Tác giả Chủ đề: MẮC TÂM THẦN VÌ...HỌC  (Đã xem 2249 lần)

0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.

Ngủ rồi hoaibao1996

Trả lời #1 vào: 14-12-2012 20:52:58
Mắc tâm thần vì... học
07:57\\\' 19/12/2005 (GMT+7)
Trong phòng khám bệnh Khoa Nội thần kinh, Bệnh viện C, Phan Đức D. (HS lớp 8 một trường chuyên tại TP.HCM) hét lớn: \\\"Có một vòi nước chảy vào hồ với tốc độ 10 lít một giờ. Dưới đáy hồ lại có một vòi nước chảy ra với tốc độ 5 lít...”.


D. có khuôn mặt thông minh, sáng sủa nhưng đôi mắt lại vô hồn. Suốt cả tiếng đồng hồ, cháu ngồi im không nhúc nhích, chỉ thỉnh thoảng lảm nhảm những công thức toán học, lúc thì thầm nho nhỏ, lúc hét to.

Mẹ D. kể với bác sĩ: “Tối qua cháu vẫn học bài rồi đi ngủ bình thường. Nhưng sáng nay, lúc gọi cháu dậy để chuẩn bị đến trường, thì đột nhiên cháu nói năng lảm nhảm, không còn nhận ra cha mẹ, anh chị em mình nữa...”.

Sau khoảng 1 giờ kiểm tra tim, phổi, làm điện não đồ, BS.Dương, người trực tiếp khám cho D. nhận thấy sóng não của em có những dấu hiệu bất thường, biểu hiện của hội chứng rối loạn tâm thần.

Cũng tại phòng khám bệnh Khoa Nội thần kinh của Bệnh viện C sáng hôm ấy, có một nữ sinh lớp 12, bị hai ông anh kèm chặt hai tay, ấn ngồi xuống ghế. Nhưng khi vừa buông ra, cô nữ sinh đã bất ngờ nhảy lên, tát tới tấp vào mặt một nam y tá khi người anh trai của cô đang đọc họ, tên, ngày tháng năm sinh của cô cho anh y tá ghi vào bệnh án. Vừa tát cô vừa tuôn ra một tràng tiếng Anh là... bài học về động từ bất quy tắc.

Anh trai cô kể: \\\"Nó mới phát đến mấy ngày nay thôi, hễ thấy trong nhà nói chuyện với người hàng xóm nào, nó cũng đánh. Gia đình tui từ trước đến giờ đâu ai bị bệnh này”.

TRĂM TỘI TẠI...HỌC

Gia đình cô nữ sinh này có ba anh em, cô là con út. Hai anh cô đều thi đậu đại học nên yêu cầu của gia đình là cô cũng phải đậu đại học. Thế là, cô học ngày học đêm, không đêm nào cô đi ngủ trước 1 giờ sáng. Học ở trường sợ chưa đủ, ba má cô mời thầy về nhà dạy kèm.
Theo một thống kê của BV Tâm thần Trung ương 1, trong năm 2004 và 2005, số người đến đây khám vì các triệu chứng \\\"không bình thường\\\" là gần 8.000 người, trong đó 30% là học sinh, sinh viên.
Không ngày nào cô không nghe câu nói, khi thì của ba, lúc thì của má: \\\"Nuôi mày ăn học như vậy, mà mày không đậu thì đừng trách tao\\\".

Theo các bác sĩ, chính những lời “hăm dọa\\\" ấy là áp lực đã đẩy cô nữ sinh rơi vào tình trạng tâm thần, thể \\\"hoang tưởng liên hệ\\\". Trong suy nghĩ của cô, khi thấy anh trai cô nói chuyện với y tá, cô cho rằng họ đang nói về mình, nói về việc thi đại học của mình!

Với trường hợp Phan Đức D.,  nguồn gốc của mọi sự cũng là sức ép học hành. Mẹ cháu cho biết: \\\"Cháu học bán trú từ 7h30 đến 16h30. Về tới nhà, ăn cơm xong cháu đi học thêm tiếng Anh ở một trung tâm ngoại ngữ từ 19h- 20h30. Sau đó, cháu ôn bài, làm bài đến khoảng 11h khuya rồi đi ngủ\\\".

BS.Dương hỏi: \\\"Chủ nhật cháu có được nghỉ không?\\\". Mẹ D. ngập ngừng: \\\"Dạ, chủ nhật buổi sáng có thầy đến nhà kèm thêm môn toán, buổi chiều kèm thêm môn hóa, lý\\\".

Theo giải thích của BS.Dương, các học sinh trên mắc \\\"hội chứng loạn nhớ”, thể \\\"nhớ giả\\\". Nghĩa là, đối với những sự việc có thật trong cuộc sống của người bệnh, xảy ra vào một thời gian, không gian nào đó, thì người bệnh lại nhớ vào một thời gian, không gian khác.

BS.Dương cho rằng: \\\"Nguyên nhân của chứng loạn nhớ là do sức ép quá lớn của việc học hành, nhất là những môn học người bệnh chậm tiếp thu, nhưng bị ép phải tiếp thu như mọi học sinh khác. Bệnh này hoàn toàn có thể chữa lành nhưng nếu không thay đổi phương pháp học tập, cũng như không dành thời gian cho nghỉ ngơi, giải trí, thì bệnh sẽ tái phát. Mỗi lần tái phát, bệnh càng nặng hơn và đến một lúc nào đó, sẽ không hồi phục được\\\".

BNH TÂM THẦN CŨNG TĂNG THEO MÙA

Cũng BS.Dương cho biết thêm: \\\"Tại Khoa Nội thần kinh của chúng tôi, thời điểm bệnh nhân được người nhà đưa đến khám nhiều nhất là trước và sau mỗi kỳ thi đại học. Trước ngày thi, bệnh nhân rối loạn tâm thần khẩn cấp vì bài vở quá nhiều, vì tâm lý sợ không đậu, vì sức ép của gia đình. Còn sau ngày thi thì mặc cảm với bạn bè vì thi rớt, vì sự khinh rẻ của cha mẹ, vì bi quan, tuyệt vọng khi cho rằng cánh cửa tương lai đã khép kín\\\".

BS. Dương nói: \\\"Mặc dù đã chữa lành, đã thay đổi cách sinh hoạt, nhưng hội chứng rối loạn tâm thần khẩn cấp vẫn còn nằm đâu đó trong tiềm thức người bệnh. Sau này, ra đời, khi đi làm và gặp phải những áp lực căng thẳng của công việc, hoặc sinh kế và thậm chí ngay cả chuyện tình cảm gia đình, thì nó có khả năng tái phát.

Cho đến nay, đã có nhiều biện pháp \\\"giảm tải\\\" cho học sinh được các ngành chức năng đưa ra bàn luận và áp dụng. Nhưng nhiều bậc phụ huynh vẫn chưa thực sự quan tâm \\\"giảm tải\\\" cho con em mình trong học tập. Hầu hết đều thúc ép con em mình \\\"ráng học” để khỏi thua sút người khác\\\".

Bệnh tâm thần là bệnh do hoạt động của não bộ bị rối loạn gây nên, tạo thành những biến đổi bất thường trong ý nghĩ, cảm xúc, hành vi và tác phong của người bệnh. Mà một trong những nguyên nhân gây ra rối loạn hoạt động của não bộ, chính là áp lực học hành nhưng lại không có thời gian nghỉ ngơi, giải trí thích hợp.

(Theo An Ninh Thế Giới)
TỰ TỬ VÌ ÁP LỰC HỌC CĂNG THẲNG?

TT - Mười năm liền là học sinh giỏi. Năm lớp 9 đoạt giải 3 HS giỏi môn địa lý thành phố. Vậy mà chỉ chưa đầy hai tháng đầu của năm học, Đ.T.K.N. (lớp 11A4 THPT Nguyễn Hữu Cầu, Hóc Môn) đã tìm đến cái chết vì chuyện học...
Giọt nước làm tràn ly!
Rất may, N. đã được cứu sống! Tại Bệnh viện Trưng Vương, chúng tôi đã được nghe N. tâm sự về hàng loạt các sự kiện không vui.
“Chỉ còn khoảng ba phút nữa là hết tiết văn, đứa bạn ngồi phía dưới nhờ chỉ làm bài tập toán. Em vừa quay đầu lại, ngay lập tức thầy giáo phát hiện và ghi tên vào sổ đầu bài. Mẹ em đã bị mời lên trường làm việc và em đã bị hạ hạnh kiểm xuống bậc D. 11 năm đi học, lần đầu tiên em bị cú sốc lớn như thế.
Vài ngày sau đó, một chuyện buồn nữa lại đến. Bài giải toán trên bảng của em lúc đầu thầy thừa nhận là không làm theo cách của thầy nhưng giải đúng, dù hơi dài dòng. Tuy nhiên, sau khi em giải thích thì thầy lại cho rằng sai và cho 0 điểm. Uất ức! Nhưng em không biết phải làm sao.
 
“Thật đáng tiếc khi chúng ta để xảy ra chuyện này. Cha mẹ và thầy cô nhiều khi vẫn còn quen với lối giáo dục áp đặt. Hơn nữa, có lẽ thể chất của em cũng yếu (do một ngày chỉ ngủ được ba giờ) nên cũng khó đủ sức để học tập quá căng thẳng như vậy.
Ở trường thầy la, về nhà bố mắng, cộng với thần kinh không vững vàng sẽ khiến các em cảm thấy như rơi vào tình cảnh không lối thoát, không ai hiểu, thông cảm và chia sẻ, từ đó dẫn đến những ý nghĩ tiêu cực. Đó là hệ quả của áp lực học tập quá nặng nề, của phương pháp giáo dục không phù hợp của gia đình và thầy cô. Người lớn không tin cậy trẻ con, không gần gũi, không hiểu được tâm trạng sẽ rất dễ làm cho các em bị tổn thương và mất niềm tin”.
TS tâm lý
ĐINH PHƯƠNG DUY
Năm học mới bắt đầu chỉ vài tuần nhưng em thật sự thấy mệt mỏi và căng thẳng. Ngoài giờ học chính khóa buổi sáng, buổi chiều tụi em còn phải học thêm 12 tiết/tuần. Bài tập thì chất chồng. Nhiều đêm 12g mới ngủ nhưng 3 giờ sáng đã phải thức dậy để  làm bài tập. Lớp đã thảo đơn kiến nghị gửi ban giám hiệu (BGH) trường về việc này.  
Về nhà em xin ba mẹ cho chuyển trường nhưng ba mẹ không đồng ý.
Giọt nước làm tràn ly diễn ra vào giờ học toán sáng 18-10. Bữa đó, hầu hết học sinh (HS) trong lớp đều chưa hoàn thành bài tập thầy giao, cả lớp thống nhất “ai bị thầy đuổi ra ngoài thì đồng loạt đứng lên xin giúp”. Sự việc diễn ra đúng như dự kiến. Em đã đứng lên và bảo các bạn cùng đứng lên. Thầy đã qui em vào cái tội “sách động HS trong lớp” và đuổi mình ra khỏi lớp. Sợ đứng trước cửa lâu thì lớp sẽ bị ghi tên và trừ điểm thi đua, em lên phòng BGH.
Thầy hiệu phó gọi em vào và hỏi “đã nhận ra lỗi của mình chưa”. Em nói em không có lỗi gì cả. Thầy bảo em khai báo không trung thực. Lúc về, thầy còn dặn: “Em về nhà suy nghĩ lại lỗi của mình. Nếu ngày mai vẫn chưa nhận ra lỗi thì BGH sẽ xử lý theo kiểu chưa biết lỗi!”.
11 năm đi học chưa hề bị vi phạm điều gì, giờ xảy ra sự việc như thế, em nghĩ  có thể sẽ bị đuổi học. Về lớp, hỏi đứa bạn bên cạnh “nếu nghỉ học thì sẽ làm gì?”, nó bảo “không thể làm được gì hết”. Em quyết định uống thuốc chuột”.
Quá nhiều áp lực
Trích “đơn kiến nghị” của tập thể HS lớp 11A4 gửi BGH Trường Nguyễn Hữu Cầu:
“Chúng em ký tên dưới đây là tập thể 44 HS của lớp 11A4, kính gửi đến quí thầy cô lá đơn này với những ý kiến và nguyện vọng của mình. Lý do: chúng em chịu quá nhiều áp lực trong học tập, đặc biệt ở hai môn toán và địa… Môn toán: thầy quá thiên về lý thuyết nhưng yêu cầu ứng dụng cao... Tâm lý chung của chúng em vào mỗi đầu giờ toán là: “Không biết mình có bị “xử trảm” hay không?”.
Bài tập thầy cho quá nhiều nhưng thời gian giải quá ngắn. Áp lực đặt ra cho chúng em là những điểm 0 của thầy. Thầy yêu cầu cao trong những bài kiểm tra, đòi hỏi chúng em phải tra cứu nhiều sách tham khảo. Nhưng bài tập sách giáo khoa và đề cương chúng em còn không đáp ứng hết thì thời gian đâu mà nghiên cứu bên ngoài. Và chúng em còn phải học bao nhiêu môn khác nữa...
Sáu tuần lễ đi học nhưng chưa bao giờ chúng em được hưởng một ngày nghỉ ngơi đúng nghĩa. Môn địa: một tiết 45’ nhưng dường như là cả thiên niên kỷ đối với lớp chúng em, nhất là tiết thực hành… Những câu hỏi của cô thì chỉ mình cô hiểu. Một bài thực hành không hề được hướng dẫn trước nhưng lại lấy điểm. Chúng em tha thiết mong các thầy cô một ngày nào đó đến dự giờ môn địa, tiết thực hành...”.
Ông Phạm Văn Hùng - hiệu trưởng Trường THPT Nguyễn Hữu Cầu - cho biết đã đọc lá đơn kiến nghị của HS lớp 11A4 và cũng đã làm việc với các giáo viên liên quan đến vụ việc của HS K.N.. Ông cũng đã yêu cầu hai giáo viên (GV) môn toán và môn địa điều chỉnh phương pháp dạy học, chỉ cho bài tập ở mức độ vừa phải. “Sự việc vừa qua là một bài học cho chúng tôi. Nhà trường sẽ nghiêm túc rút kinh nghiệm trong việc quản lý GV, theo dõi sát hơn vấn đề giảng dạy của GV. Và chính bản thân GV cũng cần lắng nghe và chia sẻ với HS nhiều hơn” - ông nói.
Trong khi đó, theo bà Nguyễn Thị Thảo Linh - mẹ của HS Đ.T.K.N., khoảng giữa tháng 9-2006 bà được GV chủ nhiệm mời lên trường làm việc về hai chuyện: đang trong giờ học văn mà con tôi làm việc khác, cãi lời thầy dạy toán. GV chủ nhiệm có yêu cầu bà về nhà giáo dục con phải “nghe theo lời thầy và làm theo lời thầy”.
“Về nhà hỏi chuyện, con tôi nói “bị oan” và xin chuyển trường. Ông xã tôi gạt đi, la rầy cháu, bảo cháu không được hỗn với thầy. Vốn rất thương con, đặc biệt quan tâm đến việc học của con  nhưng ông xã tôi nóng tính nên hay lớn tiếng với con. Chuyện nhà trường mời phụ huynh lên làm việc, cháu nó rất sợ ba biết...”.
HOÀNG HƯƠNG  - MINH GIẢNG
 
“HỌCẾN MUỐN PHÁT KHÙNG”
Con tôi hiện học lớp 8 tăng cường tiếng Anh ở một trường THCS tại quận Phú Nhuận, TP.HCM. Chương trình học hết sức nặng nề, đè nặng lên đôi vai trẻ thơ.
Môn học ôm đồm đủ thứ, chương trình học quá nặng, nên không tránh khỏi nhà trường và giáo viên phải dồn ép các em học sinh “học ngày không đủ, tranh thủ học đêm, học thêm giờ nghỉ”.
Đặc biệt, ngày thứ sáu là “ngày kinh hoàng” nhất với mẹ con tôi. Bởi để chuẩn bị bài cho ngày thứ sáu, tối thứ năm con tôi phải học và làm bài tập đến bảy môn khác nhau. Cụ thể, ngày 19-10 vừa qua (và tất cả các tuần trước đều gần như vậy) con tôi đã phải học đến muốn phát khùng vì bài vở quá nhiều.
Đầu tiên là môn sử. Phải học thuộc lòng bài “Phong trào công nhân quốc tế cuối thế kỷ 19 đầu thế kỷ 20” dài hai trang vở, làm sáu bài tập sử. Môn hóa: học thuộc 30 nguyên tố hóa học (phần hóa trị), làm bốn bài tập hóa trong sách bài tập, thêm năm bài luyện tập hóa chương 1. Làm xong chín bài tập này dài gần mười trang vở. Môn toán: làm ba bài tập đại số, học bài hình bình hành, làm thêm hai bài tập khác. Anh văn: ôn unit 1,2,3 chuẩn bị kiểm tra một tiết, xem lại 60 câu bài tập trong đề cương ôn kiểm tra. Lý: học bài áp suất, làm một bài tập vận dụng. Công nghệ: đề cương ôn tập kiểm tra một tiết (10 câu lý thuyết, 10 câu bài tập).
Sau khi đã mệt nhoài với sáu môn kia đến 23g đêm, con tôi bắt đầu nằm lăn ra học môn nhạc, lẩm nhẩm như mê sảng: “la, si, đô, rê, mi, đồ, mi, mi…”.
Không ít lần, đồng hồ chỉ gần 12g đêm con tôi ngủ thiếp trên nền gạch. Trên ngực nó còn úp quyển vở. Tôi gọi con vào phòng ngủ, lòng se thắt vì nó hoảng hốt bảo rằng vẫn còn một môn chưa học xong. Sáng 5g50 đánh thức con dậy để vệ sinh, rồi ăn sáng để kịp 6g30 có mặt ở trường. Buổi trưa, 11g về đến nhà, con tôi vừa ôm tô cơm vừa tiếp tục học bài, hoặc làm bài tập để 12g30 lại tiếp tục đến trường. 17g về đến nhà, tắm rửa, ăn uống xong, nghỉ ngơi chỉ được khoảng một giờ lại lao vào học. Chưa đầy hai tháng vào năm học mới, con tôi đã sụt gần 2kg.
HẢI MINH
NGUỒN YKHOA.NET