹp làm cùng nghề.

Nhưng chỉ sau buổi gặp đầu tiên, anh chàng đã lắc đầu từ chối.
- Sao vậy con?
- Cô ấy không đáng tin. Lấy cô ấy chắc con mọc sừng mất.
- Sao con lại nghi ngờ vậy? Cẩn thận kẻo nghĩ oan cho người ta.
- Lần đầu gặp mặt, con vừa hỏi: “Ổ cứng của em có rảnh không, cho anh cắm nhờ cái USB của anh một lát?” Vậy là cô ấy đồng ý ngay tức thì, chẳng cần biết USB của con loại gì, có nhiễm virus hay không.

Tuổi trẻ cười