Nắng lung linh, mảng trời trong ngơ ngác
Nhìn mây treo gió trút lá về đâu ?
Cây với lá suốt đời ở bên nhau
Trong phút chốc lá vẫy tay từ biệt .
Lá xa cây, cây đơm chồi non biếc
Người xa người thương tiếc thuở nào nguôi ?
Bể trầm luân còn sinh tử luân hồi
Sao vạn kiếp vẫn còn mong tái hợp ?
Tôi thanh thản về theo cơn mưa lá
Em tỉnh lặng với CHÂN- TÁNH- NHƯ- KHÔNG .
Khi sen nở, hoàng hôn ấy qua sông
Bỏ đảo điên , rời xa vòng dục ái .
Hạ chuyển mùa,rừng su mang áo mới
Nhựa trào dâng , lội mỏi từng ngón chân .
Ước mong sao vai gầy luôn nhẹ gánh ,
Lá vàng mưa đời em bớt nhọc nhằn ...
Lê Nguyễn Trầm Ca
(Mùa lá rụng 2013)