Lời bình cho bài thơ mưa của Ngochanh
Có một nhà triết học đã từng nói “ khônng ai có thể tắm hai lần trên một dòng sông” đúng vậy trong bài thơ ngochanh đã viết mưa này có giống những mưa qua đương nhiên rồi làm sao mà giống được, làm sao có thể lạp lại y nguyên cơn mưa của một ngày nào đó ta đã từng chứng kiến trong quá vãng được. Thế nhưng phải là một tâm hồn nhạy cảm và tinh tế lắm nhà thơ mới có thể nhận ra sự khác biệt của cơn mưa mà thi nhân đang tiếp nhận, mưa vẫn thế, nước vẫn do đó mà ra nhưng nếu mưa chỉ có đơn thuần là vậy thì hồn của bài thơ đã không còn nữa rồi, ở đây tâm trạng của nhà thơ đang hồi tưởng, đang có một cái gì đó thôi thúc mãnh liệt lắm nhưng cũng thật nhẹ nhàng, tinh khiết bởi chăng đó chính là tình yêu quê hương đất nước được kết tinh trong sự cảm nhận của một tâm hồn dạt dào cảm hứng..
Hạt nhỏ hạt to rớt hiên nhà
Tí tách lăn tròn ra ngoài ngõ
Bềnh bồng tình tang xuống sông xa
Có những mùa mưa một mình ta
Trầm ngâm lặng lẽ nhớ quê nhà
Sân ngoài khạp nước mưa mẹ hứng
Một gáo mát lòng khách đường xa
Mưa từ con rạch nhỏ mưa ra
Cho sông thêm lớn nước đậm đà
Xanh rau, cao lúa thêm ngọt mía
Sờn vai áo mẹ, giọt mưa sa
Thế đấy đọc đoạn thơ ta mới thấy hết nhà thơ không chỉ cảm nhận cơn mưa bằng mắt mà bằng chính cả chiều sâu của tâm hồn, mưa làm cho ta trầm ngâm lặng lẽ nhớ quê nhà, mưa làm ta nhớ đến gáo nước của mẹ, mưa sờn vai áo mẹ...những cảm nhận như thế rất thân quen nhưng nếu không có một chút lang thang của người nghệ sỹ chúng ta có khi không nhận ra được
Mưa này có giống những mưa qua?
Mưa thấm ruộng khô mùa nắng hạ
Đường quanh lối nhỏ bong bóng nước
Hạt về quê cũ, hạt nơi xa.
Vẫn lặp lại cách hỏi như thế để kết thúc bài thơ, cám ơn ngochanh đã đưa ta về với những gì thân quen và bình dị nhất đó là cơn mưa quê hương. Nhờ đó ta biết yêu quê hương nhiều hơn, biết trân trọng những gì ta đang có để mỗi người chúng ta lớn lên và sống tốt hơn phải chăng đó cũng chính là thông điệp mà nhà thơ muốn gửi tới độc giả chúng ta.
TRƯỜNG GIANG