Tác giả Chủ đề: cháu nội vua thành thái  (Đã xem 4238 lần)

0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.

Ngủ rồi My Darling

  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 2.178
  • Thanked: 532 times
  • Thích 2
  • Giới tính: Nam
  • Mạng là ảo nhưng tình thương yêu là có thật!
Trả lời #7 vào: 14-03-2012 07:51:29
Việc trao nhà này cho cháu nội vua Thành Thái vào đầu năm 2011 rùi . Tin từ NLD .
Trích dẫn
Sau hơn 2 tháng xây dựng, ngày 4-3, đại diện Báo Người Lao Động tại ĐBSCL cùng Công ty CP GENTRACO, Ủy ban MTTQ xã Nhơn Nghĩa, huyện Phong Điền - TP Cần Thơ đã làm lễ trao nhà và tặng quà cho hoàng thân Nguyễn Phước Bảo Tài, cháu nội vị vua yêu nước Thành Thái, tại xã Nhơn Nghĩa.

Căn nhà mới này được xây trên nền đất khoảng 30 m2 của bà Trần Thị Bảy, dì vợ ông Tài, hiến tặng. Vốn thấy gia đình ông Tài sống trong căn nhà lá lụp xụp, từ khi nghe tin bạn đọc Báo Người Lao Động ủng hộ tiền xây nhà, bà Bảy thương tình cho mảnh đất này. Tổng giá trị xây dựng căn nhà gần 42 triệu đồng, trong đó bạn đọc của báo ủng hộ 9 triệu đồng, GENTRACO đóng góp 12 triệu đồng và UBND huyện Phong Điền 21 triệu đồng.
Căn nhà được lót gạch men, lợp tôn và tráng nhựa trước sân… Trong căn nhà mới, phía trước là bàn thờ vị vua Thành Thái cùng hoàng phi được bày biện khang trang.

Năm anh chị em hoàng thân Bảo Tài cùng chụp ảnh lưu niệm trước ngôi nhà mới.

Từ sáng sớm, 5 anh chị em của hoàng thân Bảo Tài đã có mặt tại căn nhà mới xây để chung vui cũng như mừng ngày giỗ cha của họ- ông Nguyễn Phước Vĩnh Giu.
 
Bà Dương Thị Hằng, hàng xóm ông Tài, vui vẻ nói: “Thấy vợ chồng Bảo Tài có căn nhà mới che mưa che nắng như thế này, hàng xóm ai cũng mừng hết. Nhà được lót gạch, bé Nguyễn Phước Thanh Tuyền (con gái duy nhất của ông Bảo Tài) tha hồ vui chơi”.
 
Còn bà Nguyễn Bích Thủy, vợ ông Tài, nghẹn ngào: “Lúc trước gia đình tôi sống chung với 2 vợ chồng đứa em trong căn nhà lá mục nát. Mùa lũ, nước lên ngập nhà, nửa đêm tôi phải ôm bé Tuyền khóc vì thấy sao mình sống mà khổ quá. Nay được ở trong ngôi nhà cao, sạch đẹp như thế này tôi rất biết ơn quý báo giúp đỡ”.

Ông Nguyễn Văn Tông (trái), Phó Tổng Giám đốc Công ty CP GENTRACO, trao quà cho ông Bảo Tài

Sau khi Báo Người lao Động số ra ngày 7-11-2010 đăng bài “Cháu nội của vua” viết về cuộc sống nghèo khó của gia đình ông Bảo Tài, bạn đọc trong ngoài nước đã gửi tiền ủng hộ, giúp ông trị bệnh bại liệt cho cháu Nguyễn Phước Thanh Tuyền và xây ngôi nhà mới này.
 
Tính đến nay, số tiền ủng hộ đã lên đến 32 triệu đồng. Ông Bảo Tài tâm sự: “Tôi rất biết ơn Báo Người Lao Động đã đưa tin về hoàn cảnh gia đình tôi để ngày hôm nay, nhờ sự cảm thông, chia sẻ của bạn đọc mà tôi được căn nhà mới này. Tôi tự nhủ sẽ sống tốt để xứng đáng với bậc tiền nhân cũng như sự đùm bọc của mọi người”.
 
Ông Nguyễn Văn Tông, Phó Tổng Giám đốc Công ty CP GENTRACO, chia sẻ: “Nếu có điều kiện, chúng tôi sẽ tiếp tục hỗ trợ cho gia đình ông Bảo Tài. Đồng thời, mỗi tháng chúng tôi sẽ tài trợ gạo để cháu vị vua yêu nước vượt qua khó khăn trước mắt”.
 
Có nơi an cư nhưng điều ông Bảo Tài lo lắng hiện nay là tình trạng sức khỏe của cháu Thanh Tuyền. Cháu Tuyền bị bại não nên ảnh hưởng đến vận động toàn thân, tuy đã 6 tuổi nhưng lại nói không rành. Vừa qua, nhờ số tiền ủng hộ từ bạn đọc, ông Tài đưa Tuyền đi tập trị liệu tại Trung tâm Chỉnh hình - Phục hồi chức năng TP Cần Thơ và mua thức ăn, sữa bồi bổ cho em. Nhưng căn bệnh này cần thời gian trị liệu lâu ngày, trong khi đó, với số tiền chạy xe ôm và bán vé số của vợ chồng ông Bảo Tài thì không đủ để cháu Tuyền có điều kiện chữa trị tốt hơn.
Tin từ NLD
[/url]

 


Ngủ rồi lehung73

  • Thành Viên Gắn Kết
  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 1.622
  • Thanked: 93 times
  • Thích 1
  • Giới tính: Nam
Trả lời #6 vào: 13-03-2012 23:06:52








@mingkin.vtvcantho:
cám ơn bạn đã cập nhật thông tin của Trường Hợp này lên diễn đàn.
chúc mừng gia đình chú Bảo Tài đã đc sự quan tâm của chính quyền và xã hội,mong là cuộc sống gia đình chú ngày càng tốt đẹp hơn.
Vậy chúng ta khép lại TH này nhé cả nhà.

Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương.
 


Ngủ rồi mingkin.vtvcantho

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 3
  • Thích 0
Trả lời #5 vào: 13-03-2012 22:23:45
Ming chưa biết cách up hình ở diễn đàn. Up lên flickr rồi, mọi người xem đỡ, có gì lấy về up lên đây giùm mình nhe. Hình chụp bữa đi dự cái lễ trao nhà, hồi tháng 3 tháng 4 gì đó năm ngoái.
Bài viết của mình năm ngoái nè:

         Căn nhà kiên cố, mái tol, lót gạch men có diện tích 28m2 được xây dựng tại xã Nhơn Nghĩa - huyện Phong Điền - TP. Cần Thơ. Tổng giá trị căn nhà gần 42 triệu đồng, trong đó UBND huyện Phong Điền trích 21 triệu đồng hỗ trợ gia đình, số còn lại do bạn đọc báo Người lao động đóng góp. Ngoài ra, gia đình ông Bảo Tài còn nhận được một số phần quà và cam kết hỗ trợ cuộc sống trong thời gian sắp tới.
   Xúc động trước sự ủng hộ của bạn đọc cả nước, ông Bảo Tài cho biết ngoài chi phí xây dựng căn nhà, số tiền còn lại sẽ được dùng để chữa bệnh suy não cho cô con gái duy nhất là Nguyễn Phước Thanh Tuyền. Ông cũng khẳng định, dù cuộc sống gia đình còn nhiều khó khăn, kinh tế phụ thuộc vào nghề chạy xe ôm và bán vé số, nhưng không vì thế mà làm mất đi gia phong của dòng họ Nguyễn Phước.
   Ông Nguyễn Phước Bảo Tài là con thứ 6 của hoàng tử Nguyễn Phước Vĩnh Giu, là cháu nội của vua Thành Thái và gọi vua Duy Tân bằng bác. Đây là những vị vua bất khuất trước kẻ thù xâm lược và không màng danh lợi. Hiện nay, những người trong gia đình Nguyễn Phước ở Cần Thơ đã có cuộc sống tương đối ổn định, riêng ông Bảo Tài là người nghèo khó nhất./.

Link hình đây:
http://www.flickr.com/photos/54105512@N05/6833270528/
http://www.flickr.com/photos/54105512@N05/6833273448/
http://www.flickr.com/photos/54105512@N05/6833275164/
http://www.flickr.com/photos/54105512@N05/6979404835/

(Hôm trao nhà kết hợp làm đám giỗ nên có mời khách và chính quyền địa phương dự tiệc)

 


Ngủ rồi trexanh

Trả lời #4 vào: 13-03-2012 08:23:54
mingkin.vtvcantho đã viết:
Trích dẫn
Trời đất, giờ này mà còn đưa hoàn cảnh này lên với cái hình nhà tranh vách lá. Từ năm ngoái, MingKin tui đã được dự buổi lễ ăn mừng ngôi nhà mới của gia đình. Nhà tường, tuy nhỏ nhưng ấm cúng. Không còn cảnh nhà lá xập xệ rách nát nữa. Chỉ bé gái của gia đình vẫn còn bệnh, chưa cách nào chữa trị được.
Thân chào cả nhà.



@mingkin.vtvcantho: Vậy nhờ bạn chụp hình up lên đây và cho biết thêm thông tin về tình hình của gia đình được không bạn ? Cám ơn bạn nhiều. Thân.

 


Ngủ rồi mingkin.vtvcantho

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 3
  • Thích 0
Trả lời #3 vào: 12-03-2012 23:12:41
Trời đất, giờ này mà còn đưa hoàn cảnh này lên với cái hình nhà tranh vách lá. Từ năm ngoái, MingKin tui đã được dự buổi lễ ăn mừng ngôi nhà mới của gia đình. Nhà tường, tuy nhỏ nhưng ấm cúng. Không còn cảnh nhà lá xập xệ rách nát nữa. Chỉ bé gái của gia đình vẫn còn bệnh, chưa cách nào chữa trị được.
Thân chào cả nhà.

 


Ngủ rồi lehung73

  • Thành Viên Gắn Kết
  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 1.622
  • Thanked: 93 times
  • Thích 1
  • Giới tính: Nam
Trả lời #2 vào: 09-02-2012 19:43:28
Cám ơn bạn Lamnhi đã giới thiệu hoàn cảnh của những hoàng thân đang gặp khó khăn lên diễn đàn.
bạn ơi..chú ý lần sau nhớ ghi rõ nguồn trích dẫn nhé bạn.Hoàn cảnh này đc đưa lên các báo vietbao.vn
dantri
và hình ảnh trên báo trang 24h.com.vn từ cuối năm 2010.
mong các bạn miền Tây thu xếp đc thời gian cập nhật thêm tin tức cho cả nhà bt.Cám ơn các bạn nhiều

Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương.
 


Ngủ rồi lamnhi

Trả lời #1 vào: 09-02-2012 13:52:43
Thành Thái lên ngôi khi mới 10 tuổi theo dụng ý của thực dân Pháp. Tuy nhiên, vị hoàng đế còn ấu thơ trước sau vẫn một lòng yêu nước nồng nàn, tinh thần kháng Pháp quyết liệt.

Những năm tháng bị lưu đày

Trong cuộc chiến không cân sức với Pháp, vua Thành Thái bị phế truất với lý do “tâm thần”, bị đày trên đảo Réunion ở châu Phi từ năm 1916 đến năm 1947. Trong chuyến đi định mệnh ấy, cùng chấp nhận thân phận với ông có 2 phi tần, cũng là chị em ruột tuổi đôi mươi, đó là: hoàng phi Giai Triệu và hoàng phi Chí Lạc.

Hoàng phi Chí Lạc có nhũ danh là Hồ Thị Mừng được vua Thành Thái sủng ái nhất bởi sự chung thủy, tận tụy và cam chịu của người con gái xứ Huế gia giáo. Bà đã hạ sinh cho ông 9 người con là: Vĩnh Lưu, Lương Mỹ, Vĩnh Quỳnh, Lương Hảo, Vĩnh Khôi, Lương Thâm, Vĩnh Giu, Vĩnh Cần và Lương Cầm.

Những người con ấy tuy được liệt vào hàng hoàng thân, nhưng chưa lần nào có diễm phúc được sống trong nhung lụa của hoàng cung. Tuổi ấu thơ của họ đã qua đi với những người bạn không cùng chủng tộc trên hòn đảo châu Phi xa lạ.

Nhằm hướng những đứa con xa xứ về cội nguồn, bà Chí Lạc đã trực tiếp dạy tiếng Việt, chữ Việt cho con, dạy cả những nhạc cụ của dân tộc như đàn cò, sáo. Bà Chí Lạc là người trực tiếp đảm nhận vai trò đầu bếp cho cả gia đình trong hoàn cảnh thiếu thốn mọi phương tiện.

Dù cuộc sống rất khó khăn, vua Thành Thái vẫn giáo dục con cái một cách nghiêm khắc. Ông dạy các con rằng: \\\"Chúng ta sống đừng đòi hỏi cho mình rồi khinh chê người. Hãy sống thật với mình đừng phô trương và tự đắc. Rồi người đời sẽ đánh giá mình một cách công minh\\\".

Ông đã tự phân công cho tất cả những người con từ nhỏ đến lớn đảm nhận công việc trong gia đình. Các chị Lương Mỹ, Lương Hảo phụ mẹ việc bếp núc. Vĩnh Quỳnh lo vườn tược; Vĩnh Khôi làm cận vệ cho ông, Vĩnh Giu đảm nhận lo phần trầu cau, điểm tâm sáng; Lương Thâm, Vĩnh Cầu, Lương Cầm phụ dọn dẹp nhà cửa...
Sau khi Cách mạng Tháng Tám thành công, chịu áp lực của nhân dân, đặc biệt sự vận động không mệt mỏi của vợ chồng luật sư Vương Quang Nhường (con gái và con rể cựu hoàng Thành Thái), thực dân Pháp phải buông tha cho cựu hoàng Thành Thái.

Đầu tháng 5/1947, toàn bộ gia quyến của cựu hoàng đã trở về Việt Nam và được an trí tại Villa Anna - Cap Saint Jacques (Vũng Tàu) với sự giám sát tầm xa của chính quyền bảo hộ.

Hồi ức của hoàng tử Vĩnh Giu

Hoàng tử Vĩnh Giu ngụ trong con hẻm 166 đường Phan Đình Phùng (phường An Lạc, Ninh Kiều, TP Cần Thơ). Căn nhà nhỏ với diện tích 2,5 x 10 m là nơi sinh sống của một vị hoàng tử, con của nhà vua yêu nước Thành Thái. Tiếp chúng tôi trong một căn phòng hẹp và tối, ông cố nhớ lại những quãng đời đã được chôn vùi trong lớp bụi thời gian...

“Tôi sinh năm 1922 tại số nhà 92, một căn nhà thuê ở Saint Denis, đảo Réunion. Ba tôi khi đến đảo đã từ chối sự ban ơn của Pháp là được ở trong một villa sang trọng, ông chỉ chấp nhận ở trong một căn nhà thuê của một người dân sống tại đó.

Đây là năm sinh thật của tôi được ba tôi ghi chép gửi về Tôn Nhơn phủ. Riêng với chế độ thực dân, ông lại khai rằng tôi sinh ngày 3/12/1924. Tôi lớn lên với chúng bạn toàn người Phi, nói toàn tiếng Pháp, nhưng khi về nhà thì ba má tôi lại buộc nói tiếng Việt.

Tôi được ba tôi cho học trong một chủng viện Thiên Chúa giáo tên là Saint Denis dành cho người nghèo và người bản địa. Về nhà, má tôi ngoài việc bếp núc còn đảm nhận vai trò cô giáo dạy anh chị em tôi học chữ Việt và học nhạc.

Ba má tôi rất đông con, hồi trước khi đi đày má tôi đã có 3 người con. Anh thứ nhất của tôi không đi theo vì má tôi mới sinh thì ông bà ngoại nhận về nuôi. Sau anh tôi lớn lên đi theo cách mạng, hiện có một người con trai là Bảo Phối đang sống ở Huế. Ba tôi được đưa đi an trí ở Vũng Tàu thì má tôi cũng vừa kịp sinh thêm hai người con.

Ở đảo, má tôi sinh được 7 người con nữa, trong đó có tôi. Ở nhà, ba tôi luôn hướng chúng tôi vào công việc, mỗi người đảm nhận một nhiệm vụ khác nhau tùy thuộc vào lứa tuổi. Tôi được giao cho nhiệm vụ lo bữa ăn sáng và tìm nguồn trầu cau cho ông.

Chuyện thức ăn sáng tuy vất vả nhưng có thể lo được, còn tìm ra lá trầu là chuyện vô cùng khó khăn. Ở đảo Réunion, chỉ có vài hộ gia đình trồng trầu làm kiểng, tôi đến đó và liên hệ với họ để mua. Những lúc họ không bán, tôi phải vào rừng, leo lên núi cao để hái trầu hoang về cho ba tôi.
Thói quen của ba tôi là đi đâu ông tính thời gian bằng miếng trầu têm, chẳng hạn khi đến chơi với một người bạn, ông bảo tôi têm cho 4 miếng trầu, dùng hết 4 miếng là ông về. Ở đảo không có cau, má tôi phải nhờ người ở Huế mua cau khô gửi sang.

Khi tôi vừa tròn 12 tuổi, một hôm cùng ba má đi dạo, ba tôi cầm tay tôi nói: \\\"Một ngày nào đó khi trở lại Việt Nam, con sẽ đi trên những con đường quê hương, sẽ đọc thấy những con đường mang tên Thành Thái, Duy Tân, dù hôm nay con vẫn chưa biết Thành Thái và Duy Tân là ai. Rồi lịch sử và nhân dân sẽ ghi nhận và chứng minh cho con biết\\\". Đến khi trưởng thành, tôi mới biết ba tôi là vua Thành Thái và anh tôi là vua Duy Tân, cả hai người đều bị lưu đày trên đảo Réunion này.

Khi tôi chuẩn bị đi thực tập thì nhận được tin chính quyền bảo hộ cho gia đình tôi trở về Việt Nam bằng tàu thủy. Tôi sống chung với ba má được 3 năm thì chính quyền bảo hộ đề nghị ba má cho phép tôi làm việc phụ tá cảnh sát trưởng Vũng Tàu.

Ngày tôi đi làm, ba căn dặn: \\\"Con đừng bao giờ cộng tác với Pháp và chính quyền bù nhìn. Chế độ ấy không do dân lập ra, nó chỉ do bên ngoại quốc dựng nên, thế nào rồi cũng sụp đổ, đừng bao giờ can dự\\\". Tôi vào làm được vài hôm, sau đó bị chuyển về làm cai ngục tại nhà giam Vũng Tàu, chuyên quản lý các phạm nhân hoạt động chính trị.

Tôi rất ngưỡng mộ những người có tinh thần chống Pháp nên đã đề nghị cho phép hai phạm nhân được phụ với tôi trong việc quản lý vấn đề ăn uống. Với những phạm nhân chính trị nữ, tôi đã đấu tranh cho phép họ được tắm một ngày một lần và được ăn uống tốt hơn.

Năm 1949, tôi bị đưa xuống tận miệt Vị Thanh, Hỏa Lựu, Kinh Một Ngàn, tham gia đội cầu đường của khu Nam Công Chánh, Cần Thơ. Mục tiêu của chế độ tay sai là muốn nhờ tay cách mạng hoặc các đảng phái khác giết tôi, không thì ở vùng chướng khí, muỗi mòng, dịch bệnh, tôi cũng khó bảo toàn được tính mạng.

Nhưng mọi chuyện đã không như bọn chúng tính, tôi vẫn làm việc an toàn với sự đùm bọc của nhân dân, những chiến sĩ cách mạng và trở về Cần Thơ bình yên. Tại Cần Thơ, tôi tiếp tục làm việc trong ngành công chánh và sống tại khu tập thể chung cư Công Chánh (nay là chung cư Ngô Hữu Hạnh).
Đến năm 1951, tôi chính thức kết hôn với bạn cùng nghề là Lý Ngọc Hoa. Chúng tôi sinh được 7 người con là Thanh Cát, Bảo Bồi, Bảo Thọ, Bảo Cao, Bảo Lộc, Bảo Hoàng và Bảo Tài. Tưởng cuộc sống đã bình yên, nhưng chính quyền bảo hộ luôn tìm cách gây khó khăn để rồi con tôi không ai được học hành đến nơi đến chốn.

Để có tiền nuôi con, ngoài giờ làm việc, ban đêm tôi đến các quán bar chơi nhạc kiếm tiền. Năm 1975, cả gia đình tôi về sống nhờ căn nhà chật hẹp của mẹ vợ tôi ở hẻm 166 Phan Đình Phùng cho đến nay cùng 7 người con và chục đứa cháu”.

Những hoàng thân chạy... xe ôm

Anh là hoàng thân Nguyễn Phúc Bảo Thọ, con thứ 3 của hoàng tử Vĩnh Giu. Trong căn nhà nhỏ hẹp có đến gần 20 nhân khẩu, chỉ trừ Bảo Bồi là có việc làm ổn định và ra ở riêng, còn lại đều hành nghề... chạy xe ôm.

Anh Bảo Hoàng tâm sự: \\\"Nhà khó khăn lắm, các anh em không có việc làm ổn định, đều chọn nghề chạy xe ôm làm phương tiện kiếm sống. Ai cũng chỉ mơ ước có một chiếc xe chạy cho đàng hoàng vì gần như 5 anh em đều phải đi thuê xe để về chạy, khổ lắm\\\".

Tôi đặt câu hỏi: \\\"Nghe nói nguyên Thủ tướng Võ Văn Kiệt có đến thăm và hứa sẽ tác động với tỉnh Cần Thơ về trường hợp khó khăn của gia đình, vậy đến bây giờ gia đình đã nhận được chế độ nào chưa?\\\".

Anh Bảo Bồi buồn buồn đáp: “Có gì đâu, chúng tôi vẫn đang chờ. Tôi nóng lòng nên xin ba tôi làm đơn gửi lên Cty nhà đất để giúp đỡ. Anh Châu - Giám đốc Cty - vì đồng cảm với khó khăn của gia đình nên đã đồng ý bán một căn nhà tái định cư theo diện chính sách với giá là 100 triệu đồng, trả nhiều lần. Vợ chồng tôi đã dành dụm được 20 triệu đồng để tổ chức đám cưới cho con trai, nhưng đành hoãn lại, lấy tiền đóng tiền nhà, hiện vẫn còn nợ 80 triệu đồng...\\\".

Chiều Tây Đô tắt nắng, tôi về lại nhà nghỉ, vẫn thấy hoàng thân Bảo Thọ đang kiên nhẫn ngồi trên chiếc xe gắn máy cũ kỹ luôn miệng mời khách đi xe. Phía bên kia đường Phan Đình Phùng có một ông già 85 tuổi đang hai tay lần mò đường vào hẻm 166 với những bước đi nhẫn nại, dò tìm.

Có phải ai cũng nhận ra rằng con người có những bước đi lững thững ấy là chứng nhân của một thời kỳ lịch sử, hậu duệ của một vị vua yêu nước chống Pháp đã chịu nhiều thiệt thòi, giờ chỉ còn là một người lao động nghèo giữa lòng thành phố đang vươn mình bắt nhịp với cuộc sống hiện đại.
Lịch sử luôn công minh trong việc phán xét, nhưng trước mắt thiết nghĩ chúng ta cần có một tấm lòng đối với những hậu duệ còn lại của nhà vua yêu nước như Thành Thái. Âu đó cũng là nét đẹp nhân bản của dân tộc ta!




Hiện vợ chồng ông Bảo Tài sống trong căn nhà tranh vách lá ở một xóm nghèo thuộc ấp Nhơn Hưng, xã Nhơn Nghĩa, huyện Phong Điền, TP Cần Thơ.
bạn nào ở cần thơ có thể đi xm th này và xem hiện giờ gia đình chú Bảo Tài thế nào rồi ạ