Chào các bạn,
Rất vui vì trường hợp này được nhiều người nhiệt tình ủng hộ, tuy nhiên cái thắc mắc của tôi vẫn còn: tất cả những việc chúng ta đang làm đều có 1 mục đích duy nhất, đó là mang đến hạnh phúc cho các cháu, chỉ có điều chúng ta cần thảo luận và bàn bạc xem bằng cách nào để cho các cháu được hưởng hạnh phúc trọn vẹn mà thôi. Tôi thấy buồn vì đề xuất của tôi là trao đổi với Thầy để xin đưa các cháu vào Trung tâm nuôi dưỡng trẻ mồ côi Hà Nội không được mọi người quan tâm nhiều, đấy mới là cách mang đến hạnh phúc cho các cháu, mang đến cho các cháu 1 mái ấm gia đình có cha có mẹ, đấy mới là hạnh phúc các cháu cần, đấy mới là nguồn sống nuôi dưỡng tâm hồn các cháu, giúp cho các cháu phần nào quên đi cảm giác mình là con mồ côi. Sống với Thầy với đồng tiền giúp đỡ bấp bênh của mọi người, rồi ốm đau bệnh tật, rồi tuổi ngày 1 lớn các cháu cần có 1 mái ấm gia đình đúng nghĩa để phát triển tâm hồn, tiền chúng ta đóng góp có mua được không?, tình thương của Thầy có bù đắp được không?, sự tổn thương về tinh thần của tâm hồn trẻ thơ có bù đắp được không?
Một địa chỉ tốt, một môi trường tốt có khả năng mang đến 1 mái ấm gia đình cho các cháu nhưng không được ai quan tâm tìm hiểu, mà chỉ chăm vào việc giúp tiền giúp gạo giúp sữa. Sợ Thầy buồn, sợ Thầy không nỡ xa chúng nó, sợ đủ thứ, và nói trắng ra đấy là chúng ta sợ cho Thầy, lo cho Thầy, chứ chúng ta không sợ cho bọn trẻ, kg lo cho bọn trẻ. Đối với bọn trẻ thì sống với Thầy cũng như sống trong Trung tâm, sống với người nào thương yêu chúng cũng vậy, nhưng mình phải suy nghĩ dùm cho tương lai của bọn trẻ chứ, nghĩ cho bản thân Thầy, tình cảm của Thầy là ích kỉ, là hẹp hòi, là thiếu trách nhiệm với lũ trẻ.
Tôi thông cảm với các bạn vì các bạn đưa ra nhiều lý do không thể thuyết phục được Thầy vì Thầy thương chúng nó, không nỡ xa chúng nó, và đấy là nghĩ cho Thầy thôi. Tôi vẫn không thấy ai ủng hộ quan điểm của tôi đưa trẻ về nuôi ở 1 môi trường tốt hơn, có điều kiện nuôi dưỡng hơn và có tương lai hơn. Chúng ta chỉ suy nghĩ cách làm sao để nuôi sống chúng thôi chứ không nghĩ đến việc mang đến 1 mái ấm gia đình có cha có mẹ cho chúng.
Theo thống kê của Trung tâm, số gia đình có điều kiện nuôi dưỡng đến xin trẻ nhiều hơn số trẻ được nuôi ỡ trung tâm vì trung tâm chọn lựa rất kỹ và phối hợp với địa phương của người muốn xin con để xác minh và đảm bảo cho trẻ có 1 gia đình đủ đk nuôi dưỡng. Ngoài ra trung tâm này có nguồn tài trợ từ 1 tổ chức nhân đạo phi chính phủ nên vấn đề vật chất ở đây khá tốt, tôi đã xem qua bữa ăn, chế độ chăm sóc ơ đây không khác gì 1 gia đình khá giả.
Thử so sánh 2 nơi với 2 điều kiện nuôi dưỡng chăm sóc khác nhau, chúng ta là những nhịp cầu nhân ái thì chúng ta sẽ muốn trẻ sống ở đâu???
Vài dòng chia xẻ, mong các bác thông cảm
Jimmii