Chào cả nhà!
Sau 1 tháng 5 ngày ở Viện châm cứu thì hôm qua 2 bà cháu đã xuất viện; HBL đã đưa thêm
1.000.000d để bà thanh toán viện phí ( chi hết 1.097.00dd ); còn tiền đặt cược lúc nhập viện là 500.000d thì để bà mua vé ô tô vào Đà Nẵng. Bác sỹ kê đơn thuốc cho bé về nhà uống, HBL đã mua cho bà hết
1.009.000d.
Như vậy Tổng chi phí cho cả đợt điều trị là
6.000.000d, HBL đang ứng chi khoản tiền này,
Sau đợt 2 bà cháu cùng ốm, cháu sốt thì kèm lên cơn động kinh chừng 10 ngày nên cũng không châm cứu được, bác sỹ điều trị trực tiếp đã khuyên bà cháu nên đưa cháu quay về quê.
HBL cứ tưởng là do hết tiêu chuẩn BHYT nên tìm mọi cách, mọi phương án để cố gắng giảm CP khi cháu điều trị ở đây với hy vọng sử dụng tiền của các bạn cho được thời gian chữa bệnh dài hơn ( chẳng hạn như đã nhờ được gd cho bà ở nhờ, tự nấu ăn lấy để bà chữa ngoại trú ).
Để hiểu kỹ hơn bệnh tình của cháu, sáng nay HBL đã đến Viện để trao đổi trực tiếp với bác sỹ Thủy ( người chữa cho cháu đợt đầu tiên, khi cháu hơn 3 tuổi ), được biết:
Cháu bị bại não tương đối nặng lại kèm bệnh động kinh nên là 1 ca khó chữa, khó tiến triển.
Trước dây, do bà cháu đưa cháu đi chữa lúc còn nhỏ và đi liên tục trong 2 năm được khoảng gần 10 đợt nên khả năng tiến triển còn hơi rõ nét ( mà kết quả rõ nét nhất chính là đợt DD chúng ta cùng bên Cha mẹ nhân ái giúp hồi năm 2011. Chính vì vậy HBL nhiều hy vọng lắm). Nhưng bây giờ cháu đã sang 7 tuổi ( không còn ở giai đoạn tốt nhất cho chữa bệnh )mà trí tuệ rất kém nên BS tiên lượng khó mà tiến triển nhiều được cho dù có chữa kiên trì nhiều đợt nữa ( chưa kể kinh tế của bà cũng không thể đeo đuổi nhiều năm nữa; ai giúp thì cũng có giai đoạn mà thôi).
Trước khi gặp BS thì HBL cũng đã tìm hiểu về căn bệnh này trên mạng, tìm hiểu ở vài hc có con bị bại não nên khi BS nói vậy thì HBL đã quyết định tâm sự, phân tích và động viên bà nhìn thẳng vào sự thật để chấp nhận, không kiên trì theo đuổi nữa; bà cứ tự xoa bóp để giúp cháu đỡ cứng xương khớp và cho cháu uống thuốc chữa động kinh cả đời để cháu không bị co giật đau đớn. HBL nhìn thấy cháu ngồi ăn cơm bà nhá, tay cũng biết đòi cầm vật này vật kia, nằm xuống ngồi lên xoay chuyển mình được mà thấy mừng cho cháu ( so với lần đầu nhìn thấy) nên rất buồn và vẫn có phần nuối tiếc khi phải phân tích cho bà điều đó, những người cùng phòng họ cũng ủng hộ lời góp ý của mình ( tất cả các bé HBL thấy trong Viện đều bệnh nhẹ hơn bé Trà My và đều dưới 6 tuổi ). Bà cháu đành chấp nhận số phận vậy! Lúc chào 2 bà cháu, cứ nghĩ rằng khó mà gặp lại cháu lần nữa mà thấy buồn nhớ ...
Tối nay bà đã lên ô tô để vào Đà Nẵng. Chúc 2 bà cháu luôn được bình an.
HBL viết hơi dài, cả nhà thông cảm nhé!
Thân!