Tác giả Chủ đề: Nơi cuối con đường anh có đợi em?  (Đã xem 15950 lần)

0 Thành viên và 2 Khách đang xem chủ đề.

Ngủ rồi thaispkdkc

  • Tích Cực
  • **
  • Bài viết: 152
  • Thích 0
Trả lời #29 vào: 16-02-2011 07:46:58
Pandora đã viết:
Trích dẫn
Ù ơi! Ai cũng có trăn trở, suy nghĩ về chuyện tình cảm mà. B ko biết rõ chuyện tình cảm của Ù. Chỉ mong Ù bớt buồn, suy nghĩ về những điều khác, cuộc sống còn có những niềm vui, bình thường, nhỏ bé, nhưng chú ý mình sẽ cảm nhận được đấy. Gặp gỡ những người bạn, lên phụ quán cơm, lao đầu vô học Anh văn, hay đơn giản là gặp bọn mình cũng được nè. Cứ đi là sẽ đến! Biết đâu, Ù sẽ gặp \\\"người lạ nơi cuối con đường\\\"!


Cám ơn Bim nhiều nhe! Ù hết buồn rồi...  :cheer:

 


Ngủ rồi Pandora

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 8
  • Thích 0
Trả lời #28 vào: 15-02-2011 20:51:12
Àh. quên! Ù nhớ lên Quick and Snow show nghe nhé! hay lắm đấy! Để B tìm có 1 bài viết nói là ta ko nên quay lại thành phố \\\"Hối tiếc\\\", bước lên, bắt tay với \\\"chị Ước mơ\\\" và đi tới con thuyền \\\"Lạc quan\\\"!
P.S: Cái này mượn tạm của anh Quick đấy!

 


Ngủ rồi Pandora

  • Thành Viên
  • *
  • Bài viết: 8
  • Thích 0
Trả lời #27 vào: 15-02-2011 20:48:05
Ù ơi! Ai cũng có trăn trở, suy nghĩ về chuyện tình cảm mà. B ko biết rõ chuyện tình cảm của Ù. Chỉ mong Ù bớt buồn, suy nghĩ về những điều khác, cuộc sống còn có những niềm vui, bình thường, nhỏ bé, nhưng chú ý mình sẽ cảm nhận được đấy. Gặp gỡ những người bạn, lên phụ quán cơm, lao đầu vô học Anh văn, hay đơn giản là gặp bọn mình cũng được nè. Cứ đi là sẽ đến! Biết đâu, Ù sẽ gặp \\\"người lạ nơi cuối con đường\\\"!

 


Ngủ rồi thaispkdkc

  • Tích Cực
  • **
  • Bài viết: 152
  • Thích 0
Trả lời #26 vào: 11-01-2011 16:53:45
“Nhỏ không được thích tớ đâu nhé”

Những ngày đầu chơi với nhau, cậu đã nói thẳng với tớ rằng: “Nhỏ không được thích tớ đâu nhé!”.

Lúc ấy tớ đã tự tin để nói lại với cậu rằng “chẳng đời nào tớ thích cậu đâu nhóc”. Thế là tớ và cậu, cả hai đều coi đó như một giao kèo của một tình bạn.

 Suốt ba năm đại học, trước những vui buồn của cuộc sống, tớ đã chẳng hề giấu cậu một điều gì chỉ với một lý do giản đơn : cậu là bạn thân của tớ. và cậu cũng đã luôn cho tớ biết cảm xúc, suy nghĩ của cậu, chỉ với một lý do cho tất cả là: tớ là bạn thân của cậu.

 Tớ đã cứ ngỡ rằng mình sẽ làm giữ trọn lời hứa với cậu và với chính mình…Nhưng rồi mọi chuyện không giản đơn như tớ nghĩ.

 Ba mẹ muốn tớ chuyển sang Úc để gia đình được đoàn tụ. Tớ báo với cậu tin ấy, cậu cười và động viên tớ cứ đi để ba mẹ được an lòng, không phải lo lắng vì tớ. Tớ quyết định đi. Nhưng có điều tớ không hiều là tại sao mỗi khi nghĩ đến việc phải xa cậu, không được nhìn thấy cậu là tớ lại cảm thấy mình như nghẹt thở, tớ cảm thấy phía bên ngực trái của mình nhói đau.

 Tớ đã tự hỏi lòng mình rất nhiều lần rằng “ tại sao?” nhưng tớ vẫn không thể nào trả lời được cho chính câu hỏi của mình. Và tớ đã kể những điều đó cho nhỏ bạn thân nghe. Nhỏ bạn thân bảo rằng trái tim của tớ đã bị cậu đánh cắp rồi!

 Đó không phải là sự thật, trái tim tớ vẫn ở trong tớ đó thôi, nó vẫn bình thường mà… tớ không tin, không tin những gì nhỏ nói, giọt nước mắt tớ lăn dài từ lúc nào tớ cũng không biết nữa. Nhỏ bạn đã ôm tớ và an ủi.



Tớ ra một quyết định cho chính mình rằng sẽ không gặp cậu, không nói chuyện với cậu nữa để tớ có thể tập quen dần với việc không nhìn thấy cậu và không có cậu bên cạnh.

 Cậu đã rất ngạc nhiên trước thái độ của tớ. Cậu đến nhà, nhắn tin, tìm tớ ở lớp nhưng tớ đều tìm cách tránh cậu mà không lời giải thích. Cậu nghĩ là mình đã làm gì sai để tớ phải giận. Còn tớ thì mỗi lần tránh cậu lại cảm thấy đau khổ kinh khủng. Tớ thừa nhận với lòng mình là nhỏ bạn nói đúng. Nhưng tớ biết phải làm sao cho đúng đây?
 
Chôn giấu trong lòng thì tớ thấy có lỗi với chính mình vì tớ dâu còn nhiều thời gian ở bên cậu, nhưng nói ra tớ lại có lỗi với cậu vì lời giao kèo ngày trước. Tớ quyết định gặp cậu khi mà chỉ còn hai tuần nữa là tớ sẽ đi Úc. Tớ nghe lời nhỏ bạn thân, sẽ nói với cậu tất cả những suy nghĩ của tớ trong thời gian vừa qua.

 Những lúc phải quyết định như thế tớ lại ước giá mà cậu đừng ở bên cạnh tớ những lúc tớ vui và cả những khi tớ buồn. Giá cậu đừng đến ngay bên cạnh tớ khi tớ nói với cậu rằng tớ sợ bóng tối và tớ cần có một ở bên cạnh. Giá cậu đừng lo lắng cho tớ quá khi tớ chỉ bị cảm nhẹ. Giá cậu đừng hiểu rõ tớ ghét gì và thích gì nhất, và giá như tớ cũng chẳng biết gì về cậu. Giá như tớ và cậu đừng quen nhau…

 Và tớ đã nói với cậu rằng: “tớ xin lỗi vì không giữ được lời hứa là sẽ không thích cậu!”

 Cậu đã im lặng không nói gì. Khoảng lặng ấy đã cho tớ câu trả lời, tớ buồn nhưng không phải lỗi do cậu đâu, chỉ là vì con tim của tớ nó không chịu nghe lời tớ mà thôi! Suốt quãng đường đưa tớ về nhà tay của cậu chẳng rời tay tớ một chút nào, tớ hiều rằng cậu muốn xin lỗi tớ nên tớ đã để tay của mình lặng yên trong trong tay cậu.

 Trước khi tớ vào nhà cậu đã nói với tớ rằng:  “Nhỏ à! Dù nhỏ ở đâu và làm gì thì nhỏ cũng luôn là người bạn mà tớ yêu quý nhất, nhỏ hiểu không, tình bạn của chúng mình sẽ đẹp nhất!”. Lúc ấy trái tim của tớ như hét lên rằng: tớ không hiểu và cũng không muốn hiểu, nhưng rồi trái tim của tớ cũng cho tớ can đảm để nói với cậu rằng “ Tớ hiểu! Cậu hứa rồi đó nha!”

 Cậu, người bạn thân nhất của tớ trong suốt ba năm đại học. Tớ đã rất hạnh phúc với điều đó và càng hạnh phúc hơn khi biết rằng trong trái tim của cậu luôn có chỗ cho tớ - một người bạn mà cậu yêu quý nhất.

Theo mực tím.

 


Ngủ rồi thaispkdkc

  • Tích Cực
  • **
  • Bài viết: 152
  • Thích 0
Trả lời #25 vào: 03-12-2010 09:14:15
Hương vị mùa đông

Lâu lắm rồi tôi mới đóng cửa tầm tối muộn. Gió luồn qua khe cửa, rin rít, rin rít và đông đã về thật rồi.
                                            Hoàng Phương Nhung

Vì không có nhiều thời gian để nhìn lại, vì ngày cuốn trôi ngày, vì hễ trời lạnh thì tôi lại hớt hải mặc thêm áo, đeo găng, đội mũ, quàng khăn thành ra chưa kịp... ngỡ thì đông đã về.

Mùa đông đến, cảm giác như trời đất thay một màu áo khác. Mỗi mùa đều có nét riêng, nhưng vào mùa đông bạn cứ thử mở cửa sổ lúc 6h sáng xem, trời sẽ đặc màu tối. Cảm giác nằm trong chăn ấm, đếm thời gian và đợi trời sáng, đôi bàn tay cứ đưa ra rồi thụt vào, thú vị ghê!

Một đêm mùa đông trực ở bệnh viện thật lạnh và buồn. Tôi nhớ cái lạnh đến tê người của đêm trực ấy, khi cùng người nhà chuyển bệnh nhân đã tử vong xuống nhà Đại thể ở bệnh viện Bạch Mai. Theo thói quen, khi ngồi trên chiếc xe \\\"cun cút\\\" (sinh viên chúng tôi hay gọi đùa những chiếc xe trung chuyển bệnh nhân ở viện như thế) tôi thường nghe mp3. Và bài hát hôm đó là Thiên sứ, một bài hát ấm nóng tình người của ngành Y. Tôi cố bật để tự ru mình lại. Ấy vậy mà lúc đó, nó cũng không làm tôi bớt lạnh chút nào cả.
... Như cô tiên mông lung đêm huyền diệu
Ban ánh trăng mênh mông trên trời cao
Xua đêm đen âm u và lạnh lẽo hiểm nghèo
Như đêm nay bao đêm vẫn lặng lẽ
Cho em thơ vô tư giấc ngủ say
Đâu ai hay ai biết cho em
Đêm đêm... (Thiên sứ - Viện huyết học và truyền máu Trung ương)



Một đêm mùa đông ôn thi cuối kỳ, cafe rơi tí tách từng giọt chầm chậm. Tôi vẫn thường bị đau đầu trước một mớ kiến thức khổng lồ và quá sức mình trong những đợt thi dồn sức như thế. Nhưng những đêm ấy lại mang bao cảm xúc lạ lẫm, những cảm xúc của gió, của sự thay đổi khác lạ. Tôi hay cầm bút \\\"ghi lại\\\" những suy nghĩ đến rất nhanh và cũng dễ trôi vuột mất ấy để lúc sau khỏi thấy tiếc. Đã là đêm, lại là đêm mùa đông, mang đến cho người ta những cảm xúc đẹp qua ngôi mắt biết nhìn, trái tim biết cảm và làn da biết lạnh.

Mùa đông tôi thường thích rong ruổi từng con phố sau buổi học tiếng Pháp từ nhà thầy về. Thả tay ga một chút và lướt đi thật nhanh, rồi cảm nhận cái lạnh luồn qua từng sợi len của chiếc áo mỏng, để gió mơn man đôi má, lạnh buốt. Tôi thường mua cho mình những chiếc khăn nhiều màu, nhiều kiểu khác nhau và học những cách quấn khác nhau. Có lúc tôi lại dễ dãi cho mình đội một chiếc mũ như của ông nội, bịt kín tai và đeo cả headphone bằng bông. Thật ấm, thật thích!

***

Mùa đông với những quán hạt dẻ bên lề đường, những hàng bánh khoai, bánh ngô, bánh chuối thay cho những gánh hàng cốm của mùa thu. Mùa đông có cả xôi sắn, xôi gấc bùi bùi và ngọt man mát. Mùa đông có mùi thơm của khoai nướng, một chút nồng cháy và những bàn tay vội vàng hơ trên bếp than hồng. Mùa đông ấm áp là vậy! Ngỡ như buổi sáng mân mê cốc café nóng, cốc trà nóng trên tay và buổi tối lại xì xụp với những gánh hàng phở đêm. Tôi thấy cuộc sống thật đẹp, bình dị, nhẹ nhàng và ấm áp vô cùng.

Mùa đông có hoa cúc vàng, cúc trắng, cúc tím, có cả hoa phăng đủ màu. Hoa phi yến mùa này đẹp đến mê hồn, đủ gam tím, hồng, phớt hồng, cành dài, không như mấy cành cụt lủn vào mùa hè. Tôi thích mùa đông như thế.

Tôi lại nhớ đến một buổi sáng đầu đông năm ngoái, khi chìm đắm mình trong cánh đồng hoa cải cúc nở vàng bên cầu sông Đuống. Mê mải, tôi chạy, chạy đến mỏi chân suốt dọc cánh đồng ấy, rồi tôi chọn cho mình một bãi đất ngay sát cánh đồng và ngồi ngắm nhìn mãi mà không biết chán. La vie est belle là lá la !!! (Cuộc sống thật tươi đẹp).

Cái mùa này, người ta thường nghĩ đến những cảnh đoàn tụ. Tôi nghe cô bạn kể là nhà cô ấy cứ thứ bảy là cả nhà lại ngồi lai rai cả tối ăn một thứ gì đó rồi xem một bộ film cùng nhau. Chủ nhật nhà cô ấy hay làm những món ăn ngon bù lại cho cả tuần bận rộn công việc. Nó làm tôi, một đứa sinh viên sống xa nhà lại chạnh lòng.

Tôi nhớ đến ngày xưa, khi hai chị em còn ở nhà với ba mẹ, có những hôm trời lạnh lắm, mẹ tôi lại đem tấm chăn từ giường ra đắp cho hai chị em vì xem TV mà ngủ quên từ bao giờ trên ghế. Tôi cũng nhớ món nem hay gà cà ri tuyệt vời của mẹ nấu trong những ngày cuối tuần sau tiếng \\\"bim bim\\\" để mở cửa lúc đi chợ về. Hương thơm của những chiếc nem rán hay mùi thơm từ nấm hương, mộc nhĩ... lúc này đây khiến tôi nao lòng quá!

Mùa đông có lẽ không chỉ để dành cho gia đình mà cho cả những đôi tình nhân nữa. Ôm anh, đưa tay vào túi anh, hay cảm nhận một hơi ấm khi anh ôm lại mình từ đằng sau... thì mới biết mùa đông muốn dành trọn cho những đôi uyên ương thêm muôn phần hạnh phúc. Mùa đông vì thế cũng làm cho những kẻ cô đơn lại buồn thêm muôn phần.

Mùa đông mỗi khi ra chợ, tôi thấy sao người ta khổ, người ta nghèo thế. Tôi không biết với những đồng tiền mình đưa, họ lãi được bao nhiêu! Nhưng gió lạnh thế, họ phải dậy từ thật sớm rồi đem những gánh hàng ra phố bán. Tôi trả tiền, họ cất cẩn thận vào trong chiếc túi được kẹp ngay ở đai quần. Tôi thương họ!

Những ngày này, ra chợ nếu gặp người ăn mày nào, tôi thường cho họ những đồng tiền lẻ đi chợ của mình. Đôi khi tôi cho cả nắm tiền lẻ, khiến mọi người nhìn tôi thật lạ lùng. Nhưng không, tôi thì rất vui, rất mừng vì như thể tôi đã dành một bữa quà sáng của mình cho họ. Niềm vui, niềm hạnh phúc đâu phải chỉ là ở những việc của mình mà còn là thấy được người khác cũng hạnh phúc nữa.

Những đêm mùa đông trước khi đi ngủ, một cảm giác thật tuyệt là để tóc buông xõa xuống, từng lọn tóc mềm chạm vào gò má nóng hồng, rồi trùm chăn lại thật kín. Chăn thơm mùi của Izzi sweet love, một mùi hương mà tôi thích nhất. Cảm giác thật thư thái. Mơ màng, rồi tôi chìm vào giấc tự bao giờ!

Và rồi tôi lại nhớ về một bài thơ của mình cách đây hơn một năm được viết vào đúng dịp sinh nhật mùa đông năm ngoái với dòng chú thích cuối bài Viết ngày 17/11-2009. Thời gian trôi nhanh quá như một chớp mắt vậy và mùa đông năm nay lại đến rồi.
...Ô kìa gió
Nơi đâu về đây
Cho mưa xám,
Cho cơn lũ tràn về.

Xé tan tành mê khói tê lạnh
Toạc rách mảng trời tĩnh lặng khô cong
Mơ mưa rào giữa lòng mùa đông
Sạch-trơn - trong-vắt.

Đêm vẫn thế, đêm dài rộng quá
Sấm chớp mạnh, đùng đoàng, quay mình lại
Khí mưa lạnh, khép thoáng tay mềm mại
Giang rộng thêm, đón mưa, ngón sen hồng...

Hoàng Phương Nhung - viết trong một chiều đông Hà Nội.

                                                  ngoisao.net

 


Ngủ rồi thaispkdkc

  • Tích Cực
  • **
  • Bài viết: 152
  • Thích 0
Trả lời #24 vào: 03-12-2010 09:08:05
Bài của bác lehung73 tuyệt thật, cám ơn bác đã chia sẻ. Em đang rất vui đây, ^^.

 


Ngủ rồi lehung73

  • Thành Viên Gắn Kết
  • Người Tôi Cưu Mang
  • ****
  • Bài viết: 1.622
  • Thanked: 93 times
  • Thích 1
  • Giới tính: Nam
Trả lời #23 vào: 02-12-2010 23:28:17
chào bạn..đọc những bài viết của bạn mình thấy mang một vẻ buồn man mác..da diết.có phải đôi lúc cứ vậy ko.
trong cuộc sống giữa hỉ nộ ái ố của đời thường,có vui thì cũng có buồn.có khổ đau thì cũng có hạnh phúc.mình thì chỉ muốn góp những dòng chia sẻ làm sống lại mảnh đất đang dần biến thành sa mạc.giữa trăm ngàn nỗi buồn ,tuy bạn chỉ là viết lại chứ ko phải tâm sự của mình nhưng có lẽ trong đó có chút gì của bạn phải ko.hãy lấy niềm vui để xoá tan đám mây u buồn nhé.
cùng chia sẻ với bạn tâm sự dưới đây

Khi anh nghĩ về em, anh chỉ thấy 1 điều duy nhất, là sự nhẹ nhàng mong manh như gió và ấm áp rạng ngời như nắng.


Anh vẫn nhớ buổi sáng ngày hôm ấy. trời rất xanh và nắng rất trong, những chiếc lá khẽ đung đưa nhè nhẹ trong gió.  Em ngước nhìn và bảo ”anh có thấy gì không” Anh nhìn theo ánh mắt của em “thấy gì hả em?” Em muốn anh thấy “nắng lấp lánh và gió đang reo” Và em cười, nụ cười “như mùa thu tỏa nắng”

Anh à, có điều em muốn hỏi, anh yêu em nhất ở điểm nào? Chẳng có điểm nào cả, anh yêu em bằng cả trái tim mình. Em ngượng ngùng quay mặt,giấu vội đi nụ cười của nắng. Lúc đó bầu trời như trong xanh hơn vì nụ cười của em, gió nhẹ vờn qua mái tóc. Sao em lại cười? Em cười vì em hạnh phúc quá anh à! Bây giờ đến lượt anh hỏi, có phải em yêu anh từ lần gặp đầu tiên? Em lại cười, em yêu anh từ ánh mắt của anh dịu dàng và nụ cười của anh thật hiền. Trong khoảng khắc đó,em đã nghĩ,anh chính là một nữa của em.


Gió như reo,những chiếc lá bay nhè nhẹ trong khoảng không đầy nắng. Tình yêu thật nhẹ nhàng và trong lành.

Rồi 1 ngày mưa. Em đến một nơi xa khi những yêu thương còn đong đầy trong nắng. Nữa vòng trái đất xa xôi, khoảng cách chứa đầy yêu thương và nỗi nhớ trong anh. Em gửi mail “Em nhớ nắng nơi đó,em đang lạnh anh à” Chỉ 1 dòng thôi, anh đã thấy thương em biết bao nhưng anh biết em là cô gái rất mạnh mẽ, rồi em sẽ vượt qua những thử thách trong cuộc sống “anh gửi nắng cho em,ngủ ngoan và bình yên em nhé! Thương yêu em”

Anh vẫn thường chạy xe loanh quanh trên những con đường anh và em từng qua, con đường xanh ngắt hai hàng me. Những khi ấy anh hay nghĩ về em, anh nhớ nụ cười và những điều ngọt ngào giữa anh và em.  Những khi bất chợt anh ngước nhìn lên những tán cây giữa ngày nắng, anh đều cảm thấy gió mơn man nồng nàn … Và anh tin ở nơi xa xôi kia em cũng đang nhớ về anh …. Và sẽ có 1 ngày những con gió sẽ mang em trở về, cùng anh yêu những ngày nắng nơi đây.

Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương.
 


Ngủ rồi thaispkdkc

  • Tích Cực
  • **
  • Bài viết: 152
  • Thích 0

Ngủ rồi bymyside4


Ngủ rồi thaispkdkc

  • Tích Cực
  • **
  • Bài viết: 152
  • Thích 0
Trả lời #20 vào: 17-11-2010 15:46:16
Đừng mơ mộng những gì ngoài tầm với
Mây của trời cứ để gió mang đi!


Cuối chân trời SaoBiển hôn nhau
Bờ lặng lẽ cuối đầu không dám khóc
Mai Sóng về mỏi mòn và nặng nhọc
Thở bên Bờ trong giấc ngủ vô tâm!

 


Ngủ rồi thaispkdkc

  • Tích Cực
  • **
  • Bài viết: 152
  • Thích 0
Trả lời #19 vào: 06-11-2010 21:41:06
Nước vô tình ngàn năm trôi mãi
Trăng vô tình, trăng ở mãi tít xa
Mây vô tình, mây đùa trước gió
Người vô tình, người có hiểu lòng ta!

 


Ngủ rồi thaispkdkc

  • Tích Cực
  • **
  • Bài viết: 152
  • Thích 0
Trả lời #18 vào: 06-11-2010 21:36:27
Ẩn sâu trong một con người thật thà có một chút gì đó giã dối

 


Ngủ rồi thaispkdkc

  • Tích Cực
  • **
  • Bài viết: 152
  • Thích 0
Trả lời #17 vào: 04-11-2010 21:14:49
Lời đầu tiên mình cám ơn HTVY rất nhiều vì những lời chia sẻ rất chân thật và đầy ý nghĩa của bạn ^^. Mình không có bị thất tình như bạn nghĩ đâu, có cuộc đời nào mà từ bắt đầu đến kết thúc êm đẹp đâu bạn nhưng cái chính ở suy nghĩ của chính mình thôi. Một lần nữa cám ơn HTVY rất nhiều vì những lời chia sẻ của bạn.

 


Ngủ rồi HTVY

  • Tích Cực
  • **
  • Bài viết: 150
  • Thích 1
Trả lời #16 vào: 04-11-2010 19:15:12
Mình đã đọc hết những bài viết của bạn thaipkdkc và cũng có chút đồng cảm với tâm trạng của tác giả.
quangngoc107,alibaba oi!Chẳng lẽ bạn không nhận ra rằng tác giả viết bà này cũng đang cần 1 sự giúp đỡ sao?Đó không phải đơn thuần là vấn đề vật chất mà mình nghĩ khi chúng ta đạt đến \\\"cảnh giới cao\\\" của lòng nhân ái thì sự giúp đỡ,cảm thông,chia sẻ...về tinh thần còn đáng quí hơn rất nhiều lần,bởi vì không phải ai cũng làm được điều đó.Và đây là bạn thaispkdkc của chúng ta đang đứng trước một nỗi đau mất mát lớn(với bạn).
Vậy mình thiết nghĩ nếu dành 1,2 trang cua DD mà để bạn chúng ta phần nào nguôi ngoai được nỗi đau mất mát nghĩa là chúng ta cũng làm được một việc tốt rồi đấy các bạn ạ.
Có bao giờ chúng ta tự suy ngẫm lại mình và dám khẳng định rằng mình không bao giờ buồn,không bao giờ đau khổ,không bao giờ cần 1 ai đó quan tâm,chia xẻ những lúc như thế không?Cũng rất may là bạn của chúng ta đứng trước nỗi đau,tuyệt vọng đã không nghĩ đến những điều \\\"dại dột\\\" mà có một số người đã tìm đến khi bị gọi là \\\"thất tình\\\"...vì mình nghĩ rằng bạn đã đủ nhận thức để biết được rằng đâu là điều mình nên và không nên,và bạn đã tìm đến DD để gởi gắm tâm sự.
Mình tin rằng sau khi bạn đã viết ra hết tất cả những nỗi niềm của mình thì bạn sẽ cảm thấy nhẹ nhõm hơn,phấn chấn hơn vì những ngày tháng ở phía trước còn rất dài đang đón chờ bạn....
Mình rất thích 1 câu nói \\\"Còn Duyên thì hợp,hết Duyên thì tan\\\" có lẽ cái Duyên của bạn và người bạn yêu chỉ đến thế.Cái ranh giới giữa Hạnh Phúc-Đau Khổ rất gần nhau,tất cả là do suy nghĩ của mỗi con người mà thôi.Có thể bây giờ bạn đang rất đau khổ nhưng sẽ đến một lúc nào đó khi bạn gặp được \\\"nửa kia của mình\\\" tuyệt vời hơn những gì bạn tưởng có khi bạn lại thốt lên rằng \\\"ôi cuộc sống này thật đẹp biết bao\\\" và cảm thấy những xúc cảm của bây giờ là rất \\\"ngố\\\".Những gì đã qua hãy để nó qua đi và xem như một kỷ niệm đẹp bạn nhé!
Thật sự mình có rất nhiều điều muốn chia xẻ cùng bạn nhưng vì thời gian mình cũng có hạn,nên hẹn vào một dịp khác.
Mình mách nhỏ bạn 2 điều như thế này:
1.Bạn có chất văn rất hay,hãy để những câu chuyện,những điều TS của bạn vào một tuyển tập,có khi bạn sẽ \\\"hái ra tiền\\\" vì nó và dùng số tiền này để giúp đỡ lại những hoàn cảnh khốn khó trên DD của mình.
2.Vì bạn đang trong tâm trạng buồn nên mình nghĩ cách duy nhất và hiệu quả nhất để bạn tìm thấy được hạnh phúc trong cuộc sống là hãy giúp đỡ những mảnh đời khốn khổ bạn nhe!khi đó bạn sẽ thấy rằng không chỉ có tình yêu mới đưa chúng ta đến bến bờ hạnh phúc...
Cuối cùng mình chúc bạn mau chóng ổn định tinh thần sau vết thương lòng này và sống thật vui vẻ,có ý nghĩa hơn bạn nhe!
Thân ái chào bạn!

Đừng cố níu những gì không thuộc về ta
Hãy bước tiếp chặng đường còn dang dở
Đã sinh ra làm NGƯỜI nghĩa là còn mắc nợ
Hãy nhắm mắt-nhẹ cười-tự nhủ \\\"tỉnh giấc mơ\\\"....

 


Ngủ rồi thaispkdkc

  • Tích Cực
  • **
  • Bài viết: 152
  • Thích 0
Trả lời #15 vào: 01-11-2010 22:03:34
Đời bạc bẽo hay tình người bạc bẽo
Lệ nhạt nhòa khi viết những lời thương
Tình trao đi ta không hề đong đếm
Nhận được gì ngoài chữ \\\" mất lòng tin\\\"