@ All : Xin lỗi cả nhà, vì cả nhà đã muốn đóng topic này lại mà bichthuy_md vẫn tiếp tục comment, chỉ là vì có đôi điều muốn nói cùng Thi, mong cả nhà thông cảm mà xá tội cho ạ.
@ saodemhcm :
Chào Thi, bichthuy_md lớn hơn Thi 2 tuổi nên xưng chị nhé !
Chị chưa bao giờ comment vào những topic nóng, vì chị vốn không thích căng thẳng (kể cả những lúc mình bị hàm oan). Bởi vì theo chị biết thì : “Không có cuộc căng thẳng nào có kết thúc tốt đẹp cả”. (Một sự cãi nhau, mấy sự buồn)
Nhưng hôm nay, chị comment ở đây vài dòng với em vì đọc được dòng em viết : “Không có tiền thì đúng là nhục nhã”. Chị thấy buồn vì suy nghĩ đó của em, chị thì không đủ lớn, chưa đủ khôn để khuyên em bất cứ một điều gì, chị chỉ muốn tặng em một câu nói mà chị đã được khuyên trong những ngày khó khăn hơn em bây giờ, chị nói là khó khăn hơn không sai đâu em ạ. Vì bây giờ em còn có cơm để ăn, còn có áo để mặc, còn có nơi để dung thân, điều quan trọng nữa là em có được rất nhiều quý nhân bên mình, và em lại là 1 thanh niên trai tráng tràn đầy nhựa sống… Em hội tụ đủ các yếu tố để có thể mưu sinh và sinh tồn tốt.
Câu nói mà chị muốn tặng lại em do một vị ni sư đã an ủi và động viên chị trong những ngày chị ngỡ đời mình là ngõ cụt, nguyên văn đó như sau : “Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh, mỗi con người một số phận con ạ. Ta biết con đang bế tắc, hãy coi như đó là nghiệp mà cố gắng, càng trốn tránh nghiệp càng đeo mình, hết nghiệp sẽ đến duyên. Làm người phải sống như cây tre, mưa thuận gió hoà thì cố gắng vươn cao, gặp bão giông thì oằn lưng chống chọi, rồi sẽ có ngày con hiên ngang giữa đất trời.”
Chị mong em bình tâm để đi qua những khó khăn trước mắt, và đừng nói lời nông nổi làm đau lòng ân nhân mình em nhé. “Một miếng khi đói bằng một gói khi no”, và không phải lúc nào mình đói cũng có người đem cho mình một miếng đâu em. Chị mong trên hành trình khôn lớn và làm người của mình em đừng bao giờ quên 2 chữ “Tri ân”. Chúc em luôn vui và sớm gặt hái được nhiều thành công.
Thân!