Gió thổi về mưa đứng đợi không mưa
Đêm ru ngày phiêu
giấc mơ trưa...
Lòng lãng đãng những giọt buồn ngọt lịm
Đợi đêm về... để đếm cả cô đơn...
Gió thổi về mưa đứng đợi không mưa...
Cỏ quyện vào đêm hằn tình buồn như đá
Kẻ ra đi lòng đau như biển cả
Nụ hôn xót xa
Tình yêu đã qua?
Những ngày không em... mưa rơi dài mãi mãi
Phố âu sầu.
Anh đi.
Lòng trống trải...
Có những điều nhất định phải cả hai
Cái chết đã phôi thai
...thì tìm nhau hoài chẳng thấy...
Lời thánh ca nhỏ nhoi, ngân lên trong suốt
giọt nước mắt của ai lặng rơi
...trong tiếng thở dài chau chuốt
này em,
anh là gió, bởi sinh ra anh là gió
em là cây bởi cuộc sống bỗng như cây...
lá như mưa, trút trong lòng sâu thẳm
nhưng cây vẫn lặng im chờ đợi suốt ngàn năm...
hy vọng
khổ đau
mê mải
và chợt tỉnh giữa đêm...
Nhưng em yêu,
cuộc sống chỉ định bởi một chữ \\\"phiêu\\\"
nếu lòng em chết, là ngàn lần em chết
nếu niềm tin hết là tình yêu tì vết
thả chiếc lá vào lòng, để ép một niềm thương
gió mãi vấn vương
loanh quanh bên cây
đong đầy niềm tin lại