khoảng lặng
kỉ niệm qua đi
Em mới thấy mình vội vã
Lục tìm hoài
Trong khoảng lặng xa xăm
Không ánh nắng
Không hoàng hôn
Và gió
Chỉ còn một mình với yên lặng mênh mông
Đứng trước biển
Bỗng thấy mình nhỏ bé mông lung
Này là gió
Cát
Trái tim đau trong câm lặng
Này là niềm tin em đã từng thắp sáng
Nay chợt vỡ òa
Có ai đủ giàu để mua quá khứ không anh
Miền kí ức toàn mưa và nước mắt
Đủ để xòa nhòa khoảng lặng
Xóa nhòa anh!