Tác giả Chủ đề: Góc nhỏ tâm tình  (Đã xem 156245 lần)

0 Thành viên và 15 Khách đang xem chủ đề.

Ngủ rồi ngochanh

  • Thành Viên Gắn Kết
  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 694
  • Thanked: 20 times
  • Thích 1
Trả lời #313 vào: 12-04-2012 17:19:37
ÔNG TƯ VÉ SỐ

Dạo khắp phố phường mấy mươi năm
Đôi tay lắc mãi những thăng trầm
Vượt mấy mùa mưa cùng mấy nắng
Đêm về lặng lẽ phút trầm ngâm

Bên lề có người chẳng tiếc công
Đẩy ông qua một khúc đường vòng
Khề khà tiếng cười vang phố nhỏ
Ấm áp trong tim ngọn lửa hồng

Chiếc áo ai tặng lúc chiều đông
Ai người mua giúp vé số hồng
Đường quanh mưa trắng chiều ngập nước
Xe lắc ông dừng giữa mênh mông

Ông nói đến, đi hãy thong dong
Dẫu cho sương gió vẫn ấm nồng
Yêu thương bên đời còn mãi đó
Ông chẳng muốn gì cho riêng ông

Trong ông chỉ có một ước mong:
Tình thương nhân loại ngập trong lòng
Ai ai cũng sống đời lương thiện
Để đời không còn những bất công

Có những đêm về mưa lâm râm
Nét già quanh mắt vết nhăn thâm
Rộn ràng tiếng hát vang xóm nhỏ
Các cháu bên Ông chẳng âm thầm.            

(ngochanh 12/04/2012)

 


Ngủ rồi ONG GIA

Trả lời #312 vào: 09-04-2012 21:58:14
SƯƠNG TRẮNG MIỀN QUÊ NGOẠI


Đã xa rồi ngoại ơi
Cho tới hôm nay con vẫn thấy
Xóm quê hương sương trắng phủ đầy
Bao năm rồi quê mình vẫn còn đây
Tiếng gà gáy mỗi sớm mai thức dậy
Sao lâu rồi con vẫn thấy thân quen
Ôi quê hương nhành hoa bưởi thơm mát
Đây sông Lô chiến thắng Pháp còn vang
Ngày mới đã lên sương đã tan
Ruộng đồng ngô, khoai đón nắng tràn
Nhớ quê hương!
Những năm đất nước chìm mình trong mưa bom đạn lửa
Ngoại còn là con gái tuổi hai mươi
Xóm nhỏ ven sông quân giặc tới
Lòng căm thù giặc cháy không nguôi
Lũy tre làng dựng hang ngăn quân cướp nước
Người con quê hương bao thế hệ đi trước
Chiến đấu quên mình giữ núi sông
Ngoại ơi!
Quê mình hôm nay đang đổi mới
Đã hết rồi cảnh nheo nhóc lầm than
Hơn 30 năm đấu tranh đất nước đã thắng lợi hoàn toàn
Hôm nay con trở về thăm quê cũ
Khẽ nhắc lòng con gọi ngoại ơi

 


Ngủ rồi My Darling

  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 2.178
  • Thanked: 532 times
  • Thích 2
  • Giới tính: Nam
  • Mạng là ảo nhưng tình thương yêu là có thật!
Trả lời #311 vào: 09-04-2012 10:21:38
Thế rồi tôi cũng xa nàng
 Dù không phải lúc nửa đêm tối trời
 Buồn buồn theo bước chân đi
Và con đường đất biết nói lời biệt ly
Nỗi buồn nặng trĩu ai ơi
Để tôi tê tái , rỉ máu trong tim
Để say ánh mắt nhìn của nàng
Khiến tôi mềm cả nỗi niềm yêu thương
Đường xa nàng đi đường nọ
Còn tôi bước đi trên con đường kia
Để tôi cứ mãi chờ nàng
Nhớ đêm phương đó , nhớ ngày phương em
[/b]

 


Ngủ rồi ngochanh

  • Thành Viên Gắn Kết
  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 694
  • Thanked: 20 times
  • Thích 1
Trả lời #310 vào: 09-04-2012 07:40:08
CHIỀU QUÊ

Cây cỏ ừ thì đứng im
Chiều thì rơi ì ạch
Hoàng hôn rớt trên đầu
Giọt sầu rơi tí tách

Có một người khách lạ
Lạc lối giữa chiều tà
Ráng chiều giăng đám ma
Hốp mấy giọt châu sa

Đôi chim bay mệt lã
Đậu trên cành râm ran
Mẹ quê ra nhóm bếp
Xa khói tỏa mơ màng

Chiều cột hồn lữ khách
Chiều níu buộc chân chim
Chiều bến quê neo đậu
Cho kẻ chẳng về đâu      

(T.P 19/03/2012)

 


Ngủ rồi ONG GIA

Trả lời #309 vào: 08-04-2012 12:40:29

 


Ngủ rồi ONG GIA

Trả lời #308 vào: 07-04-2012 23:17:19
Xin lỗi
Em hỏi gió chiều nay có hát?
Mà xôn xao nghe vọng cuối chân trời
Hay tim mình bất chợt gọi người ơi!
Giữa phố đông bàn chân về đơn lẻ
Em hỏi gió, gió thì thầm thật khẽ
Tên một người chẳng dám gọi thành câu
Yêu thương ơi! Giờ này anh ở đâu?
Da diết nỗi niềm trong từng cơn khắc khoải
Em hỏi mây, mây cứ hoài trôi mãi
Chẳng dừng chân em gửi ước mơ hồng
Kỷ niệm ngày nào anh còn nhớ hay không?
Một thời ta ước làm nền mây trắng
Nối hai đầu anh bên ấy đại dương!
Em hỏi chiều nay hỡi con đường
Ngày anh về đơn côi nào lấp nổi
Có lẽ nào riêng mình em có lỗi...
Lỗi yêu người mà chẳng dám nhận lời yêu
   

 


Ngủ rồi ONG GIA

Trả lời #307 vào: 29-03-2012 22:32:49
BIẾT LÀ VẬY

Tôi cũng thế mà em cũng thế
Bến bờ này đã nhạt nhòa riêng lẻ
Đi trên đường yêu tôi cứ bị nhầm
Trời chiều thu gió lay rụng lá vàng
Biết là vậy buồn cũng đành chịu vậy

Biển bình yên chỗ em
Thì chỗ tôi sóng dữ
Trời đầy sao vẫn tan nát cõi lòng

Gần chục năm
Cùng em bước thong dong
Cuốc bộ sóng đôi trên đường phố
Tôi cứ nhầm vào ba con số lẻ
Nhà của em và của họ hàng em

Giờ thì cơn bão tình đã tan
Lòng vẫn đắng nhưng tình cay đắng

Tôi vẫn sống ở lưng chừng cõi vắng
Cầu mong em hạnh phúc mới bình yên

 


Ngủ rồi ONG GIA

Trả lời #306 vào: 27-03-2012 21:55:09
My Darling đã viết:
Trích dẫn
Rộn ràng hoa gạo tháng Ba,
Một bầu trời thắm như là trong mơ.
Ngắm hoa lòng dạ ngẩn ngơ .
Nhớ về một thuở xa xưa lắm rồi.
Nhớ năm hoa ấy đỏ trời,
Lòng ai vương vấn bồi hồi , lòng ai ?
[/b]


 tiếp theo là cảm xúc về mùa thu

ĐI HẾT MỘT MÙA THU


Lá rụng vàng nơi phố cũ ngày xưa,
Thu đọng lại nỗi buồn thời xa vắng
Anh ra đi không một lời từ biệt
Phố than buồn đơn lẻ một mình em .....


Biết đến bao giờ em mới gặp lại anh
Để được đi bên anh hồn nhiên như ngày ấy
Câu từ biệt ngàn đời không nói nổi
Xa anh rồi thương nhớ cứ đầy vơi...


Em quay về với con phố bình yên ,
Sống lặng lẽ tháng ngày không nguyện ước
Kỷ niệm xưa một đôi lần đánh thức
Những ngọt ngào âu yếm thủa yêu thương

 


Ngủ rồi My Darling

  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 2.178
  • Thanked: 532 times
  • Thích 2
  • Giới tính: Nam
  • Mạng là ảo nhưng tình thương yêu là có thật!
Trả lời #305 vào: 24-03-2012 11:53:17
Rộn ràng hoa gạo tháng Ba,
Một bầu trời thắm như là trong mơ.
Ngắm hoa lòng dạ ngẩn ngơ .
Nhớ về một thuở xa xưa lắm rồi.
Nhớ năm hoa ấy đỏ trời,
Lòng ai vương vấn bồi hồi , lòng ai ?
[/b]

 


Ngủ rồi ONG GIA

Trả lời #304 vào: 24-03-2012 00:24:09

Năm tháng qua đi cứ nhỡ nhàng
Không nói được gì những gì đáng nói
Thời ngu muội xa xưa giờ nhớ lại
cũng đánh thôi chết lặng giữa trời đêm

 


Ngủ rồi ONG GIA

Trả lời #303 vào: 21-03-2012 23:46:36
Đúng là thu buồn nên thơ cũng buồn ...

MẸ CÒNG

Bồi hồi mẹ mải miết cào
Lưng còng phơi nắng kiếm ngao qua ngày
Nắng như thiêu đốt lá cây
Ruột ngao bé tẹo, vỏ dày trắng phau
Xin đừng nắng rát mưa mau
Để cho lòng mẹ đỡ đau mỗi chiều
Một mình nước lọ cơm niêu
Mồ hôi quện với gió chiều miền trung
Nhà quê lam lũ vô cùng
Thương sao một góc miền trung đói nghèo

 


Ngủ rồi thubuon

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 32
  • Thích 0
Trả lời #302 vào: 21-03-2012 23:25:08
Trời chiều gió thổi mây giăng
Mưa như trút nước xóa tan nỗi buồn
Giọt sầu giọt lệ mãi vương
Để tôi nuốt lệ chôn sâu đáy lòng
Đêm về lắng đọng mình ta
Mây tan trăng sáng nỗi buồn còn đây
Mưa ngừng mà lệ cứ rơi
Mong cho một kiếp má hồng qua đi
Để rồi ta lại mình ta
Bay theo gió bạt mây ngàn trời xanh.

 


Ngủ rồi ONG GIA

Trả lời #301 vào: 20-03-2012 21:24:10
bác lehung đã quá khen rùi. Ong gia cũng muốn góp thơ đây




            ĐỜI MẸ


Quê nghèo nên mẹ cũng nghèo
Lèo tèo mớ tép, lèo tèo mớ rau
Một đời nghèo khó khổ đau
Mưa lòng mẹ ướt dàu dàu lòng con
Thêm tháng nhuận mẹ bồn chồn
Lo cái ăn đén gầy mòn đôi vai
Phải đâu ngày một ngày hai
Cửa nhà khốn khó ngày dài lê thê
Đời người lăn lóc vòng xe
Cư lăn lăn mãi ngày về dừng đâu

 


Ngủ rồi lehung73

  • Thành Viên Gắn Kết
  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 1.622
  • Thanked: 93 times
  • Thích 1
  • Giới tính: Nam
Trả lời #300 vào: 20-03-2012 00:00:20
@Onggia..bác suy luận còn hay hơn em nhiều..
Tình yêu
Tắt lịm bao giờ
Mà sao tâm trí
Hững hờ về nhau
Chòng chành
Đến hết mai sau
Con tim nghẹn tiếng
Nỗi đau không lời
Đêm chìm giấc mộng
Chơi vơi
Ngày gom nhặt hết
Rối bời sợi thương
Còn đây
Mấy nét tơ vương
Nên chi nỗi nhớ
Vô thường
Miên man
Hình ai bước
Dưới miền hoang
Đường yêu trắc trở
Chiều vàng rưng rưng
Thì thôi cúi mặt
Xin đừng...
Non xanh còn đó
Chim rừng còn đây
Tình yêu dẫu chút hao gầy
Người ơi
Giữ lấy đong đầy tháng năm


Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương.
 


Ngủ rồi ONG GIA

Trả lời #299 vào: 18-03-2012 23:24:49
Tôi.
Một đời lang thang.
Em.
Bờ xa quạnh quẽ.
Nắng rã chân đê, con đò xưa lặng lẽ.
Một lối về.
Mưa nắng ngậm lời ru.


xin phép bác lehung ong gia bình một chút về câu thơ này nha.
Dường như câu thơ trên đang diễn tả một tâm trạng của một người đã đủ đế độ chín để nhìn nhận cuộc đời sau bao nhiêu sóng gió, thăng trầm mà mình đã từng trải qua trong mỗi bước đường của cuộc sống. Sự chân thành cho đi đã không được nhân lại. Một người vẫn mãi lang thang như cố tìm kiếm đâu đây bóng hình một ai đó nhưng càng tìm càng xa, chỉ thấy một bờ xa quạnh quẽ mà thôi. Chân đê cũng bị nắng rẽ làm đôi, con đò đã xưa nhưng vẫn lặng lẽ mặc tiếng gọi của ngày tháng.....một chút gì đó đượm buồn trong tâm hồn tác giả...