Tác giả Chủ đề: Sài Gòn mưa và nỗi nhớ.  (Đã xem 8752 lần)

0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.

Ngủ rồi vicuocsongnhanloai

  • Rất Tích Cực
  • ***
  • Bài viết: 205
  • Thích 0
Trả lời #1 vào: 17-09-2010 09:39:15

Những cơn mưa bất chợt làm xua bớt cái không khí ngột ngạt, nóng bức ngày hè. Hắn ghét mưa, ẩm ướt và khó chịu. Nhưng hắn không hiểu vì sao, ông trời cứ dè vào lúc hắn đi trên đường mà “nhỏ lệ”. Hắn chẳng thèm mặc áo mưa làm chi, hắn đưa mặt nghênh lấy những giọt mưa phùn nhẹ vỗ vào má. Chưa bao giờ hắn cảm thấy dễ chịu với cơn mưa như lúc này. Có lẽ vì cơn mưa mang đến cho hắn một chút mát mẽ trên con đường bụi bặm và nóng nực của Sài Gòn. Và cũng có lẽ, mưa vỗ vào ký ức hắn những kỷ niệm êm đềm mà hắn không thể nào quên lãng được.

Sài Gòn tấp nập và chật ních người. Nhưng điều đó không có nghĩa hắn không cảm thấy cô đơn và trống vắng. Hắn chỉ thực sự cảm thấy ấm áp trong tâm hồn mỗi khi được chở nàng lướt qua những con đường đầy người tấp nập ấy. Đôi lúc, hắn và nàng chẳng nói gì, nhưng kệ, miễn sao nàng ở cạnh cũng đủ khiến hắn hạnh phúc!

Hắn nhớ…..hắn đã nắm tay nàng đi dưới cơn mưa … cũng như lúc này …hắn đưa mặt đón lấy những giọt mưa, miệng nhoẻn cười hạnh phúc… Đó là lần đầu tiên hắn cả gan nắm tay một người con gái… trong một khung cảnh mà nhiều khi hắn nghĩ chỉ có ở trong phim chứ không tồn tại trong đời thực…đẹp và đầy thi vị. Điều ấy làm cho hắn nhớ…và mỗi khi mưa vỗ vào mà hắn…nỗi nhớ ấy càng tăng lên gấp bội.

Hắn nhớ…..mỗi lần được gặp nàng… trời cũng vô tình cho một cơn mưa. Hắn không biết nàng có nhớ điều đặc biệt đó không, mà nếu có nhớ thì nàng cũng nói là “không biết”, nàng vốn bướng bỉnh mà!
Hắn nhớ… hay thích tìm cớ rủ nàng đi café…mặc dù không có quá nhiều chuyện để nói…nhưng hắn thích thế…để được nhìn thấy nàng…chọc nàng và nhìn nàng “dỗi”.

Hắn nhớ….cái vẻ mặt nàng đôi lúc rất trẻ con…..hắn thích cái trề môi đầy vẻ kiêu kỳ của nàng…cái liếc mắt đầy nghi hoặc, nhưng cũng rất đáng yêu của nàng.

Hắn nhớ…có đôi lúc nàng vô tình nói ra những câu nói làm hắn buồn…những lúc ấy, hắn như muốn quên đi nàng ngay lập tức…nhưng rồi, những lúc ngồi một mình, hắn vu vơ nghĩ đến nàng… có thể có một điều gì đó trong lòng mà nàng không nói được, nên trong nàng mới có sự lạnh lùng, vô cảm với hắn. Và…hắn nhớ đến nàng nhiều hơn bao giờ hết !

Hắn nhớ… có đôi khi hắn mải miết vào một bộ phim Hàn đơn giản chỉ vì gương mặt nữ diễn viên chính thoáng giống hình ảnh nàng… có đôi khi hắn vào blog nàng, và lặng lẽ đọc, không một lời comment, vì hắn hoang mang không biết hình ảnh hắn có tồn tại trong entry của nàng không?

Những cơn mưa hè sẽ đến nhiều hơn! Mưa Sài Gòn bất chợt đến, mang theo nỗi nhớ về nàng đến với hắn....

Có lẽ…đi qua những ngày mưa, ta thêm yêu những ngày nắng!
[/b][/color]
(Sưu tầm)