Thằng Hận
Vậy là thằng Hận cũng đã nhập viện...
Nhớ ngày nào đó, em một cô gái ở miền sơn cước xa xôi. Chẳng biết cánh sóng VNMB nào đã đưa đẩy em đến gần tôi.
Và.... Cũng không biết tự bao giờ tôi với em đã trở thành thân thiết. Có những đêm chúng tôi tâm tình đến gần sáng.
Rồi ngày em đưa thằng Hận đến nhà tôi. Thằng Hận bị khiếm thị, nó có tiếng hát thật mượt mà ...nhưng buồn bã sao đó.
Cũng như cái cách em và tôi biết nhau. Em cũng biết thằng hận trên điện thoại....những buổi trò chuyện đó.
Thằng Hận đã được nhóm bạn giới thiệu đến em với cái tên là út Thương...
Thằng Hận nói với em.
- Chị Hà ơi ! em bị ung thư giai đoạn cuối rồi. Em sắp chết rồi.
Nghe mà sót xa...Thằng hận mới có hơn hai mươi tuổi đầu. Em nói với tôi.
- Chị Nga à, em nuôi đàn gà này lớn chút, em xuất chuồng. Có tiền em đưa thằng út Thương đi kiểm tra.
Ra vậy nên trên hội nghị VNMB. Em có cái tên là Hà \\\" Cúc Cu\\\". Rồi Hà \\\" Cúc cu\\\" cũng đã bán đàn gà .
Trừ các khoản nợ nuôi gà, em còn ngót 4triệu. Em đưa thằng út Thương, chính là thằng Hận đó xuống Hà Nội kiểm tra.
Nhìn em tay xách nách mang, tay dẫn thằng út Thương đến nhà tôi. Mà tôi không kìm được cảm xúc. Có cái gì đó cứ ngèn ngẹn trong tôi.
Bữa cơm đầu chúng tôi ngồi ăn bên nhau. Mâm cơm đạm bạc, nhưng tình cảm chúng tôi thật mặn mà chân tình.
Tôi hỏi chuyện út Thương.
Má út Thương đang mang thai nó, thì ba nó mắc bạo bệnh qua đời đột ngột. Để lại cái gánh nặng 3 đứa con riêng của ông cho má nó.
Rồi cái ngày nó cất tiếng khóc chào đời. Vào cái ngày đầu tháng sáu của mùa hạ. Nó sinh ra mà không nhìn thấy ánh mặt trời.
Nó bị mù bẩm sinh. Má nó chẳng biết hận gì...Hận ba nó đã bỏ bà trên đời này góa bụa...Hay má nó hận ông trời bất công.
Nên má nó đặt cho nó cái tên HẬN.....Vậy là từ khi nó có mặt trện mặt đất này. Cái tên Hận đã theo nó. Thằng Hận kể ;
- Sáu tuổi con đã đi bán vé số... Mười hai tuổi má con lại bỏ con về với người ba mà con chưa từng nghe tiếng.
Từ đó con sống cùng với những người anh cùng cha khác mẹ. Ngày ngày con vẫn đi bán vé số, về nộp tiền cho anh hai.
Nhưng .....Vợ của anh hai vẫn cho là con ăn bám. Bả cho con ăn mà như cho chó ăn vậy. Con không nhìn thấy chứ mũi con còn thích mà.
Bả múc cơm cho con vào cái bát không rửa từ mấy hôm cho con ăn. Khi con nói bả còn đánh mắng con. Con không chịu được nên con bỏ đi .
Vậy ra thế, nên thằng Hận mới từ Bạc Liêu xa tít mà tắp. Mù lòa lang thang ra tận miền Bắc này. Nó theo một đoàn hát rong kiếm ăn .
Những người bạn nó cũng như chị Hà \\\" Cúc Cu \\\" đã gọi nó với cái tên là út Thương. không muốn nó mang cái tên Hận nữa.
Mong muốn là từ đây nó sẽ luôn được yêu thương, luôn được ấm áp.
Hà \\\" Cúc Cu \\\" đưa thằng út Thương đi cả thảy bốn bệnh viện để kiểm tra. May không có tế bào ung thư, không có vi trùng lao hạnh.
Nhưng vòng quanh cổ nó từng mảng da sần sìu nở loét, máu mủ từ đó chảy ra. Những ngày Hà \\\" Cúc Cu \\\" và thằng út Thương ở nhà tôi.
Tối tối là Hà \\\" Cúc Cu \\\" lại lau rửa cho nó. Nhìn Hà chăm sóc cho út Thương như mẹ chăm con vậy. Thằng út Thương nước mắt rưng rưng.
Tôi phải cố nạt nó.
- Con trai gì mà động chút lại khóc.
Nhưng thằng út Thương nói.
- Con không khóc sao được. Chị Hà có họ hàng gì với con đâu, vậy mà đã bỏ tiền ra đưa con đi trị bệnh.
Cô có biết con là ai đâu, vậy mà đã bao bọc con. Cho con ăn, cho con ở.....
......Giờ thằng Hận út Thương đã có kết quả xét nghiệm. Nó bị nhiễm một loại nấm gì đó. Bác sĩ nói rất nguy hiểm. Bác sĩ nói phải nhập viện.
Hà \\\" Cúc Cu \\\" cuống lên với tôi.
- Giờ thằng út Thương nằm viện thì em biết làm sao chị Nga ơi. Em còn con bé ở nhà. Rồi còn lợn gà nữa, biết xoay làm sao đây.?
Tôi cũng không biết tính sao... Tôi điện thoại đến nhóm sinh viên tình nguyện, nhờ các em giúp.
Nay thằng Hận út thương đang điều trị tại Bệnh Viện Da Liễu Trung Ương. Thằng Hận vẫn cần lắm những tấm lòng.
Mong sao những tấm lòng hãy đến với thằng Hận út Thương .
Nguyễn văn Hận....Dãy D1 phòng 201 giường số 3 Bệnh viện Da Liễu TU Cổng sau Bệnh viện Bạch Mai.
Số điện thoại của thằng Hận 0928044841
(
Số tài khoản đã bị xóa bởi Admin)