Tác giả Chủ đề: Trang Thơ Tuyền Linh  (Đã xem 5290 lần)

0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.

Ngủ rồi tuyenlinh47

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 5
  • Thích 0
Trả lời #4 vào: 21-06-2014 15:01:43
Ru Em Bùi Ngùi…

      Thương tặng các em khiếm thị làng S.O.S

Ru em, em ngủ đi nào !
Bình minh không đến mời chào đâu em
Cuộc đời em, chỉ có đêm
Ru em có gió cất lên muôn lời
Luân hồi nặng nghiệp phận người
Nhìn em tôi những bùi ngùi...em ơi!
Còn đâu ánh mắt Thiên Thần
Còn đâu \\\"cửa sổ tâm hồn\\\" trời cho!
Em là tất cả khổ đau
Trần gian gom lại để đày đọa em
Thấy gì? em ngước mắt lên
Cho tôi chết lặng...trái tim bùi ngùi...
Cho tôi cảm thấy nhỏ nhoi
So với đau đớn đang dày vò em

Tôi gần em được bao lâu?
Tôi ru em được mấy câu tình người?
Rồi ra, tôi cũng xa rời
Bỏ mặc em với \\\"Thiên Đường khổ đau\\\"
Bỏ mặc chiếc chiếu em nằm
Cái nôi ngơ ngẩn, cái giường ngẩn ngơ
Chỉ ngần ấy thứ gần em
Chỉ ngần ấy thứ bên em suốt đời

Em tôi ơi! em tôi ơi!
Luân hồi nặng nghiệp, phận người biết sao!
Lạy trời trong giấc chiêm bao
Cho em tôi thấy lời chào bình minh
Cho em tôi thấy nắng lên
Cho em tôi thấy bình minh cuộc đời

Hồn tôi treo lại bên nôi
Mong em ấm mộng…tôi chào tôi đi…!

Tuyền Linh

 


Ngủ rồi tuyenlinh47

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 5
  • Thích 0
Trả lời #3 vào: 20-11-2013 09:01:31
Nhớ Thầy

Có lẽ bây giờ Thầy đã quên con
Bởi thời gian dịch xê khiến tuổi trời chìm nổi
Học trò quá đông, Thầy làm sao nhớ xuể
Qua sông rồi, mấy ai nhớ đến bến đò ?

Riêng con đây, luôn vẫn nhớ đến Thầy
Với mái tóc hoa râm hòa cùng bụi phấn
Vẫn tròng kính trắng, sáng ngời trên bục giảng
Và giọng Thầy trầm ấm thân quen
Sóng gió cuộc đời đọng lại những nếp nhăn
Con nhìn trán Thầy mà lòng mình se lại
Những phấn trắng bảng đen, những hy sinh thầm lặng
Thầy vun trồng bao thế hệ mai sau
Thầy để lại cho con những nghĩa nặng tình sâu
Công lao ấy bao giờ con quên được ?
Dẫu cơm áo gạo tiền bắt con xuôi ngược
Lòng vẫn luôn canh cánh nghĩa ơn Thầy
Và…hôm nay trong giây phút nầy đây
Dòng ký ức quay về trong tâm tưởng
Ngày mới đến Trường, con chưa định hướng
Thầy dìu dắt con từng bước vào đời
Những bảo ban của Thầy, con nhớ quá Thầy ơi !
Ân truyền thụ minh tâm khắc trí
Thuở học trò chẳng bao giờ suy nghĩ
Mầm tương lai từ hạt giống Thầy ươm
Đến bây giờ mới thấy nghĩa sâu thâm
Ơn Thầy, Cô chẳng bao giờ cùng tận
Nhờ vào ai mà công thành danh toại
Nhờ vào ai con định hướng được đường đời
Chỉ có Thầy, và chỉ có Thầy thôi
Thầy gieo hạt mà chúng con hái trái
Ôi, công lao Thầy to như trời bể
Lòng chúng con hạn hẹp tựa ao tù
Biết bao năm Thầy lèo lái con đò
Khách sang sông, có bao giờ nhớ bến
Còn gì phũ phàng trên đời nầy hơn thế
Con xót xa khi nghĩ đến Thầy ơi !
Mấy chục năm rồi, không biết Thầy còn vui
Như khi dìu dắt chúng con dưới mái Trường xưa cũ ?
Ngày xa Thầy con vẫn luôn tự nhủ
Phải có ngày về thăm Thầy cũ Trường xưa
Vậy mà đời luôn sóng gió đẩy đưa
Chưa có dịp về thăm Thầy thăm Lớp
Kính thưa Thầy, điều nầy con ghi nhớ
Để khi về thăm, tạ lỗi cùng Thầy
Trái tim con vẫn gõ nhịp mãi đây
Hình bóng Thầy chẳng bao giờ phai nhạt

Tuyền Linh

 


Ngủ rồi tuyenlinh47

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 5
  • Thích 0
Trả lời #2 vào: 20-11-2013 08:54:47
Nhớ ơn Thầy, Cô

Mừng ngày Nhà Giáo Việt Nam
Con xin dâng tặng lên ngàn đóa hoa
Thầy, Cô thay mặt Mẹ, Cha
Dạy con chữ nghĩa nết na ở đời
Chúng con hạt chữ đong đầy
Là nhờ công sức Cô, Thầy truyền ban
Cô, Thầy là chuyến đò ngang
Chở bao thế hệ lên đàng lập thân
Trò này, trò nọ sang sông
Kẻ quên người nhớ, Thầy không chút buồn
Dù đời nắng gội mưa tuôn
Vững tay chèo chống, tâm luôn tĩnh bền
Thầy, Cô thắp lửa vào hồn
Cho con kiến thức vun trồng tương lai
Ơn này chẳng thể nào phai
Chúng con mang suốt đường dài lập thân
Bao nhiêu thế hệ xa gần
Ươm từ viên phấn bảng đen của Thầy
Chúng con trong phút này đây
Làm sao quên được công dày Thầy, Cô
Thầy, Cô là những ánh sao
Soi đường dẫn lối đường vào ngày sau
Lời Cô mật ngọt ca dao
Lời Thầy định hướng lối nào con đi
Lần trang ký ức khắc ghi
Chúng con nhớ lại những gì Thầy khuyên
Lời Thầy còn mới tinh nguyên
Giọng Cô nhỏ nhẹ chẳng quên tí nào
Chừ đây đã nửa đời người
Còn nghe bụi phấn rơi rơi tóc Thầy
Bảng đen phấn trắng còn đây
Tiếng ê a nhỏ bám đầy áo Cô
Lòng con cảm thấy xôn xao
Ước chi sống lại ngày nào tuổi thơ !
Bây giờ cho đến bao giờ
Làm sao tìm lại giấc mơ Thiên Đàng ?

Tuyền Linh

 


Ngủ rồi tuyenlinh47

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 5
  • Thích 0
Trả lời #1 vào: 20-11-2013 08:44:20
Vì đâu? Hỡi Thượng Đế !

Con được sinh ra từ Cha từ Mẹ
Con lớn lên bằng trái tim nhân ái của mọi người
Sao con không được lành tay để ôm sách vở đến trường
không được lành chân để xếp hàng vào lớp?
Mắt bị mù lòa, chẳng nhìn được
những tấm lòng bao dung rộng mở
những trái tim nhân ái sớt chia
nhìn con đường tuổi thơ trước mặt
Sao ngày không là ngày
đêm cũng chẳng là đêm?
Những ước mơ tuổi thơ rồi vụt tắt

Khi biết mình hình hài không nguyên vẹn
con chợt nhận ra rằng
hư là Thực…thực là Hư…
Chẳng lẽ nào Thượng Đế nhồi nặn sai(?)
đôi bàn tay
đôi cẳng chân
đôi mắt trong lành từ thuở nguyên sơ vốn có
Vì đâu? Vì đâu?
Hỡi Thượng Đế! Người có thấu rõ ?
chất độc da cam nào cướp đi quyền sống của con ?

Hãy trả lại cho con cuộc sống bình yên
như cây cỏ trên non
đứng vươn mình hít thở khí trời mỗi sáng
như con chim vành khuyên
con chiền chiện
ríu rít gọi đàn mỗi sớm bình minh
Hãy trả lại cho con hình vóc nguyên lành
như mặt trời mỗi ngày vẫn mọc…
Hỡi Thượng Đế! Vì đâu? Vì đâu?
Con gánh chịu ! ?

Tuyền Linh