Cám ơn anh ThaiDzuy đã nhắc em nhen..! ^^
Em đã điện thoại hỏi thăm tình hình cô chú, cô Phol nay đã vô hết 8 đợt hóa chất, nay đi lãnh thuốc về uống mỗi tuần, cô bảo cô đã đỡ hơn nhiều, ăn uống có phần ngon miệng hơn nhưng bác sĩ dặn cô phải khám cái U ở dạ dày theo đúng hẹn. Cô Phol mới nói chuyện được ít thì chú Kim Hận nghe máy, ở đầu dây bên kia là giọng khản đặc, khào khào.
Chú bảo chú bị viêm thanh quản ba tháng nay, nói chuyện không được, tuần nào cũng đi lãnh thuốc, uống nước giá mà vẫn không đỡ.
Ice có hỏi thăm đứa cháu- con của người con út của cô chú, cô kể \"Nay nó học lớp 3 rồi, thím bệnh đi nằm bệnh viện suốt nên gởi nó cho bà con chòm xóm, ai cho gì thì ăn nấy, mỗi người giúp một bữa. Ở lớp thì có cô giáo với bạn bè nó chứ ba má nó đi làm hồ ở thành phố một năm về một lần, điện lên kêu khổ quá thì nó gởi ít tiền về, chứ không là thôi.. Mình phải điện cho nó đó con, nó chả bao giờ điện lại cho ..\"
Ice cũng hỏi số tiền giúp đỡ mỗi tháng như vậy cô chú xoay sở sao, cô nói..\" có tiền giúp đỡ gia đình thím mang ơn, mừng lắm, xung quanh người ta cũng cho gạo cho nước tương, ở xa người ta nghe khổ người ta cũng cho gạo ăn.. nhưng không ai cho tiền..\"
\" ..Rồi nhỡ sau này không có tiền thì sao ạ? \"
\" Thì thím cũng phải chịu thôi..chứ chả biết làm sao!\"
Câu chuyện của icebox và vợ chồng chú Kim Hận.